NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Mang Thai Bảo Bối Của Tổng Tài Tuyệt Tình - Chương 73

  1. Home
  2. Mang Thai Bảo Bối Của Tổng Tài Tuyệt Tình
  3. Chương 73
Prev
Next

Lăng Tử Phong không thể cho cô ấy danh phận đàng hoàng, vừa đi nước ngoài liền cứ thế chia tay cô ấy… thế mà Nhan Lam vẫn luôn trông mong anh ấy về nối lại tình xưa. Còn Lăng Tử Quân thì sao, anh có gì không tốt, có gì không bằng anh trai anh đâu chứ. Anh cầu còn không được, anh tha thiết hy vọng cô ấy trở thành vợ của mình, trở thành mẹ của con anh.

Nhưng cô ấy thì không… Nhan Lam không mong muốn điều này.

Nhìn vào ánh mắt của Nhan Lam lúc này khiến Lăng Tử Quân rất hoài nghi không hiểu, anh không nắm bắt được ý muốn của cô, không thể hiểu cô rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì trong đầu.

“Tôi vốn định câu rùa vàng, lại không ngờ Lăng Tử Phong không cần tôi. Hay là anh thích đổ vỏ vậy? Con thì chắc là của anh rồi đấy… nào có thể của người khác được.”

Nhan Lam bật cười, nụ cười của cô nghe sao lạnh lùng tàn nhẫn quá.

Khoảnh khắc đó như có người nhẫn tâm xé nát tâm can anh, Lăng Tử Quân đứng thẫn thờ một chỗ, mắt hướng mắt nhìn người phụ nữ mà anh yêu nhất…

Nỗi tuyệt vọng dâng tràn trong đáy mắt anh, Lăng Tử Quân giận đến mức cả gương mặt bắt đầu đỏ lên, tay nắm lại thành đấm.

“Nhan Lam, em tuyệt tình lắm.”

Ánh hoàng hôn buông xuống, thành phố dần chìm vào trong bóng đêm tối tâm tĩnh mịch.

Một chiếc taxi lao nhanh trên đoạn đường dài, rẽ lái vào tiểu khu, cuối cùng dừng lại trước cửa một ngôi nhà cũ kĩ cuối góc đường.

Suốt đoạn đường đi tài xế sợ vị khách ngồi sau lưng nhàm chán nên đã bắt chuyện rất nhiều, nhớ lại lúc nãy đón cô là ở bệnh viện phụ sản nên cũng xởi lởi hỏi thăm tình hình sức khỏe thế nào, hỏi cô có con hay chưa. Lại không ngờ cô ấy một câu cũng không nghe thấy ông nói gì, cứ ngồi ở đó bần thần hồi lâu.

Dường như cô gái nọ tâm tình không tốt, thấy thần sắc cô vô cùng tồi tệ… tài xế đành ngậm chặt miệng không dám nói gì nữa.

Nhan Lam xuống xe, sau khi trả tiền cho tài xế xong liền bước vội vào nhà.

Khi nãy cô đã quá xúc động, nói nhăng nói cuội cái gì cũng không thèm suy nghĩ. Nhìn gương mặt tức giận của Lăng Tử Quân khi ấy, chắc có lẽ anh ấy thất vọng về cô lắm.

Lộ bản chất rồi, là một kẻ hám tiền hám danh lợi, khiến người khác nhìn vào chán ghét. Nhan Lam sắm vai phản diện như vậy, không biết Lăng Tử Quân đã đủ căm hận cô hay chưa.

Nói thật lòng cô rất đau khổ, khi nói mấy lời đó trái tim Nhan Lam như bị ai bóp nghẹn, thật sự rất chật vật để thốt ra thành lời trọn vẹn.

Cô hạ quyết tâm phải khiến bản thân mình trở nên tồi tệ nhất, trở thành người phụ nữ phóng đãng, tùy tiện, chỉ ham mê vật chất, không hề biết đến tình yêu. Cô phải cho người đàn ông kia thấy, anh không nên đối tốt với cô như thế làm gì, không nên đánh đổi tình yêu của anh chỉ để chịu trách nhiệm cho một người không xứng đáng.

Anh vốn dĩ phù hợp với thế giới hào nhoáng, phù hợp với Kiều tiểu thư gia thế tốt, tâm tính tốt, hai người họ mới chính là một đôi trời sinh, không cần phải vì trách nhiệm với Nhan Lam và con mà hủy hoại tương lai của mình.

Nhan Lam nghĩ thông suốt rồi.

Lúc Lăng Tử Quân nói anh sẽ cho cô tất cả những gì mà cô muốn, khoảnh khắc đó cô đã nghĩ người đàn ông này quả nhiên là người mà cô đã yêu đơn phương nhiều năm. Anh vẫn luôn như thế, là một người vô cùng tốt bụng, sẽ vì lợi ích của người khác và bỏ quên bản thân mình.

Rõ ràng anh yêu Kiều Thể Vi, lại vì muốn chịu trách nhiệm với cô mà ẩn nhẫn thiệt thòi.

Thứ Nhan Lam mong muốn thật ra chỉ đơn giản thôi. Cô lúc này không cầu hư vinh, không cầu tiền bạc.

Nhan Lam chỉ mong Lăng Tử Quân sẽ luôn có được hạnh phúc, viên mãn cả đời.

Thế nên cô đã quyết định sẽ đẩy Lăng Tử Quân ra xa, chỉ cần anh không áy náy muốn chịu trách nhiệm với cô là được, anh nên lấy Kiều Thể Vi và rồi hãy quên hết đi những sai lầm đã xảy ra trong quá khứ!

–

Cả ngày nay sự việc bất ngờ ập tới khiến thần kinh mỏng manh của Nhan Lam chịu quá nhiều kích thích.

Sắc trời đã tối, Nhan Lam sau khi tắm xong thì ra phòng khách ngồi nghỉ một chút.

Vành mắt của cô vẫn còn đỏ ửng, bởi vì khi nãy vào nhà đã không nhịn được khóc một trận long trời lở đất, bây giờ gương mặt tiều tụy trông vô cùng đáng thương.

Cô cũng chẳng còn sức lực để nấu cơm, thầm nghĩ lát nữa có khi úp đại một bát mì ăn cho qua bữa vậy.

Trong lúc Nhan Lam đang nhắm mắt nghỉ ngơi, bên ngoài truyền tới tiếng chuông cửa âm ỉ. Người nhấn chuông hẳn là đang sốt ruột lắm, không có kiên nhẫn chờ đợi mà ấn tới ba bốn lần, chuông cửa reo inh ỏi, vô cùng đinh tai nhức óc.

Nhan Lam giật mình choàng tỉnh, cô ngồi bật dậy trên ghế sofa, gương mặt thanh tú xinh đẹp bất giác nhăn nhúm lại.

Tâm trạng cô không tốt cũng ráng dằn xuống để trưng ra dáng vẻ niềm nở. Thầm nghĩ cái cách ấn chuông này, e là của bà chủ nhà rồi.

Cô nợ tiền nhà người ta mấy tháng, gần đây lo liệu chuyện nhà nên cũng quên béng đi phải trả tiền cho người ta.

Lúc mở cửa, ngoài dự đoán của Nhan Lam là không nhìn thấy bà chủ nhà đâu, chỉ thấy một người đàn ông thân mặc âu phục vô cùng phẳng phiu lịch lãm đang đứng ở đây.

Nhan Lam hoảng hồn, cô trợn tròn mắt, miệng hơi hé mở:

“Tử Quân?”

Người đàn ông kia không ừ hử gì, chỉ đưa mắt nhìn cô.

Người đàn ông kia không ừ hử gì, chỉ đưa mắt nhìn cô.

Xa xa đằng kia bà chủ nhà vốn bình thường tính cách khó nhằn thích cau có, không hiểu sao lần này không la hét ỏm tỏi lên đòi tiền nhà gì, lại vô cùng vui vẻ quay đầu bỏ đi.

Nhan Lam khó hiểu, cô đứng ngơ ngác ở đó trông về phía xa, thấy bà chủ nhà còn đặc biệt vừa đi vừa hát nữa. Dường như trên tay cầm cái gì đó mỏng mỏng như tờ giấy, bà ta cười vui như vậy, khiến Nhan Lam cảm thấy có cái gì quái quái…

Nhan Lam nghĩ nghĩ rồi lại thôi, lúc cô ngẩng mặt nhìn Lăng Tử Quân thấy anh cũng đang nhìn cô chằm chằm.

“…”

Nhan Lam giật mình thu hồi ánh mắt, cô rũ mi nhìn xuống chân mình, nhớ lại khi nãy cãi nhau với anh ấy một trận to như vậy, trước khi đi Lăng Tử Quân còn trách rằng cô vô tình… bây giờ gặp nhau cứ ngượng ngùng thế nào ấy.

Lăng Tử Quân thấy Nhan Lam không nói gì cúi đầu, thì anh lại càng không biết thu liễm ánh nhìn mà cứ chăm chăm quan sát cô.

Nhan Lam lúc này chỉ mặc đơn giản một chiếc váy ngủ mỏng manh ở nhà, bởi vì cô đi vội ra ngoài để mở cửa nên cũng quên mất phải xỏ dép lê. Nhìn hai chân thon gầy trắng mịn phơi ra trong gió, Lăng Tử Quân có chút đau lòng nhíu mày.

“Sao lại ăn mặc phong phanh như vậy, vào trong đi.”

“…”

Người đàn ông kia nghiêm nghị giáo huấn cô: “Mang thai rồi thì nên cẩn thận một chút, mặc áo ấm nhiều vào, không nên để bản thân hứng gió đêm.”

Nhan Lam đương nhiên là chưa kịp phản ứng, bị Lăng Tử Quân đẩy thẳng vào trong nhà.

Bỗng nhiên tới rồi lại thản nhiên đi vào trong bếp của cô để nấu ăn, Lăng Tử Quân mang theo hai cái túi siêu thị to thật to đặt trên bàn, bắt đầu bày nguyên liệu.

Nhan Lam bị xoay như chong chóng, cô ban đầu còn ngơ ngác không hiểu gì, nhưng bây giờ lại bắt đầu cảm thấy hơi tức giận.

Lăng Tử Quân bị làm sao vậy? Cô nói những lời tuyệt tình thế kia là để đẩy anh ra xa, vì sao anh lại còn tỏ ra không có việc gì, tới đây với vẻ mặt thản nhiên như vậy?

“Khi nãy tôi nói gì anh còn không hiểu nữa à?”

Nhan Lam kìm nén cơn tức giận trong lòng, thanh âm thốt lên rõ ràng là đang khắc chế cảm xúc.

Nhan Lam kìm nén cơn tức giận trong lòng, thanh âm thốt lên rõ ràng là đang khắc chế cảm xúc.

Cô thật sự giận anh lắm, giận anh vì sao tốt bụng như vậy, giận anh vì sao luôn khiến cô luyến tiếc vô cùng!

Thế nhưng mặc cho Nhan Lam có nói gì, Lăng Tử Quân vẫn luôn giữ vẻ bình thản như cũ, không thèm chấp nhặt với cô.

“Em chắc là chưa ăn tối nhỉ?”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 73"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com