Ma Tôn - Chương 812
Nhưng Tân Hoài cũng hiểu rõ dù bản thân có dùng cách đưa mình vào chỗ chết thì hiệu quả cũng sẽ không rõ rệt như vậy, bảy giờ nghe Trương Quỳnh sâp xếp, hắn ta cũng cảm thấy ngạc nhiên.
Nếu như thế thì cơ hội đến rồi, có thế lấy một phần hy sinh đế đối lấy tính mạng của đa số người Huyền Hoa Tông.
Trương Quỳnh từ chổi lời đề nghị của nhị đệ Trương Hân đế ông ta làm đội trường với giọng điệu không thể chối cãi. Ông ta quyết định tự mình dần dẳt để làm gương, bản thân là người phụ trách chính của mình, bản thản không dẫn dắt mà lại giao cho người khác, dù mình có sống sót thì làm sao giải thích được với Huyền Dương Tông?
Khi đối mặt với tình cảnh nguy hiểm, người của Huyền Dương Tông lại không có ý nghĩ khuất phục, ai nấy cũng đều tỏ rõ sự kiên cường của mình, từng đôi mât đều bùng lên ý chí bất khuất, điều này khiến Ầm Vô Mệnh – phó môn chủ của Âm Ma Môn đang chiếm ưu thế bồng cảm thấy lo lẳng.
Tình hình không ốn, khí thế của Huyền Hoa Tông vốn dĩ không phải sa sút rồi ư? Sao bảy giờ lại tảng lên thế? Lẽ nào chúng muốn liều mạng cả sao?”, Ảm Vô Mệnh tức giận nhìn xuống dưới, cũng cảm thấy hơi sợ, tình hình này hơi bất thường.
Chó cùng rứt giậu không phải là chuyện nhỏ, nếu những người lao đến này chỉ là Âm Ma không có sức mạnh gì thì không thành vấn đề, nơi này của ta muốn bao nhiêu có bấy nhiêu.
Nhưng nếu chúng bỗng thức tỉnh rồi tấn công người Âm Ma Môn thì rắc rối rồi, chúng ta phải cấn thận.
Âm Vô Mệnh là lão già quỷ quyệt, không đợi người của Huyền Tông Hoa tấn công mình, ông ta đã đoán được ý đồ của Trương Quỳnh.
Dĩ nhiên rồi, trước đảy Âm Ma Môn cũng không phải chưa từng gặp kẻ thù như vậy nên ông ta cũng có kinh nghiệm.
Âm Ma Môn không phải không chút đề phòng nào với sự phản công của kẻ địch như Lại Trùng nghĩ, nếu không mặc dù Ảm Ma Môn nắm giữ pháp môn khống chế Âm Ma cũng sẽ không bỏ qua phòng ngự, đó chính là trận pháp, cửu Trọng Trận”.
Uy lực của Cửu Trọng Trận này không nhỏ, được sinh ra từ núi Phổ Độ, trong thế giới Phong Vũ cũng chỉ núi Phổ Độ mới có.
Núi Phổ Độ là một nơi rất kỳ lạ, nhánh Phật cổ nổi tiếng và Âm Ma Môn ờ Ác Linh Đảo khét tiếng đóng ở đây.
Nơi này lại có lực quang minh thần kỳ đế nhánh cổ Phật tu luyện, cũng có núi Ác Linh để cho Ác Linh Đảo tu luyện, cung cấp mọi thứ cho Âm Ma Môn tu luyện, nếu không ba tông môn này chỉ có một tỏng môn tồn tại ở núi Phổ Độ.
cửu Trọng Trận cũng là một con bài quan trọng của Âm Ma Môn, chỉ điều này cũng từng khiến nhánh Cố Phật nghĩ rằng sẽ tiêu diệt được một mối hại cho thế giới Phong Vũ, nhưng cuối cùng cũng không thể được như ý, nếu không chỉ riêng tông môn Ác Linh Đảo làm thế nào cũng không thể chống lại nhánh Phật Cố.
Nhưng cửu Trọng Trận cần khai trỉến ờ dưới Ầm Sơn của núi Phổ Độ mới có thể phát huy được thực lực mạnh nhất, bây giờ lại đang ớ xa Âm Sơn, uy lực của trận pháp này có thể phát huy được mấy phần trăm cũng khó nói được, ngay cả Âm Vô Mệnh cũng không nắm chắc.
Cũng may lần này không chỉ một mình đối phó VỚI Huyền Hoa Tông, Du Thần Giáo nói sẽ hợp lực với mình để đối phó VỚI Huyền Hoa Tông, đến giờ lại chưa glơ tay ra giúp đỡ, cũng nghĩa khí quá nhí?
Nếu lời này bị truyền ra ngoài chác sẽ thành trò cười cho các tu sĩ của thế giới Phong Vũ, đúng là nực cười! Âm Ma Môn trước giờ không giữ chữ tín lại đi nói người khác không nghĩa khí. Âm Vô Mệnh hoàn toàn quên mất một chuyện, đó là ông ta đã xác định muốn dựa vào thực lực của mình đề thâu tóm Huyền Hoa Tông đồng thời đe dọa đến Du Thần Giáo còn chiếm vị trí của mình trước đó.
“Đường chủ Lại, ông xem Huyền Hoa Tông đa phần đều muốn chó cùng rứt giậu, nếu chúng muốn ra tay với Âm Ma Môn bọn ta, mong Du Thần Giáo giúp đơ’, Âm Vô Mệnh thấy Lại Trùng tỏ vẻ không có chuyện gì xảy ra cũng thầm nghiến răng nhưng chỉ có thế lên tiếng nhờ giúp.
“Việc đó không cần nói, tin ta là được”, Lại Trùng vỗ ngực “bôm bốp”, vẻ mặt cực kỳ nghĩa khí nói.
Âm Vỏ Mệnh vỏ cùng cảm động, hóa ra mình hiểu lầm Lại Trùng, người ta vẳn rất coi trọng nghĩa khí.
Lại Trùng ngoài miệng thì nói lớn lối lâm nhưng trong lòng lại cười mỉa: Âm Vô Mệnh, ngươi nằm mơ đi! Hai phái liên hợp với nhau cũng không thế không vụ lợi như thế, không làm tốn thương nguyên khí của Âm Ma Môn ngươi, Du Thần Giáo sao có thế đế mặc ngươi chỉ đâu đi đó?