NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Ma Tôn - Chương 266

  1. Home
  2. Ma Tôn
  3. Chương 266
Prev
Next

“Được rồi, đến đây thôi, sân này tạm thời không có ai ờ, các ngươi có thế tự mình chọn”, dần mấy người Dương Hạo đến trước một khu có hơn mười sân nhỏ, Tê Đằng chỉ vào cái sân bỏ trống nói.

“Nếu có việc gì có thể tìm đám người này, ta không giải quyết đâu”, nói rồi phó môn chủ Tê Đằng xoay người rời đi.

‘Ta cũng đi”, Vũ Xuyên mỉm cười với ba người Dương Hạo rồi rời đi, chỉ còn lại một mình Y Thắng Tuyết.

“ừ thì, ta cũng phải đi rồi”, Y Thắng Tuyết khẽ cười, sau đó gặt đầu với Lê Tiêu và Thích Vi Vũ, cuối cùng nhìn sang Dương Hạo nói: “Sư đệ, nếu rảnh rỗi thì đến thành La Hầu với ta một chuyến nhé?”

“Qua một thời gian nữa đệ nhất định sẽ đến đó”, Dương Hạo cười.

Vừa rồi cậu nghe được Y Thắng Tuyết truyền âm cho mình, tên này chỉ nói một cảu: ‘Thiên Quân Môn không phải là nơi người khác cỏ thể tùy tiện ức hiếp, đệ tự mình xử lý hai tên nhà họ Bồng kia, sư huynh làm chỗ dựa cho đệ”.

Trước đó khi còn ở ngoài cổng thành, Dương Hạo vẫn chưa phải là đệ tử Thiên Quân Môn, Y Thắng Tuyết chỉ ra tay giúp đỡ, sau đó thì mặc kệ.

Nhưng bây giờ Dương Hạo đã là đệ tử của Thiên Quân Môn thì lại khác. Đệ tử Thiên Quân Môn đã bao giờ đế người khác ức hiếp như thế chưa?

Hai tên cảnh giới Tử Phủ cấp dưỡng anh chèn ép Dương Hạo, nhất định phái đòi lại món nợ này.

Thật ra Y Thắng Tuyết làm thế cũng có ý định kết giao với Dương Hạo, bây giờ ai cũng có thể nhìn ra Dương Hạo chạm được vào Tượng Thần, Thiên Quân xuất hiện truyền đạo, sau này chắc chăn là tiền đồ vô hạn.

Bảy giờ không tạo mối quan hệ tốt hơn thì cũng chẳng phải chuyện xấu gì với Y Thâng Tuyết.

“Ha ha!”, Y Thắng Tuyết bật cười rồi đi khỏi đó.

Dương Hạo xoay người nhìn Lê Tiêu lạnh lùng nghiêm nghị và Thích Vi Vũ yêu kiều xinh đẹp nói: “Sao rồi, các ngươi định chọn thế nào?”

‘Tùy vậy, trước tiên đột phá cảnh giới, đạt đến cảnh giới Tử Phủ rồi hẵng tính”, Lê Tiêu nói.

Có Chu Linh Thông Nguyên Đan của môn chủ tặng, việc hắn đột phá cảnh giới Tử Phủ chỉ là chuyện sớm muộn.

Hắn nhìn Dương Hạo cười nói: “Sư huynh Dương Hạo, đợi ta đột phá cảnh giới Tử Phủ, chúng

ta lại thư xem, nói không chừng lúc đó ta đã vượt qua huynh rồi”.

“Được thôi”, Dương Hạo cũng cười nói.

Thích Vi Vũ híp mắt nhìn Dương Hạo, tư thế cực kỳ ghẹo người nói: “Sư huynh Dương Hạo, ta cũng muốn vượt qua huynh”.

Một lúc sau, một nam một nữ thề rằng muốn vượt qua Dương Hạo đều lần lượt rời khỏi đây.

Dương Hạo nhìn bóng lưng họ mỉm cười, sau đó xoay người đi đến vị trí chính giữa của sân, đi đến trước một rừng cây cao, cảm nhận được nhiệt độ nóng bức ở phía trước, sẵc mặt cậu trở nên nghiêm túc.

Tiếp tục đi về phía trước, cảm giác nóng bức đó càng mãnh liệt hơn, thoáng chổc đã đi hơn ba dặm, hai bên đường đều trải đầy những hòn đá đỏ, trên đó chứa khí tức nóng bức.

Cây cối hai bên cũng là màu đen, nhưng những cây này rất cứng cáp chịu nhiệt, hơn nữa hình như còn có thế hấp thụ nhiệt độ cao nên mới có thể phát triển mạnh như vậy.

Lối vào của mật thất dưới lòng đất là một cánh cửa nhỏ, khi Dương Hạo đến đây bỗng cảm nhận được xung quanh có vô số linh hồn mang theo khí

tức sâc bén lướt qua cơ thể mình.

Sau đó dấu ấn mảy đen trên cánh tay mình hiện rõ lên, mấy linh hồn này bèn thu khí tức lại, trở nên ôn hòa hơn.

“Mạnh quá, những linh hồn này đều là cường giả cảnh giới Tử Phủ”, Dương Hạo không khỏi cảm thán, thầm nói quả nhiên nền táng của Thiên Quân Môn sâu không lường được.

Sau đó cậu nhìn cảnh cửa nhỏ ở lối vào đó, nhiệt độ cao nóng bức ập đến như thể một con quái thú hỏa diễm muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy.

Hai mẳt hiện lên vẻ kiên định, cậu chậm rãi đi đến cánh cửa đó.

Trong bóng tối hiện ra một tầng ánh sáng đỏ, mặt đất và tường hai bên giống như bị nung đỏ, Dương Hạo đi trên mặt đất, lặp tức cảm giác được giày dưới chân mình đã bắt đầu tan cháy.

“Nhiệt độ thật đáng sợ”, cậu không khỏi thốt lên. Nhiệt độ ở cửa ra vào đã là hàng trăm độ, nếu đi sâu vào bên trong thì ít nhất cũng phái lên đến hàng nghìn độ.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 266"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com