Ma Tôn - Chương 810
Âm Vô Mệnh tràn đầy đắc ý, phá lên cười, âm thanh khó chịu như hàng nghìn con quạ đang kêu vậy, sớm đã quên mất khắc tinh cổ Phật nhất mạch của mình, cảm thấy cho dù là điện Thiên Nhất -thế lực được mệnh danh là lớn nhất dưới trướng Đế viện cũng chưa chắc là đối thủ của mình!
Sự ngông cuồng của Âm Vô Mệnh lần này khiến cho ông ta bỏ quên mất tác dụng của Du Thần Giáo, Lại Trùng ớ bên cạnh quan sát sắc mặt, thấy cực kỳ khó chịu.
Phải nói rằng cách đánh của Âm Ma Môn lần này khiến cho Lại Trùng vỏ cùng chấn động, nếu như để bọn họ đối phó với Huyền Hoa Tông, cho dù có chiếm được lợi thế bất ngờ, bọn họ cũng không thế dễ dàng đánh cho Huyền Hoa Tông thất bại thảm hại như vậy được!
Tuy nhiên cách đánh của Huyền Hoa Tông chưa chắc đã thắng được Lại Trùng của Du Thần Giáo, nhưng nều này nếu như không quen với thủ đoạn của Âm Ma Môn, chuyện thắng bại chỉ là trong khoảnh khắc.
Mặc dù cách đánh của Âm Ma Môn thâm hiểm đáng sợ; nhưng cũng không phải không có cách nào hóa giải, nếu như Huyền Hoa Tông có thể ra tay đối phó với người của Âm Ma Môn trước chứ không phải là đám bọ do Âm Ma hóa thân thành thì đánh bại Âm Ma Môn có gì khó chứ?
Cho dù không kịp phòng bị cũng không bị đột kích dữ dội như vậy, cũng không phải là không có cách, chủ yếu là xem Huyền Hoa Tồng có quyết tâm hay không.
Trên mặt Lại Trùng không khỏi lộ ra một nụ cười ranh mãnh, trong đầu đang diễn tập cảnh đối phó VỚI Âm Ma Môn sau này, thực quá đơn giản, với cái giá phải trả là bị Âm Ma Môn làm cho thương vong, hoàn toàn có thế dồn toàn lực dùng phích lịch kinh lôi đế khử người của Âm Ma Môn trước, không có người của Âm Ma Môn, còn sợ đám Âm Ma này sao?
Đám người Huyền Hoa Tông này đúng là ngu ngốc, bây giờ bọn họ chi chăm chằm dồn toàn lực đế ngăn chặn đòn tấn công của đám Âm Ma mà không biết nên đối phó với người của Âm Ma Môn, như vậy chỉ khiến sức lực càng lúc càng yếu đi! Lẽ nào không nhìn ra số lượng đám Âm Ma này là vô tận sao?
Đám người Huyền Hoa Tông có thể giết hết đợt này đến đợt khác, nhưng không thế diệt tận gốc được. Cách đánh như vậy đúng là hết đường cứu chữa.
Chỉ bằng cách trừ khử đám người của Âm Ma Mõn mới có thể loại bỏ được nguy hiếm! Đám người của Huyền Hoa Tông này đúng là đầu đất, cách dùng quá chính thổng, không hề biết rằng cách đánh này chỉ có thể làm chậm nguy hiếm nhưng không thế thay đối tình hình tống thể so với ban đầu!
Thực chất Huyền Hoa Tông cũng không hề nghĩ rằng có thế dùng cách này để đối phó với Ãm Ma Môn, nhưng bọn họ bát buộc phải dùng, nếu như dùng cách thức độc ác như Âm Ma Môn và Ác Linh Đảo, vậy thì bọn họ có khác gì hai thế lực hắc ám này chứ?
Mặc dù trong lòng Trương Quỳnh và Trương Hâm vô cùng tức giận, nhưng dù sao bọn họ cũng là những người đã chinh chiến lâu năm, họ cũng nghĩ rằng cách duy nhất để thoát khỏi thảm họa không lường trước được này là đối phó với Âm Ma Mòn, nhưng bọn họ nhìn nhau, trong lòng đầy tuyệt vọng, có thế dùng được không? Đế bản thân hi sinh?
“Người của Huyền Hoa Tông nghe kỹ đây cho ta, nếu như muốn sống thì từ bỏ phản kháng, đem toàn bộ tài nguyên và pháp bảo giao hết ra, dập đầu cầu xin với bốn đường chủ, bốn đường chủ có thể xem xét tha cho các ngươi!”, Ảm Vô Mệnh ngạo mạn cười lớn.
Ông ta biết rằng Huyền Hoa Tông nhất định sẽ không chịu sỉ nhục như vậy nên cố ý khiêu khích!