Long Vương trở lại - Chương 362
Thái Khôn là cái tên ra mắt công chúng tại show catwalk.
Hiện anh ta đang vừa đi hát vừa đóng phim, là cái tên hot nhất cả nước và là ngôi sao được yêu thích hàng đầu.
Cát xê cho một vai diễn của của anh ta phải lên đến hàng trăm triệu, hơn nữa nếu không phải vai chính, anh ta sẽ không diền.
Thái Khôn nhìn những cô gái vô cùng nhiệt tình trước mặt, rồi nở nụ cười rạng rỡ và đập tay giao lưu với các fans.
“Được rồi, đây không phải Fan Meeting. Khôn Khôn đang rất bận. Các bạn muốn chụp ảnh cùng Khôn Khôn hãy đế lại lời nhân trên Weibo, Khôn Khôn sẽ chọn ngẫu nhiên ra những bạn khán giả may mán nhất để chụp cùng.”
Quán lý của Thái Khôn ra mặt.
Những vệ sĩ cũng lập tức vây quanh Thái Khôn đế hộ tống anh ta vào toà nhà Thời Đại Khoa an toàn dưới sự hò reo phấn khích của hơn trăm ngàn người hâm mộ.
Giang Thần đi về phía Hứa Tinh cười nói: “Không ngờ cô cũng là fangirl à nha, biết đu idol này nọ nữa chứ?”
“Anh biết gì mà nói!”
Hứa Tinh lườm Giang Thần, rồi ngẩng đầu lên: “Này không phải đu idol, chỉ đơn giản là tôi thích nghe Khôn Khôn hát mà thôi. Giọng hát anh ấy say đấm lòng người và hơn hết là hát lên tiếng lòng của tôi’.
“Mà nhé, cái cậu Khôn Khôn gì gì đó là ngôi sao đúng chứ? cỏ
nghĩ xem, một ngôi sao mà bước chân vào Thời Đại Khoa thì chắc chân là sẽ hướng tới công ty giải trí Thời Đại Khoa. Cô lại là phó tống giám đốc Thời Đại Khoa. Thế đấy! Cô muốn chụp hình với cậu ta chẳng phải dế như trờ bàn tay sao?’
Hứa Tinh trừng mắt Giang Thần.
“Công việc là công việc, lấy việc công làm việc tư là điều cấm kỵ trong nghề. Dù thế nào thì ít nhất tôi vần có cái gọi là đạo đức nghề nghiệp. Mà thôi, không rảnh nói nhảm với anh nữa, tôi còn có hẹn với Sờ Sở đi ăn mừng tôi lên chức phó tổng giám đốc Tập đoàn Thời Đại Khoa.”
Hứa Tinh đeo lại kính râm và xoay người rời đi trước ánh nhìn chăm chú của Giang Thần.
Giang Thần nhìn Hứa Tinh rời đi bằng vẻ mặt hài lòng.
Tuy lạnh lùng cao ngạo nhưng nhìn chung vẫn không tệ.
ít nhất thì qua câu nói “lấy việc công làm việc tư là điều cấm kỵ trong nghề” của Hứa Tinh đã khiến Giang Thần vô cùng tán dương.
“Mình có nên xin album chữ ký luôn không ta?”
Giang Thần xoay đầu nhìn về phía tòa nhà Thời Đại Khoa.
Cái cậu Khôn Khôn này hình như tên thật là Thái Khôn, Giang Thần cũng không rõ.
Tuy nhiên, anh chàng tráng trẻo giống con gái mà anh thấy Đường Sở Sở lấy làm hình nền điện thoại có vẻ chính là Thái
Khôn này.
Những bài hát mà Đường Sở Sở thường nghe hình như cũng là của Thái Khôn.
Có thế thấy, Đường Sở Sở cũng là fan của Thái Khôn.
Nếu có thể xin được album chữ ký mang về cho Đường Sờ Sờ, chắc chán cô sẽ rất vui.
Sau khi ý tường này loé lên, Giang Thần lập tức trở vào Tập đoàn Thời Đại Khoa.
Trên tầng cao nhất, tại văn phòng chủ tịch.
Giang Thần bật màn hình giám sát lên.
Đây là cảnh mà camera tại một phòng khách quay được.
Trong phòng khách, Thái Khôn ngồi trên ghế sofa với nét mặt khó chịu, anh ta nói: “Bọn fan này nọ lọ chai gớm chết đi được. Con nhó mập hồi nãy còn định nằm đè lên mình nữa chứ. Ew, buồn nôn thật sự.”