Ma Tôn - Chương 816
“Âm huynh, lẽ nào ngươi sợ chúng đến thế, Du Thần Giáo ta lại không sợ”, Lại Trùng cười nhạo nói: “Các ngươi muốn đối đầu với Du Thần Giáo thì cứ lên đi, để ta xem thử nhánh Phật cố các ngươi thế nào”.
“Ha ha, ngươi chính là Lại Trùng của Du Thần Giáo à? Hôm nay ngươi không phải là đối thủ của ta, đối thủ của các ngươi là người khác”, một hòa thượng cao lớn bước ra, mỉm cười nói với Lại Trùng: “Họ nói với ta, họ là bạn cũ của Du Thần Giáo”.
Người này chính là Phố Nâng – người ngăn cản được Lạl Trùng chính là Tuệ Năng – cao thủ nhánh Phật cố.
Tuệ Năng không phục vung tay lên, không cam lòng nói: “Đệ tử vẫn muốn phân cao thấp với kẻ ác độc này, lẽ nào sư tôn có thể chắc chắn gã có thể thâng được con sao?”
“Ha ha, Tuệ Năng, đối thủ của chúng ta là Âm Ma Mõn, nếu chúng không thể hạ gục được Du Thần Giáo thì chúng ta có thế để chúng trải nghiệm một chút”, Phố Năng cười nói.
Gặp được con đường sống trong lúc nguy nan nhất! Điều này hệt như một giấc mơ với người của Huyền Hoa Tông. Vốn dĩ họ đã chuẩn bị tinh thần bị Du Thần Giáo và Âm Ma Môn tàn sát hết. Mặc dù họ vẩn còn chút hy vọng nhưng kết cục tốt nhất có thế là gì, không phải là có thể giết được vài người là tốt rồi sao? Nhưng bây giờ nhánh Phật cổ đột nhiên xuất hiện khiến họ cực kỳ mừng rỡ, mà nhánh Phật cố đến là đế cứu mình.
Tân Hoài ngạc nhiên nhìn Tuệ Năng trạc tuối mình, được Trương Quỳnh nhắc, hân ta mới ái ngại bước đến chắp tay nói với Tuệ Nặng: “Đệ tử Tân Hoài cảm ơn ơn cứu mạng của đại sư, dù thân tàn ma dại cũng không quên ơn”.
Tuệ Năng bị hắn ta làm cho sửng sốt, hơi ngượng nói: “Ha ha, nóỉ thật thì ta cũng chỉ mới hai mươi tám tuối thôi, ngươi đừng khách sáo nhưthế”.
Tân Hoài ngảy người, không khỏi nhìn Tuệ Năng bằng ánh mắt ngạc nhiên, lúc này mới nhận ra sau khi ánh sáng màu trắng trên cả người Tuệ Năng tản đi để lộ ra gương mặt trẻtuối.
“Vậy vẫn chưa được biết tên của ngươi?”, Tân Hoài có ý nghĩ muốn đến gần, ngưỡng mộ nói.
“Ha ha, bần tăng là Tuệ Năng”, Tuệ Năng cười nói.
Thật ra Tân Hoài là một người rất kiêu ngạo nhưng lúc nãy đối mặt với Lại Trùng khiến hân ta cảm thấy hoảng sợ mới biết núi cao còn có núi cao hơn, nhân tài mạnh hơn mình còn rất nhiều. Dù Lại Trùng là kẻ thù của mình nhưng chắc chắn biết rõ cách biệt của mình và người ta rất lớn, mình vần còn kém nhiều lắm.
Mà Tuệ Năng có thế cứu được mình trong lúc mình đang gặp nguy chứng tỏ xét về thực lực đã mạnh hơn mình rất nhiều rồi, nếu không làm sao có thể đánh lui được Lại Trùng có thực lực cao siêu này? Lúc nãy Âm Vô Mệnh đã nói Lại Trùng là đường chủ của Du Thần Giáo, Tuệ Năng có thế cứu được mình từ tay Lại Trùng đã khiến Tân Hoài cảm thấy kính phục.