Lão Đại, Phu Nhân Đuổi Tới Rồi-Tô Lan Huyên-Lục Đồng Quân-Truyện Full - Chương 397
Nhảy hố truyện: Lão đại, phu nhân đuổi tới rồi
- Tác giả: Thi Thi
- Thể loại: Ngôn tình, Sủng
Chương 397: Chị gái, chị thật có bản lĩnh
Tô Lan Huyên nhìn sắc mặt của Lục Đồng Quân, cô cũng trở nên căng thẳng theo.
“Xảy ra chuyện gì vậy?”
“Có động tĩnh” Lục Đồng Quân nhìn chằm chằm vào màn hình máy tính, lẩm bẩm: “Tại sao chuông báo động không kêu?”
Hệ thống báo động được lắp đặt ở khắp nơi trên đảo, một khí có người đột nhập vào hoặc có hành động khác thường, hệ thống báo động sẽ được kích hoạt.
Tô Lan Huyên tiến lại gần để nhìn, trong camera giám sát, ánh sáng không quá sáng sủa, rõ ràng, chỉ có thể lờ mờ nhìn thấy đường nét đại khái.
Trong biển hình như có thứ gì đó.
Hai vợ chồng họ nhìn nhau, Lục Đồng Quân định phát tín hiệu cho người canh giữ đảo nhưng Tô Lan Huyên đã vội vàng nói: “Ông xã, quỷ nước”
Nghe vậy, Lục Đồng Quân liền đưa mắt nhìn theo, trong video trên máy tính, một người phụ nữ tóc dài bò lên từ dưới biển, mái tóc đã che hết cả khuôn mặt của cô ta, hai tay gầy đét, bò trên mặt đất tiến về phía trước.
Cảnh đêm cùng với thứ vừa bò từ dưới biển lên thật khiến người ta phải kinh sợ.
Nhưng nhìn kỹ lại, Tô Lan Huyên liền kinh ngạc hô lên: “Chồng ơi, anh nhìn xem!”
Lục Đồng Quân nhìn lại, sau đó anh cũng rất kinh ngạc: “Làm sao cô ta lại lên được bờ?”
Bữa tối Vạn Hoài Bắc đã ăn quá nhiều nên ra ngoài đi dạo một chút, thực ra trong lòng anh ta cũng rất chán nản, buồn phiền.
Anh ta lại bị lừa thêm mười triệu tệ nữa, nhưng đó là tiền anh ta để dành để cưới vợ, không đúng, là của hồi môn của anh ta chứ.
Đau lòng quá đi mất.
Vạn Hoài Bắc ôm ngực, vừa đi vừa lẩm bẩm: “Đúng là cả nhà hút máu, lông của một con cừu như tôi sớm muộn gì cũng bị các người nhổ trụi”
Đang đi, Vạn Hoài Bắc bỗng phát hiện ra phía trước có động tĩnh. Lúc nhìn. thấy một cô gái toàn thân ướt rượt đang bò từ dưới nước lên, mái tóc dài che kín. mặt, anh ta liền giật nảy mình: “Á, quỷ nước à, tôi gặp quỷ rồi”
“Im miệng!”. Con quỷ nước gầm lên một tiếng. Ồ, không đúng, đó là Lâu Yến Vy.
Vạn Hoài Bắc đã quá quen thuộc với giọng nói này, anh ta ngồi xổm xuống, nhìn kỹ hơn. Lâu Yến Vy dùng tay gạt tóc sang để lộ ra khuôn mặt, cô ta trừng mắt nhìn Vạn Hoài Bắc, nói: “Anh mới là quỷ nước ấy, cả nhà anh đều là quỷ nước”
“Lâu, Lâu Yến Vy”.
Vạn Hoài Bắc rất kinh ngạc nhìn Lâu Yến Vy, cô ta vô cùng nhếch nhác, toàn thân ướt sũng, bộ quần áo mỏng dính sát lên người càng khiến cho thân hình hoàn hảo của cô ta được “phô bày ra một cách sống động.
Dáng người lồi lõm, vòng eo nhỏ nhắn chỉ một vòng tay đã có thể ôm trọn đó…
Vạn Hoài Bắc nuốt nước bọt, thầm niệm một câu: “Sắc tức thị không, không tức thị sắc”
Lâu Yến Vy ngồi dậy, khoanh chân ngồi xếp bằng, vắt quần áo ra được rất nhiều nước.
Cô ta thực sự mệt mỏi đến hoảng sợ, thở hổn hển, lồng ngực nhấp nhô lên xuống. Vạn Hoài Bắc đứng đó, từ góc độ của anh ta mà nhìn xuống thì anh ta đang vô cùng có phúc.
Lỗ tại Vạn Hoài Bắc đỏ bừng, anh ta sáp lại gần rồi ngồi xuống, trêu chọc: “Sao cô lại bò lên từ dưới nước vậy? Cô lướt sóng từ Lục Ngạn rồi lướt đến đây à?”
“Anh ngứa đòn phải không?” Lâu Yến Vy vung tay lên, làm một động tác và đánh người, sau đó lại tiếp tục vắt nước trên quần áo, nói: “Chị tôi bảo tôi tới đây, gửi cho tôi định vị địa điểm mơ hồ, hệ thống định vị trên thuyền bị hỏng rồi nên tôi bơi qua đây”
“Bơi? Bơi qua á?” Vạn Hoài Bắc kinh ngạc đến mức thực sự không tìm được từ nào để hình dung, dở khóc dở cười nói: “Chị gái, từ chiếc thuyền mất phương hướng đến đây ít nhất cũng cách hai mươi cây số đây, cô bơi qua ư?”
Nếu không thì tại sao cô ta lại mệt đến vậy, sắp một thành chó rồi.
Lâu Yến Vy trừng mắt nhìn Vạn Hoài Bắc, nói: “Sao anh biết là hai mươi cây số? Hệ thống định vị bị hỏng có phải là do anh động tay động chân vào không?”
“Đây là căn cứ huấn luyện của Bóng Đêm đó, cô thật sự nghĩ có thể tìm được nơi này dễ dàng như vậy sao? Tất cả các tàu khi đến cách đảo hai mươi kilomet, hệ thống dẫn đường đều không thể thăm dò được mà sẽ tự động lệch khỏi quỹ đạo đường biển, hướng còn tàu đi sang bên khác, đi vòng qua đảo”
Lâu Yến Vy: “Chẳng trách, tôi đã vòng qua mấy vòng rồi, cảm thấy có gì đó không đúng”
Vạn Hoài Bắc bật cười: “Vì thế cô đã bơi tới đây ư? Sao cô không gọi điện cho chị cô, bảo cô ấy phải người đến đón cô?”
Lâu Yến Vy chắc chắn sẽ không thừa nhận là mình đã quên mất chuyện này, lạnh mặt đáp: “Tôi thích làm những chuyện có tính thử thách, tôi còn tưởng Bóng Đêm các anh lợi hại thế nào, không phải bồn tiểu thư vẫn lên được bờ rồi sao, nhìn thấy chưa? Lần này coi như bổn tiểu thư lên lớp miễn phí cho các người một lần, kiểm tra thấy hệ thống phòng thủ của các người còn hoạt động không tốt, cần phải cải tiến.”
Lâu Yến Vy nói với giọng điệu không cần cảm ơn tôi đâu.
Cô ta đứng dậy, phủi cát trên người mình, đi lên phía trước. Vạn Hoài Bắc nhắc nhở: “Cẩn thận…”
Vừa dứt lời, Lâu Yến Vy đã giẫm trúng một cơ quan, cô ta còn chưa kịp phản ứng lại, dưới chân đã mất đi trọng lực. Một tấm lưới đã “tóm” lấy cô ta, sau đó là vô số tia sáng đỏ chiếu tới.
Đây là tia gamma có thể băm nhỏ người thành mảnh vụn. “Lâu Yến Vy” Tim Vạn Hoài Bắc đã nhảy lên cuống họng rồi. Lâu Yến Vy thốt ra một câu chửi thề: “Mẹ kiếp, đúng thật là.” Lúc nói chuyện, Lâu Yến Vy bị lưới quấn quanh người có sức né tránh.
Tia gamma được bắn ra một cách ngẫu nhiên, bị lưới quấn chặt nên cử động của Lâu Yến Vy có hạn, không được linh hoạt. Chỉ cần một chút bất cẩn thôi là cái mạng nhỏ của cô ta sẽ mất ngay lập tức.
Ngay khi một tia gamma sắp xuyên qua người Lâu Yến Vy, Vạn Hoài Bắc nhanh chóng kéo công tắc ở bên cạnh xuống.
Tia gamma biến mất, Lâu Yến Vy hoảng sợ đến mất hồn nằm trên mặt đất. “Lâu Yến Vy”
Vạn Hoài Bắc lập tức cởi lưới cho cô ta, thả người xuống, lại đỡ cô ta dậy, hỏi: “Cô có bị thương không?”
Lâu Yến Vy VỖ VỖ ngực, nói: “Má ơi, đáng sợ quá đi mất, mạng của bổn tiểu thư suýt chút nữa đã nằm lại ở đây đấy”.
“Bây giờ cô còn xem thường Bóng Đêm nữa không?” Vạn Hoài Bắc thở phào nhẹ nhõm, nói: “Lần này coi như cho cô một bài học, đừng đánh giá thấp một tổ chức đã phất lên nhanh chóng chỉ trong vài năm, trên đảo này chỗ nào cũng có cơ quan, cô đừng có đi lung tung”
Lâu Yến Vy: “..” Vạn Hoài Bắc đang trả lại nguyên vẹn cho Lâu Yến Vy những lời cô ta vừa nói.
Cách đó không xa, Tô Hạo Trần – người đang nấp dưới một gốc cây chuối đã nhìn thấy hết một màn vừa rồi.
Hạ Lăng thật sự đã không lừa cậu. Trên đảo này chỗ nào cũng có cơ quan.
Nếu vừa rồi cậu giẫm trúng cơ quan, chắc chắn cậu sẽ không được may mắn như Lâu Yến Vy.
“Lâu Yến Vy”.
Tô Lan Huyên và Lục Đồng Quân đã tới, lúc hai người họ nhìn thấy rõ thứ gọi là “quỷ nước” trong video kia chính là Lâu Yến Vy, họ đã vội vã đến đây ngay lập tức.
Lâu Yến Vy vừa lăn lộn trên mặt đất mấy vòng, trên người toàn là cát, trên tóc cũng có, trông cô ta hơi nhếch nhác.
“Chị”
Lâu Yến Vy vẫy tay. Vạn Hoài Bắc thấy Lục Đồng Quân đã tới liền bình tĩnh cởi áo khoác ngoài ra, khoác lên người Lâu Yến Vy.
Lâu Yến Vy liếc anh ta một cái, nói: “Anh đưa áo cho tôi làm gì, tôi có lạnh đâu…”
Vạn Hoài Bắc câm nín: “..”
Toàn thân cô ta đã ướt thành cái dạng gì rồi, mấy mảnh vải trên người cô ta có thể che được cái gì?
Chẳng che được gì hết. “Cô khoác lên đi”.
Vạn Hoài Bắc quấn chặt quần áo cho Lâu Yến Vy, những chỗ cần che đều được che hết lại.
Tô Lan Huyên bước tới, nói: “Lâu Yến Vy, em đúng là hành xử không giống người bình thường, sao em lại bò từ dưới nước lên. Vừa nãy lúc nhìn thấy em trong video giám sát, chị đã giật nảy mình đấy”.
Vạn Hoài Bắc nói đỡ cho Lâu Yến Vy: “Cô ta rất có bản lĩnh mà, bơi từ chỗ cách đây hai mươi cây số tới, vừa rồi cô ta còn vô cùng trường nghĩa mà kiểm tra cơ chế phòng thủ trên đảo”
Lục Đồng Quân liếc nhìn công tắc cơ quan bị kéo xuống, cũng thấy rất bội phục cô em vợ này.
Lâu Yến Vy lườm Vạn Hoài Bắc, nói: “Công tử bột, có phải là anh chán sống rồi không? Có tin là tôi sẽ ném anh xuống nước ngâm mình một đêm không? Anh biết rõ là có cơ quan, tại sao lại không nhắc nhở tôi sớm một chút. Tôi thấy anh đang
muốn mưu sát bổn tiểu thư thì có ấy. Anh ghi thù lần trước tôi bổ nhào lên người anh đúng không. Đàn ông như anh quá nhỏ mọn rồi đấy.”
Mọi người: “..” Chuyện này mà cũng có thể nói ra sao?
“Lâu Yến Vy, đi thôi, theo chị đi thay quần áo” Tô Lan Huyên vội vàng kéo Lâu Yến Vy đi.
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Lão đại, phu nhân đuổi tới rồi. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com