Lão Đại, Phu Nhân Đuổi Tới Rồi-Tô Lan Huyên-Lục Đồng Quân-Truyện Full - Chương 391
Nhảy hố truyện: Lão đại, phu nhân đuổi tới rồi
- Tác giả: Thi Thi
- Thể loại: Ngôn tình, Sủng
Chương 391: Hoa nhài phải cắm phân trâu mới đủ chất dinh dưỡng
Trong mắt Lục Đồng Quân tràn đầy sự cưng chiều với Tô Lan Huyên, một bộ dáng nghe lời vợ, Tô Lan Huyên dở khóc dở cười.
“Anh không thể lấy khí thế lúc anh ở công ty, hoặc là lúc lãnh đạo mấy người trong Bóng Đêm để nói chuyện sao?”
“Bọn họ làm sao giống với em được.” Lục Đồng Quân dựa vào đầu giường, châm một điếu thuốc”.
Xong chuyện thì làm một điếu thuốc, vui sướng như thần tiên.
Tô Lan Huyên tựa cằm lên trên ngực anh, ngón tay không thành thật về vòng tròn trên ngực anh: “Chồng à, thế nhưng em muốn nhìn bộ dáng anh ngầu một chút, ác một chút, lạnh lùng một chút.”
Việc này điển hình cho ăn kẹo ngọt quá nhiều, muốn ăn đắng ăn bùi.
Đôi mắt sâu xa của Lục Đồng Quân híp lại, liếc nhìn Tô Lan Huyên: “Mới vừa rồi chưa đủ uy vũ hay sao? Bà xã à, nếu không thì thêm một lần nữa đi?”
Tô Lan Huyện xấu hổ: “…”
“Sự ngang tàng, bản lĩnh của người đàn ông, không dùng với người phụ nữ của mình.” Lục Đồng Quân nắm lấy cằm của Tô Lan Huyên, môi mỏng khẽ nhếch lên, nhuộm vài phần tà tư: “Nếu như Lan Huyên cảm thấy thích việc này, lần sau chúng ta có thể chơi chút trò khác, đóng vai, thật là thì dã ngoại..”.
“Ngừng lại” Tô Lan Huyên vội vàng đưa tay che miệng Lục Đồng Quân, cười gượng: “Em cảm thấy như vậy đã là tốt lắm rồi.”
. Hiện giờ cô đã cảm thấy hông của mình sắp gãy đến nơi, nếu như muốn đi dã ngoại, nói không chừng cô có thể “phơi thây nơi hoang dã”.
Ánh đèn màu da cam soi rõ đường cong khuôn mặt cứng cỏi của Lục Đồng Quân, khuôn mặt cũng hài hòa đi rất nhiều, cặp mắt kia giống như ngân hà, sảng lấp lánh, rực rỡ hệt ngôi sao..
Trong ánh mắt kia, phản chiếu hình bóng của cô.
Tô Lan Huyên không nhịn được đưa tay sờ lên mũi của Lục Đồng Quân, sống mũi của anh rất cao, rất thẳng, trời cao đúng là ưu ái Lục Đồng Quân, người khác như là đống bùn mà Nữ Oa tiện tay bỏ rơi khi tạo ra người, Lục Đồng Quân lại được Nữ Oa đích thân nặn ra, đâu đâu cũng đều hoàn hảo.
| Lục Đồng Quân nắm lấy cái tay không thành thật của Tô Lan Huyên, đặt ở bên môi hôn một cái: “Lan Huyên, em đang dụ chồng em gây tội đó.”
“Lục Đồng Quân, anh đối tốt với em như vậy, khiến không ít người hâm mộ lẫn đố kị đấy” Tô Lan Huyên cười nói: “Mấy người ấy đều nói sau lưng rằng một đứa con gái nho nhỏ của nhà họ Tô như em, chẳng qua là con gái nuôi được nhà họ Lý nhận, đâu có xứng với anh, anh có tiền có thế, đẹp trai nhiều tiền, cũng không liếc
nhìn người phụ nữ khác lấy một cái, chỉ có xoay vòng quanh em, chưng chiều em, theo em”
Nghe vậy, Lục Đồng Quân nở nụ cười: “Sự giác ngộ của Lan Huyên rất được đó, không uổng công anh nhọc công một phen, mấy người đó càng huyên thuyên sau lưng, thì chứng tỏ là càng ghen tị, cái nhìn của người ngoài, không quan trọng, em đừng để ý đến mấy người đó. Thế nhưng, cái đứa không có lương tâm như em, vẫn biết lòng dạ của anh đối với em, mới vừa rồi còn câu kết với các con, cố gắng dùng phép nhà để chăm sóc anh”.
“Vậy chẳng phải bây giờ em đang bị phép nhà của anh chăm sóc hay sao. Tô Lan Huyên nhỏ giọng thầm thì.
Ý cười trên miệng Lục Đồng Quân càng thêm đậm: “Không có chút phép nhà, không trị được em sao”.
Tô Lan Huyên trở mặt: “Hử?” Lục Đồng Quân biết điều sửa lời: “Là chăm sóc em”
Tô Lan Huyên đổi một tư thế khác, nằm trong khuỷu tay của Lục Đồng Quân: “Các con muốn chơi đùa, em phải phối hợp với chúng nó chứ, trong cái này này, đã áp lực quá lâu rồi”
Trước đó Tứ Bảo bị bắt đi, ngay sau đó là Trần Hương Thủy chết một cách bị thảm, nhà họ Lục đã lâu rồi chưa hề có tiếng cười nói vui đùa.
Cuộc sống là đi về phía trước, chứ không phải nhìn về phía sau. Không thể cùng vùi lấp bọn nhỏ trong bị thương quá khứ được.
Lục Đồng Quân vuốt ve mái tóc của Tô Lan Huyên, giọng nói khàn khàn: “Cuộc sống sẽ ngày một tốt hơn.”
“Ừ!” Tô Lan Huyên giương mắt nhìn Lục Đồng Quân: “Đúng rồi, em mời mọi người tối mai tới nhà ăn cơm, để trong nhà nhộn nhịp thêm một chút, không phải Hạ Lăng và Bé Bảo sắp phải đi đảo sao, mọi người cùng tụ tập một bữa”
“Được, em thu xếp đi là được.”
“Đúng rồi, còn có một chuyện, Hạo Trần muốn đi cùng đến đảo thăm thú một chút, anh em, có được hay không?”
“Tô Hạo Trần muốn đi?” Trong mắt Lục Đồng Quân lóe lên một tia khác thường.
“Ừ, em nói sẽ quay về rồi trao đổi với anh một chút, trụ sở huấn luyện Bóng Đêm, em nào dám dễ dàng dẫn người khác đi được.” Tô Lan Huyên nói: “Hạo Trần cũng là do ham thích cái lạ, nếu như bên anh không tiện, vậy thì ngày mai em sẽ từ chổi thằng bé”.
“Có thể chứ?” Tô Lan Huyên liếc nhìn Lục Đồng Quân.
Lục Đồng Quân nhắc lại: “Để thằng bé đi cùng thăm thú một chút, không có gì đáng ngại cả, đúng rồi, Lâu Yến Vy ở đâu? Em tiết lộ thông tin chúng ta sắp đi đến đảo cho cô ấy đi”
“Nói với Lâu Yến Vy làm gì?” Tô Lan Huyên vẫn cảm thấy Lục Đồng Quân như là muốn làm chuyện gì đó, chống người ngồi dậy: “Trước kia Lâu Yến Vy là người của Thiên Dạ, hiện giờ tự lập tổ chức với Bạch Hồng Hoa, ngộ nhỡ ngày nào đó có xung đột với Bóng Đêm, nói căn cứ cho mấy người Lâu Yến Vy, anh yên tâm sao?”
“Hiện giờ Bóng Đêm đang thiếu người”
Lục Đồng Quân nói một câu như vậy, Tô Lan Huyên lập tức hiểu rõ, nở nụ cười: “Anh muốn gạt Lâu Yến Vy và Bạch Hồng Hoa gia nhập.”
“Như này sao coi là gạt được, đây là mời mà.”
“Em còn không biết anh sao, cáo già.”
Tô Lan Huyên lại nằm xuống: “Lâu Yến Vy và Vạn Hoài Bắc có một đống việc như vậy, cô ấy chắc chắn sẽ không muốn gia nhập Bóng Đêm. Ở chung dưới một mái nhà với Vạn Hoài Bắc, thế nhưng lại nói tiếp, em vẫn rất bất ngờ, sau khi Vạn Hoài Bắc bị hiếp xong , giống như là biển thành người khác vậy, cả ngày rầm rì phải tìm Lâu Yến Vy để chịu trách nhiệm”
Trong mắt của Lục Đồng Quân hàm chứa nét cười, nói: “Chó độc thân vạn năm cũng có ngày mở mang đầu óc mà, thật ra thì trước kia cũng có rất nhiều phụ nữ muốn thân thiết với Vạn Hoài Bắc, nhưng đều không thành công”
Tô Lan Huyên vô thức hỏi: “Vậy tại sao Lâu Yến Vy lại thành công?” Lục Đồng Quân khẽ cười một tiếng, ý tứ sâu xa nói: “Em thử nghĩ kĩ xem”
“Chẳng lẽ là Lâu Yến Vy quá dũng mãnh? Hoặc là Vạn Hoài Bắc anh ta…” Tô Lan Huyên đột nhiên bừng tỉnh, hừ lạnh một tiếng: “Người của Bóng Đêm các anh, đều vô cùng xảo quyệt, bên ngoài thì nhìn trung thực, thật ra thì ôm một bụng xấu xa, hai chị em em mới bị lừa vào tròng”
Tô Lan Huyên càng nghĩ càng không cam lòng, kiểu gì thì cũng phải hòa nhau một ván”
Đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, mắt Tô Lan Huyên chợt lóe sáng, cười híp mắt nói: “Chồng à, đột nhiên hơi nhớ đến bộ dáng anh mặc bikini quá, trước đó ở tiệc mừng thọ của ông nội, vũ điệu tăng gô của anh nhảy đẹp lắm đó, cái này nếu như mặc thêm bikini để nhảy nữa, chắc chắn sẽ đẹp át cả hoa thơm cỏ lạ”
Tươi đẹp át cả hoa thơm cỏ lạ.
Lục Đồng Quân đánh hơi thấy được nguy hiểm, vội vàng nói: “Lan Huyên, mới vừa rồi vận động mạnh, chắc chắn là em đói rồi, anh xuống dưới tầng lấy đồ cho em ăn.”
Nói rồi, vùng dậy xuống giường, chuồn mất. Tô Lan Huyên làm ổ ở trong chăn cười.
“Tránh được mùng một, không tránh được mười lăm đầu, Lâu Yến Vy vẫn còn nhớ nhung vũ điệu đẹp đẽ của chồng đó”.
Cuộc sống không thú vị, luôn luôn có chút thứd dể tiêu khiển. Ngày hôm sau. Tô Lan Huyên rời giường từ sớm, chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn cho buổi tối. Lần này Tô Lan Huyên mở tiệc chiêu đãi không ít người, nhà họ Lý, nhà họ Tô,
còn có Lãnh Phú Cường.
Bữa cơm này, cũng là bữa tiệc cảm ơn.
Tô Lan Huyên cũng mời Trương Thanh Tâm trước đó giúp một tay, Trương Thanh Tâm được yêu thương mà vừa mừng vừa lo, mua quà rồi đến lúc buổi chiều.
An Nhã Hân ăn cơm trưa xong liền qua đây hỗ trợ, Lưu Lệ Phương cũng tới sớm.
Biết con trai mình đang theo đuổi An Nhã Hân, mặc dù Lưu Lệ Phương cảm thấy con trai mình hơi ngược thân, thế nhưng cũng không đành lòng thấy con trai nhà mình nhiều lần vấp phải trắc trở, làm thần trợ công.
Lưu Lệ Phương quyết định tạo dựng mối quan hệ tốt với con dâu tương lai. Lúc đầu, Lưu Lệ Phương cảm thấy An Nhã Hân là một cô con gái điêu ngoa thất thường, chắc chắn không thể ở chung được.
Ở chung một thời gian, nhưng mưa dầm thấm lâu, Lưu Lệ Phương vô cùng thích An Nhã Hân, thậm chí còn cảm thấy con trai mình cũng không xứng, có một tâm tư muốn nhận An Nhã Hân làm con gái.
Lý Thái phát hiện có gì đó không đúng, vội vàng kéo Lưu Lệ Phương sang một bên: “Mẹ, mẹ đừng thấy cô gái nhà nào là muốn nhận làm con gái nuôi luôn nhé, mẹ còn muốn ôm cháu trai hay không, có muốn con trai mẹ kết hôn hay không”
Lưu Lệ Phương cười nói: “Con trai, ngại quá, mẹ nhỡ không nhịn nổi, thế nhưng mẹ thực sự cảm thấy con không xứng với Nhã Hân, thế chẳng phải là hoa nhài cắm bãi phân trâu sao”
Lý Thái: “…”
“Mẹ, con còn là con ruột của mẹ sao? Cho dù có là phân trâu, thì cũng là một bãi phân trâu đẹp trai, khôi ngô, là vàng là bạc, đầy đủ dinh dưỡng, hoa nhài thì phải cầm trên bãi phân trâu, mới nở đẹp hơn, đôi bọn con ấy à, hợp chắc luôn”
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Lão đại, phu nhân đuổi tới rồi. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com