Mẹ Của Mạnh Yến Thần trọng sinh rồi - Chương 2
Lúc trước nó thật sự rất muốn nuôi một con mèo, còn tôi thì luôn vì ngại bẩn mà không cho nó nuôi.
Thế nhưng tôi biết nó vẫn luôn rất thích mèo, tôi không cho nó nuôi, nó liền mua một con mèo giả về bầu bạn.
Không cần đâu, cảm ơn mẹ.
Sau khi qua khỏi cơn giật mình, Mạnh Yến Thần lễ phép từ chối.
Con trai của tôi đối với tôi cung kính có thừa, chỉ là không đủ thân thiết.
Nó vẫn nhớ rõ tôi cực kì ghét mèo.
Vậy nên dù tôi cho phép nuôi, nó vẫn lễ phép từ chối.
Mẹ, con về phòng trước.
Ừ.
Chờ tôi đáp lại nó liền quay lưng đi.
Ngày hôm sau tôi vào cửa hàng thú cưng, liếc mắt liền nhìn trúng một con mèo trắng lông dài với bộ lông mềm mượt, chỉ cần sờ một cái liền ngoan ngoãn dùng đầu cọ vào lòng bàn tay của người sờ.
Tôi hỏi nhân viên vài điều cần lưu ý khi nuôi mèo, lại nhờ cô ta chọn tất cả loại đồ ăn tốt nhất cùng dụng cụ cần thiết.
Sau khi chuẩn bị xong hết thảy, tôi dặn cửa hàng thú cưng gửi đồ đến nhà, còn tôi thì bế theo mèo con về trước.
Tôi vừa về đến nhà, đang ngồi trên ghế vuốt lông mèo con chưa được bao lâu thì Mạnh Yến Thần về tới.
Nhìn thấy mèo con đang ngồi kế bên tôi, rõ ràng nó đã khựng lại một chút.
Yến Thần, mau lại đây nhìn một chút.
Mạnh Yến Thần đi qua, tôi đem mèo con đưa cho nó.
Thế nào, mẹ vừa vào cửa liền nhìn trúng mèo con này.
Con đặt cho nó một cái tên đi.
Mẹ, không phải mẹ chê mèo bẩn sao? Không phải con nhất định phải nuôi mèo bằng được đâu, thật ra con cũng không phải rất thích.
.
Không sao cả, mẹ kêu dì giúp việc quét dọn kĩ một chút là được.
Làm gì có chuyện không thích chứ.
Rõ ràng là sau khi nó ôm mèo con vào lòng liền cẩn thận nâng niu từng li từng tí.
Chẳng qua là nó sợ tôi chỉ là nhất thời vui vẻ nên đem mèo con rước về, hôm sau lại không chịu được bẩn liền đem con mèo đưa đi.
Nó sợ phải cùng con mèo nói lời tạm biệt, vậy nên đau dài không bằng đau ngắn, hiện tại liền bảo tôi mang mèo con đưa đi luôn.
Vậy kêu là Mạnh Như Ý đi, cùng họ với con.
Mạnh Yến Thần vừa cười vừa vuốt lông cho Mạnh Như Ý, Mạnh-mèocon-Như Ý được vuốt lông vui vẻ phát ra âm thanh grrr.
.
grr dễ chịu.
Có vẻ là nó rất thích Mạnh Yến Thần.
3 3.
Tôi cầm một chiếc tiêu bản bươm bướm bước vào phòng của Mạnh Yến Thần, đây là tiêu bản mà chủ cửa hàng đã giới thiệu cho tôi.
Tiêu bản bươm bướm Lạc Tư này đến từ một buổi đấu giá, vô cùng quý hiếm.
Tôi nhớ rõ, ở kiếp trước Hứa Thấm đã đưa cho Mạnh Yến Thần tiêu bản này, kiếp này cứ để người làm mẹ là tôi đến đưa là được.
Bước vào trong phòng liền bắt gặp một bức tường được bao phủ bởi tiêu bản bươm bướm.
Tôi trầm ngâm nhìn bức tường trước mắt, ở kiếp trước nó đã cùng Yến Thần trải qua biết bao nhiêu đêm dài tịch mịch.
Dưới sự trợ giúp của ánh đèn vàng, từng chiếc tiêu bản đều xinh đẹp và rực rỡ như khi chúng còn sống.
Kiếp trước Mạnh Yến Thần đã từng trải qua từng đêm dài cô độc ngẩng đầu nhìn lên bức tường này.
Có lẽ lúc đó nó đã cảm thấy chính mình cũng giống như những tiêu bản kia, bề ngoài rực rỡ lộng lẫy, thế nhưng máu thịt bên trong đã sớm bị vét sạch.
Tôi nhẹ nhàng đặt tiêu bản bươm bướm lên bàn, quay người ra ngoài.
Tối đó tôi nhìn thấy Mạnh Yến Thần hỏi Hứa Thấm có phải chính con bé đã tặng tiêu bản bươm bướm cho nó không.
Hứa Thấm mù mờ không rõ đầu đuôi, không rõ nó đang nói gì.
Mạnh Yến Thần nhìn thấy vẻ mặt ngạc nhiên của Hứa Thấm liền cảm thấy có chút hoang mang, không rõ trong nhà này ngoài Hứa Thấm ra còn có ai sẽ tặng tiêu bản bươm bướm cho nó.
Mẹ đưa đó.
Nghe được âm thanh của tôi, Mạnh Yến Thần cùng Hứa Thấm rõ ràng kinh ngạc, giống như không tin được tôi sẽ đột nhiên quan tâm sở thích của Mạnh Yến Thần, cái sở thích mà trước nay tôi chưa từng để vào mắt.
Cuối tuần này có một buổi triễn lãm bươm bướm, nghe nói có cả mấy loại bướm Lạc Tư.