Lão Đại, Phu Nhân Đuổi Tới Rồi-Tô Lan Huyên-Lục Đồng Quân-Truyện Full - Chương 399
Nhảy hố truyện: Lão đại, phu nhân đuổi tới rồi
- Tác giả: Thi Thi
- Thể loại: Ngôn tình, Sủng
Chương 399: Đi con đường khác
Lâu Yến Vy hoàn toàn bị Tô Lan Huyên kéo đi.
Vạn Hoài Bắc đứng ở chỗ cũ ôm mặt, liếc nhìn Lục Đồng Quân qua kẽ ngón tay, nói: “Lão đại, anh có thể coi như chưa nghe thấy gì không?”
“Tại tôi đâu có bị điếc” Lục Đồng Quân vô cùng đồng tình vỗ vai Vạn Hoài Bắc, nói: “Vạn Hoài Bắc, tôi thấy cậu như này không được. Nếu cứ tiếp tục như vậy, địa vị trong nhà của cậu không cần nghĩa cũng biết sẽ như thế nào. Tôi dạy cậu một chiều, cậu lừa người ta vào Bóng Đêm đi”.
Vạn Hoài Bắc nhìn Lục Đồng Quân bằng ánh mắt vô cùng nghi hoặc, hỏi: “Lão đại, lời anh nói có phải là hơi không hợp lý không? Địa vị trong nhà của anh cũng đầu có cao lắm đâu, nghe lời anh thì địa vị gia đình của em có thể tăng lên không?”
Đây là một cặp anh em có cùng chung nỗi khổ. Lục Đồng Quân: “..”. Về phương diện này, quả thực anh chẳng có độ tin cậy gì hết.
Vạn Hoài Bắc vỗ ngực Lục Đồng Quân, tràn đầy tự tin nói: “Lão đại, con thỏ nhỏ của em đã sa lưới rồi. Anh đừng lo lắng về địa vị trong nhà của em, anh vẫn nên lo cho bản thân mình đi.”
Lục Đồng Quân cười khẩy một tiếng, nhẹ giọng đáp: “Không biết em dâu nhỏ của tôi sẽ có phản ứng gì khi biết người nào đó tương kế tựu kế, chủ động bị đè nhỉ?
Vạn Hoài Bắc nghiến răng: “..” Đúng là tiểu nhân. Thà đắc tội với quân tử chứ không đắc tội với kẻ tiểu nhân.
Vn đột nhiên mỉm cười, nói: “Lão đại, vừa rồi em chỉ đùa thôi, anh đừng cho là thật. Sao em lại có thể không nghe lời anh được, anh nói gì thì là như thế, chẳng qua chỉ là lừa Lâu Yến Vy gia nhập Bóng Đêm thôi mà, chuyện nhỏ”
“Cho cậu thời hạn một tháng” “Không thành vấn đề” Vạn Hoài Bắc ra dấu Ok.
“Dọn dẹp chỗ này đi. Gần đây tôi đã sai người đặt thêm nhiều cơ quan trên. đảo rồi, bản thân cậu cũng phải cẩn thận một chút. Nếu không biết rõ nơi thiết lập cơ quan thì đến phòng thông tin tự mình xem bản đồ rồi học thuộc đi”
| Vạn Hoài Bắc khó hiểu, hỏi: “Lão đại, sao đột nhiên anh lại tăng thêm cơ quan làm gì? Trên đảo này chúng ta đã phòng thủ kiên cố, vững như tường thành, đủ an toàn rồi mà”
“Gần đây Lan Huyên luôn gặp ác mộng, mơ thấy có rất nhiều quỷ nước bò từ bên dưới lên. Vì thế đám cơ quan này không chỉ phòng người mà còn để phòng
quỷ nữa”
“Phòng quý?” Lục Đồng Quân cảm thấy sao trong lời này của Lục Đồng Quân lại có ý khác?
“Lão đại, anh đang ám chỉ Lâu Yến Vy sao? Trên đời này làm gì có mấy cô gái ngốc nghếch như Lâu Yến Vy, thật sự bơi hàng chục kilomet để lén lút lên đảo đâu”
Vạn Hoài Bắc tướng Lục Đồng Quân nói vậy là đang châm chọc Lâu Yến Vy.
“Bản đồ trong phòng thông tin, cậu rảnh thì tự mình đi xem xem, trời sắp tới rồi, tôi đi thăm con trai tôi đây?
Lục Đồng Quân ném lại câu đó rồi rời đi..
Vạn Hoài Bắc thiết lập lại cơ quan, mở công tắc lên, tất cả lại trở về nguyên trạng, sau đó anh ta mới rời đi.
Sau khi tất cả mọi người đã rời đi, Tô Hạo Trần bước ra từ dưới gốc cây chuối, nhìn chằm chằm về hướng Lục Đồng Quân và Vạn Hoài Bắc rời đi.
Tô Lan Huyên chuẩn bị quần áo sạch cho Lâu Yến Vy, đứng ở ngoài cửa phòng tắm, nói: “Chị để quần áo của em trên giường rồi nhé”.
“Em biết rồi chị” Lâu Yến Vy mở hé cửa ra một chút rồi ló đầu ra, nói: “Hồng Hoa vẫn đang ở bên ngoài, chị, chị sai người đi đón cậu ấy đi.”
“Được rồi” Tô Lan Huyên tò mò hỏi: “Hồng Hoa còn biết đứng nguyên chỗ cũ đợi, sao em lại bơi qua đây? Cũng không biết gọi điện cho chị để chị sai người đi đón nữa.”
“Do em nhất thời phấn khích nên quên mất” Lâu Yến Vy cười nói: “Chị, không biết có biết bao nhiêu người trong giới nghĩa đến nát óc cũng muốn tìm ra căn cứ huấn luyện của Bóng Đêm, nhưng không có ai tìm ra cả. Thế mà lại bị em tìm ra rồi nè, nếu truyền ra ngoài, giá trị của em sẽ được nhân đôi”
Mặc dù Tô Lan Huyên đã gửi định vị, nhưng cuối cùng Lâu Yến Vy mới là người tìm ra địa điểm chính xác.
Tô Lan Huyên hỏi: “Trước đây Lệ Quốc Phong cũng muốn tìm căn cứ huấn luyện của Bóng Đêm à?”
“Đương nhiên rồi, thỏ khôn đào ba hàng, ngay cả hang thỏ cũng không biết thì làm sao bắt được thỏ?”.
Lâu Yến Vy mặc áo choàng tắm bước ra, nói: “Nhưng không ai tìm ra cả. Lúc trước em và Hồng Hoa lại phát hiện ra rất có thể nó đang ở vùng biển này. Hai đứa bọn em đã lênh đênh trên biển mấy ngày mấy đêm cũng không tìm ra nơi này, nên cuối cùng bọn em đã bỏ cuộc.”
“Được rồi, vậy em ngủ sớm đi, chị đi xem mấy đứa nhỏ” Tô Lan Huyên bước đến cửa, nói một cách sâu xa đầy ẩn ý: “Mà này, phòng của Vạn Hoài Bắc ở sát vách phòng em đấy. Đêm ngủ em đóng cửa sổ chặt vào, con gái ở bên ngoài phải tự bảo vệ bản thân mình thật tốt”
Lâu Yến Vy xoa cằm, cười một cách xấu xa, nhỏ giọng lẩm bẩm một mình:
“Người nên đóng cửa sổ thật chặt nên là người nào đó mới phải”
Nửa đêm, màn đêm yên tĩnh, khi mọi người đã chìm sâu vào giấc ngủ nhất, Lâu Yến Vy mở cửa sổ ra, nhảy xuống từ đó, thân thủ nhanh nhẹn trèo sang phòng bên.
Một đêm trăng thanh gió mát. Trong phòng Vạn Hoài Bắc tối đen như mực, cửa sổ mở toang.
Lâu Yến Vy nép mình ngồi xổm dưới cửa sổ, cô ta đang chỉnh trang lại tóc tai, cố ý để tóc bù xù như tổ chim, che kín mặt mình.
Vạn Hoài Bắc đang nằm trên giường, Lâu Yến Vy lúc lại học theo tiếng mèo kêu, lúc lại học tiếng nói tru mà Vạn Hoài Bắc trên giường vẫn nằm im, không có động tĩnh gì.
Liếc thấy một hòn đá ở góc tường, Lâu Yến Vy nở nụ cười gian xảo, nhặt hòn đá lên ước chừng trong tay sau đó nheo mắt nhắm chuẩn ném vào cạnh giường.
“Bụp!”
Một tiếng động vang lên, Vạn Hoài Bắc kinh ngạc đến ngồi bật dậy khỏi giường, tự hỏi: “Có sấm à?”.
Lâu Yến Vy vội vàng trốn dưới cửa sổ. Vạn Hoài Bắc ngơ ngác khó hiểu, nhìn ra ngoài cửa sổ.
Bên ngoài cửa sổ chỉ là một mảnh tối đen như mực, sau khi tầm nhìn thích ứng được với môi trường tối, loáng thoáng vẫn có thể nhìn thấy nước biển đang dâng trào cùng những con sóng vỗ, gió biển thổi vào khiển tinh thần người ta vô cùng sảng khoái.
“Không có chuyện gì, ngủ tiếp vậy.” | Vạn Hoài Bắc tự lẩm bẩm một mình, sau đó anh ta nằm xuống đang chuẩn bị ngủ tiếp thì ngoài cửa sổ lại vang lên một tiếng mèo kêu.
“Trên đảo làm gì có mèo hoang?” Vạn Hoài Bắc vén chăn lên, bước tới trước cửa sổ, miệng lẩm bẩm: “Mùa này, ừm, hình như là mùa mèo động dục”
| Lâu Yến Vy ở dưới cửa sổ nghe thấy câu này, trong lòng thầm mắng, anh mới là mèo hoang ấy.
Lâu Yến Vy nghe thấy tiếng bước chân, cô ta tính toán thời gian, đợi Vạn Hoài Bắc tới gần rồi, lúc anh ta đang chuẩn bị mở cửa sổ ra, cô ta giơ hai tay lên, từ từ đứng dậy, nói: “Trả mạng cho tôi, tôi chết rất oan ức, tôi phải bóp chết anh”.
Lâu Yến Vy cố ý mặc chiếc váy đỏ, để mái tóc dài xõa ra, lại đang là đêm tối, cảnh tượng này thực sự khiến người ta sợ hết hồn.
“Á! Á! Quỷ! Nữ quỷ!” Vạn Hoài Bắc sợ tới mức chạy loạn trong phòng.
Lâu Yến Vy cố nhịn cười, trèo vào trong phòng qua cửa sổ giống như nữ quỷ mặc váy đỏ trong các bộ phim kinh dị, tiếp tục giả thần giả quỷ, nói: “Mau để tôi bóp chết anh, anh chết rồi thì tôi mới có thể đi đầu thai…”.
Vạn Hoài Bắc chạy quanh phòng, anh ta trốn ở đâu Lâu Yến Vy liền vượt lên trước một bước chặn lại, đứng trước mặt anh ta hù dọa: “Tôi phải bóp chết anh, anh đừng có chạy”
“Á! Má ơi, có quỷ!” Vạn Hoài Bắc lại quay người bỏ chạy. Sau đó cảnh tượng kia lại tiếp diễn.
Vạn Hoài Bắc nhảy cẫng lên chạy loạn trong phòng để trốn, Lâu Yến Vy dùng trò đùa dai hù hoa anh ta.
Phòng bên cạnh của phòng bên cạnh của phòng bên cạnh, Tô Lan Huyên nghe thấy tiếng động liên tỉnh giấc giữa đêm, mơ mơ màng màng hỏi: “Ông xã, hình như em nghe thấy tiếng giết heo” .
“Ừm, ngủ tiếp đi, hai đứa thiểu năng trí tuệ đang chơi trò chơi” Lục Đồng Quân để iPad trong tay xuống, anh đã nghe thấy động tĩnh từ lâu mới nhìn camera giám sát. Lúc nhìn thấy Lâu Yến Vy mặc váy đỏ trèo qua cửa sổ, lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết như tiếng giết heo của Vạn Hoài Bắc, anh cũng có thể đoán được chuyện gì đang xảy ra rồi.
“Ừm” Tô Lan Huyên rất buồn ngủ, trở mình một cái rồi lại ngủ tiếp.
Bên kia, Vạn Hoài Bắc đã chạy đến kiệt sức, anh ta nằm lên giường, giang hai tay hai chân ra thành hình chữ “đại”,
nhắm mắt lại bày ra bộ dạng “muốn chém muốn giết gì thì tùy cô”: “Đến đi nữ quỷ váy đỏ, ông đây đã từng ngủ với phụ nữ và cả đàn ông, chưa ngủ với nữ quỷ bao giờ cũng coi như là trải nghiệm cảm giác mới lạ”
“Tôi phải bóp chết anh, để anh đến địa ngục với tôi.” Lâu Yến Vy chồm tới trước mặt Vạn Hoài Bắc hù dọa anh ta, vừa dứt lời, Vạn Hoài Bắc đã trở mình đè Lâu Yến Vy xuống dưới thân, nhanh chóng khóa chặt hai tay cô ta trên đỉnh đầu.
“Người khác chết dưới hoa mẫu đơn, làm quỷ cũng phong lưu, ông đây thì ngầu rồi, trực tiếp phong lưu với quỷ luôn”
Nói rồi, Vạn Hoài Bắc cắn lên cổ nữ quỷ áo đỏ một cái… Ồ, không phải, là cắn. lên cổ Lâu Yến Vy mới đúng.
“Đau!”
Lâu Yến Vy bị đau kêu lên một tiếng, cũng không giả vờ nữa, lập tức mắng người: “Công tử bột, buông tôi ra, anh cầm tinh con chó à?”
Lâu Yến Vy giãy giụa lắc đầu sang trái rồi lại sang phải, dùng miệng thổi bay những sợi tóc trên mặt để lộ ra khuôn mặt của mình.
“Ồ, sao lại là cô?” Vạn Hoài Bắc kinh ngạc, nói: “Tôi còn tưởng thật sự là nữ quỷ áo đỏ chứ”.
| “Anh là quỷ nhát gan, như vậy mà cũng có thể dọa anh sợ tới mức són ra quần rồi”
“Đúng vậy, tôi rất sợ đấy, trái tim nhỏ bé này đang đập loạn lên vì sợ đây này”
1
Vạn Hoài Bắc ôm ngực, bày ra dáng vẻ vô cùng sợ hãi, nói: “Người phụ nữ xấu xa này, tâm tư cô cũng quá độc ác đấy. Sao cô lại giả quỷ dọa tôi, người dọa người có thể dọa chết người đấy. Nửa đêm bò vào cửa sổ phòng tối, lại ăn mặc ít như vậy, chẳng lẽ là… cô lại muốn đè tôi ra?” .
“Hừ, anh nằm mơ à?” Lâu Yến Vy đẩy Vạn Hoài Bắc ra.
Trong ánh sáng mờ ảo, khóe miệng Vạn Hoài Bắc khẽ nhếch lên lộ ra ý cười như đã đạt được ý đồ xấu, sau đó anh ta vọt ra xa, cách Lâu Yến Vy rất xa, bày ra dáng vẻ như người sợ bị xâm hại: “Cô đừng qua đây, tôi nói cho cô biết, lần này thề chết tôi cũng phải giữ gìn sự trong trắng của mình”.
“Trong trắng cái mông, vừa rồi anh còn nói đã từng ngủ với đàn ông cơ mà” Lâu Yến Vy ngồi ở mép giường, chất vấn: “Người đàn ông đó là ai? Có phải là người Bóng Đêm các anh không?”
Vạn Hoài Bắc né tránh, không trả lời.
“Được rồi ,Vạn Hoài Bắc chết tiệt, anh dám cắm sừng bổn tiểu thư đây hả, anh có tin bổn tiểu thư sẽ chặt đứt cái chân thứ ba của anh không?”
“Lâu Yến Vy.”
Vạn Hoài Bắc đột nhiên nghiêm túc gọi một tiếng, nhưng anh ta vẫn đứng cách xa Lâu Yến Vy mấy mét, cảm xúc dần dần dâng trào, thở dài nói: “Lâu Yến Vy, cô buông tha cho tôi đi, hai chúng ta không hợp đầu. Tôi cũng không yêu cầu cô chịu trách nhiệm, chúng ta cứ như vậy, quên đi, hãy để quá khứ theo gió cuốn đi.”
Vạn Hoài Bắc còn nói một cách rất diễn cảm.
Trước đây Vạn Hoài Bắc đuổi theo bắt Lâu Yến Vy chịu trách nhiệm, cô ta trốn cũng không kịp. Bây giờ lại đột nhiên bảo cô ta buông tha cho anh ta, trong lòng cô ta đột nhiên có một chút cảm giác trống rỗng.
Giống như đột nhiên có một ngày, đồ của mình bị người khác cướp đi vậy.
Lâu Yến Vy nhìn Vạn Hoài Bắc, trong lòng đột nhiên trở nên nghẹn ngào: “Công tử bột, chuyện này, tôi.”
Thi lễ, nói: “Hai chúng ta thật sự không hợp đầu, miễn cưỡng ở cạnh nhau cũng sẽ không có hạnh phúc. Cô xem hai chúng ta từ lúc quen biết đến bây giờ, có lần nào không đánh nhau cãi nhau không? Cứ như thể kiếp trước tôi đã đào mộ tổ tiên cô lên vậy.”
Lâu Yến Vy nhíu mày, bỗng nhiên cảm thấy rất áy náy, muốn lên tiếng giải thích: “Tôi…”.
Vạn Hoài Bắc cắt ngang lời cô ta, nói: “Tôi đều biết cả, trong lòng tôi cảm thấy có lỗi với tôi. Lần trước cô cướp đi sự trong trắng của tôi liền cảm thấy vô cùng ấy náy và hổ thẹn. Không sao đâu, làm đàn ông mà, nên rộng lượng một chút.”
“Anh…”
“Tôi thật sự không sao” Vạn Hoài Bắc lại cắt ngang lời cô ta: “Tôi tin, sau này tôi vẫn sẽ tìm được một người con gái không ghét bỏ người đã mất đi sự trong trắng như tôi. Cô đừng tự trách, nếu có thực sự cảm thấy rất có lỗi vậy thì hãy bồi
thường cho tôi một chút về mặt kinh tế đi, cũng được đấy”
Lâu Yến Vy: “..”.
Nhìn Vạn Hoài Bắc đang tỏ ra tủi thân cầu xin sự tự do trước mặt, Lâu Yến Vy cảm thấy tràn đầy cảm giác tội lỗi, cô ta lập tức nói: “Anh yên tâm đi, tôi sẽ không bạc đãi anh đâu. Anh muốn bao nhiêu, bây giờ tôi sẽ đưa cho anh”
“Cô dựa vào lương tâm mà xem nên bồi thường tôi bao nhiêu” Vạn Hoài Bắc khịt mũi, chỉ thiếu nước nặn ra hai hàng nước mắt, nói: “Cô thấy trinh tiết của tôi. đáng giá bao nhiêu thì đưa cho tôi bấy nhiêu.”
Lâu Yến Vy đột nhiên tiến gần đến trước mặt Vạn Hoài Bắc, nhìn chằm chằm vào mắt anh ta, nói: “Trinh tiết của anh là cái gì? Dù anh có hay không, dù sao tôi cũng không có cái gọi là lương tâm đâu”
Vạn Hoài Bắc: “…” “Ba triệu, không thể nhiều hơn đâu.” Lâu Yến Vy rút ba triệu ra, nói: “Cầm lấy đi.”
Vạn Hoài Bắc nhìn chăm chú vào tờ tiền, hai tròng mắt suýt rớt ra ngoài: “Tiền âm phủ? Mẫu Dạ Xoa, cô chơi tôi đúng không? Tiền này dùng được à?”
“Làm sao mà không dùng được? Chỉ là kén chọn chỗ dùng thôi, không dùng được ở dương gian thì sau này đến âm gian là có thể dùng được rồi.”
Vạn Hoài Bắc siết chặt nắm đấm: “Coi như cô tàn nhẫn” Lâu Yến Vy bật cười: “Công tử bột, ngủ ngon nhé”. Nói rồi, cô ta trèo ra từ cửa sổ.
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Lão đại, phu nhân đuổi tới rồi. Cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com