Ma Tôn - Chương 267
Lối đi dài hàng trăm mét dẫn xuống lòng đất. Dương Hạo vừa đi vừa cảm nhận được nhiệt độ xung quanh càng lúc càng nóng lên, trên trán bắt đầu lấm tấm mồ hôi.
Với trình độ Kim Thân ở cảnh giới Tiên Thiên, cho dù thời tiết có nóng hơn nữa thì cũng không ảnh hường đến nhiệt độ cơ thể. Hơn nữa, Dương Hạo đã tu luyện được Kim Nham Chi Thân, cơ thể càng thêm mạnh mẽ. Nhiệt độ cao lên hàng trăm độ cũng không thể làm thay đổi sự cân bằng nhiệt của cơ thế.
Nhưng cái nóng như thiêu đốt ở đây dẻ dàng khiến cậu đổ mồ hôi, không những thế càng vào sâu, mồ hôi trên người càng nhiều, trong nháy mắt toàn thân đã ướt đẫm.
Lúc này, Dương Hạo đã phóng ra một luồng nguyên khí Tiên Thiên bao quanh cơ thế đế ngăn quần áo bốc cháy thành tro. Nhưng dù vậy, nhiệt độ
kinh khủng vẫn xuyên qua tầng nguyên khí, tiếp cận người cậu.
“Nhiệt độ trong này có lẽ đã lên đến nghìn độ. ở cảnh giới Tiên Thiên, trừ khi đạt đến trình độ Kim Thân của Tiên Thiên, nếu không sẽ không thể chịu đựng được nhiệt độ này”, Dương Hạo thầm suy nghĩ rồi tiếp tục bước về phía trước.
Lúc này, một bóng người xuất hiện trước mặt cậu. Mặt người đó ngăm đen, dáng người cao lớn, trên người có vệt sáng đỏ rực lửa, trên cánh tay có ký hiệu ô vân rõ ràng.
Sau khi nhìn thấy Dương Hạo, đôi mắt của hần hơi nheo lại, cảm nhận được đấu vết gì đó trên người Dương Hạo, hắn liền tỏ vẻ kinh ngạc.
“Người mới à?M, hân nói lớn: “Sư đệ, ta khuyên đệ không nên vào. Nhiệt độ bên trong cao hơn ngoài này gấp mấy lần. Với cảnh giới Tiên Thiên nhập môn như đệ, chẳc chắn sẽ không chịu nổi”.
Tu vi của người này đã ở trình độ cảnh giới Tử Phủ nguyên anh, năng lượng trên người vô cùng mạnh mẽ. Đặc biệt là thể chất khiến cho Dương Hạo vô cùng kinh ngạc. Cậu dám châc chẵn thể chất của người này không hề yếu hơn mình.
Dương Hạo mỉm cười nhìn đối phương, sau đó lẳc đầu.
Cậu nói: “Sư huynh, ta đã đến đây rồi thì nhất định phải vào trong xem thử. Yên tảm đi! Ta biết tự lượng sức mình, nếu không chịu được thì ta sẽ tự ra”.
“Ha ha! Tốt lắm, không hổ danh là đệ tử của Thiên Quân Môn ta!”, người đàn ông ngăm đen kia cười lớn, sau đó nói tiếp: “Sư đệ, đệ tên gì? Mới cảnh giới Tiên Thiên nhập môn mà đã có thể thông qua sát hạch của Thiên Quản Môn, điều này chưa từng xuất hiện trong lịch sử”.
‘Ta tên Dương Hạo”.
Người đàn ông da ngăm gật đầu, nói tiếp: ‘Ta tên Lâu Nham, hoan nghênh sư đệ gia nhập Thiên Quản Môn”.
“Ha ha! Đa tạ sư huynh”, Dương Hạo cười nói.
Lúc này, cậu mới hiểu được sự đoàn kết của Thiên Quân Môn. Cậu đã gặp ba người là Y Thắng Tuyết, Vũ Xuyên, và cả Lâu Nham này nữa. cả ba đều không hề coi cậu là người ngoài, càng không có mưu mô tính toán gì.
“Nếu đã vậy thì đệ vào thử xem. Ta sẽ ở ngoài trông chừng giúp đệ, nếu có chuyên gì thì hãy gọi ta, ta sẽ giúp đệ giải nguy”, Lảu Nham nói.
“Đa tạ sư huynh!” Dương Hạo đương nhiên sẽ không phụ lòng tốt của Lâu Nham.
Cậu xoay người bước vào trong, đến trước lối vào đầy ánh lửa rực đỏ, cậu mới quay lại gật đầu với Lâu Nham rồi bước vào.
“Ầm!”, khi cậu vừa bước vào, những ngọn lửa cuồng bạo xung quanh đột nhiên lao về phía cậu.
Sau tiếng nổ lớn, Dương Hạo chỉ cảm thấy cơ thế nhẹ bang, lớp phòng ngự của Tiên Thiên Chi Nguyên bị ngọn lửa nóng bỏng hóa hơi. Nhiệt độ thiêu đốt ập đến cơ thể cậu trong nháy mắt.
Lảu Nham đứng bên ngoài quan sát, vô cùng kinh ngạc khi nhìn thấy cảnh này, ngay lập tức định ra tay cứu giúp Dương Hạo, nhưng ngay sau đó, hẳn đã thấy Dương Hạo ra hiệu, ngăn hần lại.
‘Tên nhóc này”, Lâu Nham mở to mắt nhìn cảnh tượng trước mặt với vẻ khó tin.
Trên người Dương Hạo tỏa ra một vầng ánh sáng vàng, ngọn lửa đỏ hồng quanh người cậu vảy lấy ánh sáng vàng đó, nhưng không thể phá v5 lớp phòng ngự.
‘Trận pháp tu luyện cơ thể?”. Lảu Nham nhoẻn miệng cười sau đó nói lớn.
Hắn nói tiếp: “Không ngờ tên nhóc này lại có trận pháp tu luyện cơ thế lợi hại đến vậy. Dựa vào trận pháp tu luyện này, cậu ta có thể ở lại trong đảy mấy ngày. Đợỉ đến lúc cạn kỉệt sức lực rồi ra ngoài cũng không muộn”.
Lảu Nham đã hoàn toàn yên tâm, nhưng để đề phòng chuyện ngoài ý muốn xảy ra, hắn vẳn chọn ngồi khoanh gối ở cửa ra vào để giúp Dương Hạo hộ pháp.
“Phù!”, nguyên khí Tiên Thiên tiêu tán, ngọn lửa ập tới khiến thần kinh Dương Hạo trở nên căng thẳng. May mà Kim Nham Chi Thân không làm cậu thất vọng, vẫn chống lại được ngọn lửa nóng rực kia.
“Nhiệt độ trong này ít nhất cũng phải mấy chục nghìn độ. Mặc dù Kim Nham Chi Thân có thể chịu được, nhưng cũng không thể chịu đựng được quá lâu. Trừ phi, mình dùng cơthể hấp thụ lửa trong này”, Dương Hạo thầm nói.