Ma Tôn - Chương 823
Đế trưởng lão hình đường đến cũng hợp với thông lệ của Thiên Ấn Tông, Ngụy Thụy và Xích Phong đều là người đứng trong top ba của hình đường.
Nhưng không biết có phải Thiên Ấn Tông cố ý bỏ qua hay không, Xích Nham xuất thân từ hình đường của Thiên Ấn Tông, mà Xích Phong chính là huynh đệ cùng cha khác mẹ với Xích Nham, quan hệ của Ngụy Thụy và Xích Phong trước giờ như nước với lửa.
Hai người này dẫn cả đoàn đến Thỉẽn Thành, chuyện tốt đều sẽ trở thành chuyện xấu, huống gì lần này đến Thiên Thành vốn dĩ là để hỏi tội.
Trong đoàn người của Thiên Ấn Tông đều có thực lực trên Thiên Quân trung kỳ này được gọi là nhân tài trụ cốt của Thiên Ấn Tông, Ngụy Thụy là đỉnh cao Thiên Quản thất trọng, có thế giết được Thiên Quân bát trọng bất cứ lúc nào.
Cảnh giới của Xích Phong là Thiên Quân thất trọng đã vững chắc từ lâu, thực lực cũng có thế được xếp vào hàng bảy cường giả mạnh của Thiẽn Ấn Tông.
Trong thế giới Phong Vũ, cộng thêm Huyết Hải Kiếm Đế vừa thành Đế không lâu cũng chỉ có tất cả bảy người, dưới Đế Viện dĩ nhiên không có Đại Đế, thế nên các thế lực hàng đầu dưới Đế Viện là các môn chủ, sơn chủ đều chỉ đạt đến Thiên Quân viên mãn cửu trọng.
Có người còn thuộc các thế lực hàng đầu, người nắm quyền của họ cũng chỉ mới là Thiên Quân bát trọng như Âm Ma Môn và Ác Linh Đảo.
Thế nên trong các thế lực hàng đầu, người đạt đến Thiên Quân thất trọng chắc chắn là người đứng trên đỉnh cao trong môn phái, Thiên Quản bát trọng sẽ không dề dàng điều động.
Để hai Thiên Quân thất trọng dẩn đoàn, chỉ xét riêng về thế trận thôi cũng đã xem như là chưa từng có trước đảy.
Lần này Ngụy Thụy và Xích Phong đi không phải là chỉ muổn bắt Dương Hạo về Thiên Ấn Tông, họ thề rằng phải trả thù cho Xích Nham, phải cứu Xích Nham ra khỏi nhà họ Dương một cách an toàn.
Hơn nữa sau khỉ nhìn thấy Dương Hạo, nếu Dương Hạo muốn ra tay đánh thì đúng với ý nguyện của họ rồi, cứ thẳng thừng giết người cứu Xích Nham là được.
Nếu Dương Hạo không muốn đánh mà đồng ý đến Thiên Ấn Tồng thì cũng không có chuyện tốt như vậy, giết luôn trên đường đi là được, dù sao mặc dù Dương Hạo còn trẻ mà ké thù thì rất nhiều, tìm một cái cớ còn không dễ à?
Sau khi giết được Dương Hạo, nhà họ Dương mà y tự tay xảy dựng lại cũng không thế cứ đế đó, sau khỉ rời khỏi nhà họ Dương thì diệt cỏ tận gốc luôn.
Còn có dấy lên nghi ngờ cho tông chủ hay không dường như không quá quan trọng, lẽ nào biết được sự thật còn “đẩy mấy người họ ra, chém” sao?
Còn về Đế Viện, nếu Dương Hạo đã trở thành đệ tử chính thức của Đế Viện thì không thế vuốt râu hố được, nhưng một đệ tử dự bị chứng tỏ vẫn chưa chính thức bước vào ngưỡng cửa của Đế Viện.
Hình như trong Đế Viện có một quy định thế này, chỉ là đệ tử dự bị thì sống chết do ông trời, nếu bị giết hoặc mất tích một cách bí ấn, Đế Viện sẽ không ra mặt vì người đó, vì chuyện này chỉ có thể trách do không đủ may mắn, Đế Viện sẽ không trả thù cho người đó.
Người của Thiẽn Ấn Tông lặp tức khăn gói đến Thiên Thành, vừa lúc trên đường gặp được Âm Ma Môn và Du Thần Giáo bị Phật cổ và Trọng Tài Chung Cực đánh đuổi, lúc đầu họ còn ngơ ngác không rõ mấy nhà này là sao.
Âm Ma Môn và Phật cổ đều ở núi Phố Độ nhưng lại là kẻ thù với nhau; Trọng Tài Chung Cực và Du Thần Giáo hình như đều có danh tiếng không tốt lắm trong thế giới Phong Vũ, giữa họ vốn dĩ nên quan hệ tốt với nhau, thêm bạn bớt thù mới hợp tình hợp lý nhưng không biết tại sao cũng đứng về phía đối lập của đối phương.
Mặc dù Thiên Ấn Tông không biết rõ tình hình của các nhà này, nhưng cái tẻn Huyền Hoa Tông lại khiến họ không khỏi động lòng, vì trước đây Thiên Ấn Tông đã tìm hiểu rất kỹ về tình hình của nhà họ Dương ở Thiên Thành đế đảm bảo không có sơ suất, mà Huyền Hoa Tông chính là người bạn đồng minh đắc lực nhất của nhà họ Dương ở Thiên Thành.
Họ bỗng xuất hiện ở gần Thiên Thành là thế nào, lẽ nào có liên quan đến nhà họ Dương?
Họ vốn dĩ có mục đích khác, ban đầu không muốn kiếm chuyện gì cả, nhưng sau khi ý nghĩ này lóe lên, họ đã quyết tâm làm rõ mọi chuyện rồi hẵng quyết định.
Bây giờ Ngụy Thụy và Xích Phong mới biết thì ra hai nhóm ở đây có bạn có thù, hơn nữa mục tiêu của họ đều là Thiên Thành của nhà họ Dương, chẳng qua Phật cổ, Huyền Hoa Tông và Trọng Tài Chung Cực đến giúp đỡ cho Dương Hạo. Mà mục tiêu hiện giờ của Âm Ma Môn và Du Thần Giáo đã ở thế yếu chính là ngăn cản ba nhà kia tương trợ Thiên Thành.
Ngụy Thụy và Xích Phong đều thầm cảm thấy may mắn, cũng may họ dừng lại đế làm rõ chuyện gì đã xảy ra, nếu không quan tâm cứ thế đi thắng đến Thiên Thành thì Phật cố chắc chẳn có thể chặn đường lui của mình, vậy thì nguy hiểm quá.
Bây giờ vừa lúc có thề nhân lúc Phật cổ không biết mình đến để đánh lén, họ đang nói chuyện bỗng Phổ Độ cười nói: “Trưởng lão Ngụy, tiếu thí chủ này cũng là người của Thiên Ấn Tông sao?”
Ngụy Thụy không khỏi sửng sốt, nhận ra Phổ Độ đang nhìn một người vội giải thích: “Hân là con trai của cháu ta, tên Xích Vân Thiên, giờ vẫn chưa bước vào Thiên Ấn Tông, lẽ nào đại sư có hứng thú với nó, nếu có thế bước vào đại môn của đại sư thì tốt quá”.
ông ta vẫn nghĩ Phổ Độ ưng ý tài năng tu luyện của Xích Vân Thiên, cảm thấy khá mừng rỡ, mặc dù là địch của Phật cổ nhưng cao thủ có thể khiến Phổ Độ yêu thích thì tài năng này còn cần nói đến sao?
Nhưng không ngờ Phố Độ lại mỉm cười nói: “Nếu muốn vào đại môn của ta thì ta có thề giúp hẳn rửa sạch tà khí đầy người, không đến nỗi mất mạng sớm thôi”.
Ngụy Thụy và Xích Phong giật mình, Xích Phong ngạc nhiên nói: “Đại sư, ngươi có ý gì? Trên người cháu ta có tà khí gì?”