Ma Tôn - Chương 819
Lại Trùng cười khổ nói: “Lần trước Du Thần Giáo bọn ta cũng thương vong thảm hại, lẽ nào Trọng Tài Chung Cực các ngươi còn muốn kết thù với bọn ta sao? Ngô Nhị, ngươi nghe cho kỹ đây, thủ đoạn báo thù của Du Thần Giáo rất thâm độc!”
Mặc dù nửa câu cuối gã nói cao giọng, nhưng vẫn cảm nhận được nỗi sợ hãi sâu kín trong lòng gã.
Ngô Nhị chế nhạo: “Du Thần Giáo lợi hại lắm sao? Dám giết Trọng Tài Chung Cực, bọn ta sẽ trả lại gấp mười. Nếu hôm nay đã gặp, vậy thì chúng ta từ từ tính sổ
đir
Ngô Nhị vô cùng ngông cuồng, thực ra cho dù nhìn thấy kẻ thù thì cũng không đến mức như vậy, hơn nữa chuyện này đã qua rất nhiều năm rồi, thủ lĩnh của Trọng Tài Chung Cực cũng không muốn phí nhiều công sức đế trả thù Du Thần Giáo. Ngô Nhị là nhân vật quan trọng của Trọng Tài Chung Cực, sao có thế khõng biết nặng nhẹ?
Nhưng hôm nay tâm trạng của hắn vô cùng tồi tệ, hắn chưa bao giờ cảm thấy bực tức như vậy. Gặp Phật cố liền cảm thấy bản thân trở thành hạ nhân cho bọn họ điều khiển, tuy trong lòng mâng chửi Phật cố, nhưng không dám thế hiện ra ngoài.
Nhìn thấy Phật cổ, muốn trốn cũng không ki.p. Ai thèm cùng đội với Phật cố chứ! Nhưng Trọng Tài Chung Cực đã giao cho hắn một nhiệm vụ quan trọng đó là lôi kéo Dương Hạo về phía mình.
Điều này chắc chắn phải làm được. Vì vậy hân chỉ đành để Ngô Nhị và thủ hạ của mình ở phía Thôi Tử Ngọc.
Bọn họ không vừa mắt với Phật cố, lẽ nào người khác vừa mắt bọn họ sao? Danh tiếng đáng sợ của Trọng Tài Chung Cực khiến người khác né tránh, nếu khõng có Phật cổ ra nhập thì chắc chắn sẽ không yên lòng.
Ngô Nhị tránh né Phật cổ, nhưng hòa thượng tên Phố Độ kia lại sai bảo bọn họ như thuộc hạ. Lần này, lại sai bọn họ đi trinh thám, vì bọn họ là chuyên gia trong lĩnh vực này, nên Phổ Độ cũng đỡ tốn công sức. Mà Ngô Nhị quả nhiên không phụ sự kì vọng của Phổ Độ, nhanh chóng điều tra ra sự tình.
Thôi Tử Ngọc của Phật cổ đã biết Huyền Hoa Tông bị Âm Ma Môn và Du Thần Giáo tấn công, hơn nữa Huyền Hoa Tông vì đi cứu Thiên Thành nên mới gây ra cuộc tấn công đó, đương nhiên sẽ không khoanh tay đứng nhìn, vì vậy đã sẳp xếp tiến hành đánh bất ngờ vào Âm Ma Môn và Du Thần Giáo, nhanh chóng cứu được Huyền Hoa Tông đang gặp nguy hiểm.
Như vậy, Du Thần Giáo và Ãm Ma Môn vừa kiêu ngạo giờ đã trờ nên bất lợi, sắc mặt của Ảm Vô Mệnh và Lại Trùng đều vô cùng khó coi. Nếu làm không tốt sẽ dẫn đến toàn quân bị tiêu diệt, hơn nữa điều khó khăn bây giờ là gặp phải đối thủ mà họ không muốn gặp nhất.
Đúng lúc này, một tràng cười vang truyền tới, phá tan cục diện căng thẳng giữa hai bên.
“Không ngờ lại gặp được cảnh náo nhiệt này!“, một giọng cười lớn vang lên:
“Thật náo nhiệt, Phật cố, Trọng Tài Chung Cực, Âm Ma Môn, Du Thần Giáo, một lúc lại gặp được bốn thế lực hạng nhất, một Thiên Thành lại có thế kích động nhiều thế lực hạng nhất hợp sức chiến đấu đến vậy, xem ra bản lĩnh của tên Dương Hạo này không nhỏ”.
Mọi người sững sờ, không biết đây là ai, lẽ nào lại là một thế lực hạng nhất nào đó của Đế Viện?
Đột nhiên nhìn thấy bảy tám mươi người mặc áo đỏ xuất hiện, người đứng đầu là một ông lão mặc quần áo rách nát. Phố Độ, Trương Quỳnh, Trương Hâm đều vô cùng kinh ngạc, vì vừa nhìn người này đã nghĩ đến Ngụy Thụy!