NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Long Vương xuất thế - Chương 34 Ai phải đưa ra lựa chọn?

  1. Home
  2. Long Vương xuất thế
  3. Chương 34 Ai phải đưa ra lựa chọn?
Prev
Next

Khi Tào Hữu nói những lời này, trên mặt lộ ra vẻ tàn nhẩn.

Tê Thiên đã biết tất cả thông tin về Tào Hữu.

Tào Hữu thuộc loại tự lập nghiệp bằng hai bàn tay trắng.

ở khu vực Tây Bắc ngày đó, điều quan trọng nhất đối với người tự lập nghiệp không phải là ai có đầu óc mà là aì tàn nhẵn hơn!

ở thời đại mà ngành khai thác than phát triển, muốn có được than đá, thì đều phải liều mạng!

Tào Hữu là người đến từ thời đại đó, dù hiện tại đã thay đổi nghề nghiệp hơn mười năm nay, nhưng Tào Hữu vẫn mang trong mình sự tàn nhẫn ngày nào.

Tào Hữu vốn đã sợ sẽ có người tới lấy mạng gã!

Nhưng bây gìờ nghe nóỉ có liên quan đến Thẩm Thu Thủy, Tào Hữu hoàn toàn không còn sợ hãi nữa!

Tào Hữu biết rất rõ, Thẩm Thu Thúy không dám lấy mạng gã! Điều mà Thẩm Thu Thủy lo sợ là sẽ không thể tiếp tục hợp tác

với tập đoàn Hữu Hoành!

Đối với tình hình hiện tại của Thẩm thị, một khi hợp tác với Hữu Hoành bị cắt đứt, vậy thì Thấm Thu Thúy đừng mơ tưởng còn có thể tiếp tục ngồi vào ghế chủ tịch của Thầm thị nữa!

Tào Hữu có thế liếc mắt một cái đã nhìn ra bản chất của vấn đề, điều này loại bỏ hoàn toàn nỗi sợ hãi trong lòng gã, thậm chí còn châm thêm một điếu thuốc nữa, cười nhìn Tê Thiên: “Làm tôỉ sợ à? Đe dọa tồỉ? Có thủ đoạn gì thì cứ tung ra hết đi, để tôi xem thử, hòm nay cậu có thể làm gì được tôi? Tỏi muốn xem chủ của cậu, Thẩm Thu Thủy, phái cậu tớì đây thì có thể thay đổi được gì!

Tê Thiên cười khẽ một tiếng: “Ha ha, đúng là như những gì tình báo đã nói, Tào Hữu ông là một người có bản lĩnh, trên người còn có một sự tàn nhẫn, nhưng dù sao ông cũng là một doanh nhân, chịu từ bỏ nhiều lợỉ nhuận mỗi năm như vậy để đối phó với Thẩm Thu Thủy, điều đó có nghĩa là những lợi ích mà Thẩm Bằng Bân mang lại cho ông lớn hơn con số này rất nhiều, nhưng tôi chỉ không biết những lợi ích mà Thấm Bằng Bân mang lại cho ông có xứng đáng đế toàn bộ tập đoàn Hữu Hoành chồn cùng với ồng hay không?”

Tào Hữu nghe vậy, sửng sốt một chút, sau đó phát ra tiếng cười lớn: “Ha ha ha! Cậu có biết mình đang nói lời ngu xuấn gì không? Khiến toàn bộ tập đoàn Hữu Hoành chôn cùng tôi sao? Không phải là tôi coi thường Thẩm Thu Thủy, nhưng ngay cả cố Văn của tập đoàn Văn Tôn tới thì cũng khống dám nói lung tung ở đây đâu! Các người thực sự cho rằng Tào Hữu tồi không biết gì sao?”

Tê Thiên nhún nhún vai: “Tin hay không thì tùy ông không sao cả, nhưng tôi nghĩ nhất định phải thử một chút xem, ông sẽ lựa chọn nhưthế nào, õng chủ Tào.”

Tê Thiên nói xong liền lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, ra lệnh trước mặt Tào Hữu: “Trong vòng một phút, tìm một chút việc vui cho tập đoàn Hữu Hoành đi.”

Nói xong. Tê Thiên cúp điện thoại, nhìn Tào Hữu nói: “ông chủ Tào, tôi rất chờ mong sự lựa chọn cúa ông sau một phút nữa”

Tào Hữu cười, nụ cười từ tận đáy lòng, trong nụ cười mang theo một sự châm chọc mãnh liệt: “Anh bạn trẻ, loại thú đoạn này cậu đến nhà trẻ chơi một chút thì được, trong vòng một phút sao? Ha ha ha ha! Cậu cho rằng tập đoàn Hữu Hoành của tôi là cái gì? Do đậu phụ chất lên mà thành à!”

Tào Hữu búng búng tàn thuốc và nói: “Tôi cũng cho cậu một phút, đến trước mặt tôì, quỳ xuống, dập đầu, nhận lỗi, tối sẽ chọn tha cho mạng chó của cậu.”

Tào Hữu nói xong liền cầm điện thoạỉ lên nhắn tin: “Cho người đi lên.”

Tào Hữu vừa nhắn tin xong, liền nghe thấy dưới lầu truyền đến một trận tiếng la hét.

“Nhanh lên! Đi gặp óng chủ!”

Ngay sau đó là tiếng bước chân dồn dập vang lẻn.

Tào Hữu rít một hơì thuốc, tùy tỉện ném điện thoại lên bàn: “Còn ba mươi giây.”

Tê Thiên không nói lời nào, van ngồi ờ trong góc bóng tối, không thấy được biếu tình.

Tiếng bước chân dày đặc từ dưới lầu truyền đến càng ngày càng gần, chỉ cần nghe tiếng bước chân cũng có thể biết có không dưới mười người đang đến!

Vẻ mặt Tào Hữu khinh thường: “Một phút sắp hết rồi, đáng tiếc, người phải lựa chọn không phải là tôi, mà là cậu.”

Tào Hữu vừa dứt lời, điện thoại di động đột nhiên vang lên.

Tiếng chuông vang lẻn đột ngột lúc nửa đêm có chút chói tai.

Tào Hữu thản nhiên liếc nhìn người gọi, khẽ cau mày.

Hiện tại Tào Hữu đang làm mậu dịch, mà cuộc gọi này đến từ trạm hậu cần rộng hơn 30.000 mét vuông có kết nối khắp vùng Tây Bắc của gã!

Đã nhiều nám như vậy, trừ khi có trường hợp khẩn cấp, nếu không trạm hậu cần sẽ không bao giờ gọi cho gã vào lúc nửa đêm.

Tào Hữu suy nghĩ một lúc rồi nhấc máy: “Nói!”

Đầu bên kia điện thoại vang lên một giọng hoảng sợ: “Sếp Tào! Đã xảy ra chuyện! Chúng ta bị điều tra, họ nói phát hiện cả ba thùng container đều là hàng cấm! Hiện tại toàn bộ trạm hậu cần đã bị niêm phong, tất cả phương tiện đều bị tịch thu! Nhưng chúng ta chưa bao giờ làm điều này! Có người đang cố tình gây sự với chúng ta!”

Sắc mặt Tào Hữu đột nhiên thay đối, Tào Hữu còn chưa kịp nói gì thì âm thanh báo bận trong điện thoại lại vang lên, điều này có nghĩa là có người đang gọi điện, Tào Hữu nhìn thoáng qua thì thấy lúc này có không chỉ

có một cuộc điện thoại gọi đến!

Đêm khuya thế này, đột nhiên xảy ra chuyện như vậy, lại có nhiều cuộc điện thoại gọi đến như vậy, điều nữa khỉêh Tào Hữu có một dự cảm rất không tốt!

Tào Hữu nhanh chóng dặn dò một cáu qua điện thoại ốn định tình hình trước rồi cúp máy, Tào Hữu còn chưa kịp gọi lại cuộc gọi nhỡ vừa nãy, thì lạì có một cuộc gọi khác đến.

“Lão Tào! Ông đẵ làm cái quái gì vậy! Vì hàng hóa mà ông vận chuyển mà toàn bộ nhà máy của tôi đã bị niêm phong! ông giấu thứ gì trong hàng hóa! Mẹ kiếp!”

Người trong điện thoại đang chửi bới ‘âm ĩ.

“Lão tào! Ông làm cái quái gì thế hả!” Tào Hữu còn chưa kịp giải thích thì một chiếc điện thoại di động khác đặt ờ đầu giường vang lên, đây là điện thoại cá nhân của Tào Hữu, chỉ có một số ít người biết số này, bình thường dùng đế giải quyết những việc quan trọng nhất.

Tiếng chuông của chiếc điện thoại tư nhân này vang lén, khiến Tào Hữu hoàn toàn hoảng sợ, nhấc máy.

“Tào Hữu! Mẹ nó, muốn chết thì cũng đừng liên lụy ông đây! Tôi nói cho ông biết, từ nay về sau, tôi và ông không liên quan gì đến nhau!”

Tào Hữu hoàn toàn choáng váng khi nghe thấy giọng nói này!

Người gọi điện thoại tới có thế nói là người có ảnh hường nhất trong số những người mà Tào Hữu biết, hàng năm Tào Hữu phải cống nạp cho đối phương gần 100 triệu, đồng thời phải đối xử hết sức chu đáo, trước mặt đối phương phải bảo gì nghe nấy!

Nhưng bây giờ, ngay cả người như vậy cũng gọi điện thoại tới, hơn nữa từ giọng điệu của đối phương có thể nghe được, lúc này đối phương rất sợ hãi!

Rốt cuộc là chuyện lớn như thế nào, mới có thể khiến một nhân vật to lớn sợ hãi như vậy?

Tào Hữu vô thức nhìn Tê Thiên đang ngồi trong góc.

Tê Thiên tựa lưng vào ghế, nhẹ nhàng nói: “Ông chủ Tào, xem ra người nên đưa ra lựa chọn, vẫn là ông.”

Lúc này, tiếng bước chân dày đặc từ

dưới lầu đã tới cửa phòng, gõ cửa.

Tào Hữu đột nhiên hét lớn về phía cửa: ■’Không được tiến vào!”

Ngoài cửa, một vệ sĩ tư nhân nóỉ: “ông chủ, xảy ra chuyện gì vậy?”

“Cút hết di!” Tào Hữu lập tức hét lên: “Đều cút xuống lầu hết đi! Không có mệnh lệnh của tôi, thì không ai được phép lên! Cút khỏi đây!”

Rất nhanh, những tiếng bước chân đó lại rút lui.

Tào Hữu nhìn về phía Tê Thiên đang ngồi trong bóng tối, lúc này Tào Hữu chỉ cảm thấy, người này giống như một con quỷ đêh từ địa ngục, nhìn không rõ mặt của cậu ta, nhưng bất cứ cử động nào của cậu ta cũng có thể giết chết anh.

Tào Hữu không sợ có người giờ trò độc ác vớì mình, dù sao gã cũng đã giớtrò độc ác quá nhiều, khi còn trẻ cũng là kẻ rất liều mạng.

Nhưng cuộc điện thoại vừa rồi đã khiến Tào Hữu hoàn toàn sợ hãi! Ngay cả một nhân vật tai to mặt lớn như vậy cũng bắt đầu sợ hãi! Tào Hữu biết rất rõ, người đang ở trước

mặt mình có năng lực, khiến mọi thứ mình sờ hữu dễ dàng biến thành hư VÔI

“Ông chủ Tào, nóì cho tôi biết lựa chọn của ông đi.”

“Bụp!”

Không chút do dự, Tào Hữu quỳ gối xuống đất, cứ như vậy mà quỳ trước mặt Tê Thiên.

Từ góc độ này, Tào Hữu có thế nhìn thấy khuôn mặt Tê Thiên ẩn trong bóng tối, trên khuôn mặt trẻ tuổi đó mơ hồ nở nụ cười nhạt, trên mặt đối phương không có sự kiêu ngạo, cũng không có thái độ đắc thắng!

Điều đó có nghĩa là gì! Nó cho thấy trong mắt đối phương, việc bóp chết chính mình dễ dàng như bóp chết một con kiến, hiện tại đối với đối phương mà nói, kết quả như vậy căn bản không cần có một chút dao động cảm xúc nào trong đó!

Hai bên căn bản là không hề cùng đẳng cấp!

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 34 Ai phải đưa ra lựa chọn?"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com