Mẹ Của Mạnh Yến Thần trọng sinh rồi - Chương 5
Mạnh Yến Thần không cho rằng một người như Tống Diệm có thể xứng đôi với em gái hắn, hắn nghĩ là mẹ hắn nhất định sẽ phản đối.
Thế nhưng mẹ hắn không có, bà chỉ nói sẽ tôn trọng quyết định của Hứa Thấm, cũng sẽ tôn trọng lựa chọn của cô ấy.
Hiện tại mẹ hắn lại nói với hắn, nếu như có người cần có trách nhiệm chăm lo cho cuộc sống của Hứa Thấm, thì người đó phải là bà và ba của hắn, chứ không phải là hắn.
Một câu nói của bà liền tháo bỏ gông xiềng mà hắn tự đeo lên mình mười mấy năm qua.
Thì ra hắn cũng có thể rời khỏi cái này, rời khỏi khuôn khổ mà ba mẹ đặt ra, rời khỏi người mà hắn vẫn luôn muốn bảo vệ để đi tìm cuộc sống của chính mình.
Hắn không thích tên Tống Diệm kia, thế nhưng Hứa Thấm thích.
Lúc cô ấy ở cùng Tống Diệm rất vui vẻ, thế nên nếu như hắn ra sức ngăn cản, cô ấy nhất định sẽ không vui.
Vậy nên, Hứa Thấm, hẹn gặp lại.
Tôi có khoảng trời đầy hồ điệp mà tôi muốn đi tìm, cũng hi vọng em có thể có được sự tự do và hạnh phúc mà em luôn nguyện cầu.
5.
Mạnh Yến Thần đem chiếc hộp chứa đầy tiêu bản cẩn thận đặt vào trong ngăn tủ, cả người đầy nhẹ nhõm nằm xuống giường.
Hắn chưa bao giờ cảm thấy nhẹ nhõm như vậy, lần đầu tiên ở trong ngôi nhà này, hắn cảm nhận được thứ gọi là tự do.
Mạnh Như Ý thấy hắn nằm trên giường liền chạy qua cọ cọ vào mặt hắn.
Mạnh Yến Thần nhìn thấy Mạnh Như Ý thì khẽ cười một tiếng, nghĩ nghĩ một chút rồi cũng đem cả mô hình mèo con cất vào trong ngăn tủ.
Hắn đã không còn cần đến chúng nữa rồi.
… Ngày hôm sau, tôi mang ảnh một nhà ba người chụp ở vườn hồ điệp hôm trước đi rửa, sau đó cẩn thận lồng vào khung kính.
Tôi tháo khung ảnh bị Hứa Thấm đập nát ở kiếp trước xuống rồi treo khung ảnh mới lên (*).
(*): ở kiếp trước Hứa Thấm từng mắng mẹ Mạnh giả tạo sau đó đập vỡ nát tấm ảnh gia đình 4 người.
Mẹ Mạnh kiếp này đem ảnh gia đình 3 người thay thế cho tấm ảnh bị cổ đập nát ở kiếp trước.
Mạnh Yến Thần nói nó định quay lại trường học, bạn cùng lớp của nó rủ nó tham gia một dự án start-up.
Kiếp trước bởi vì tôi ép buộc Hứa Thấm phải chia tay với Tống Diệm, vậy nên nó đã dành toàn bộ kì nghỉ hè để ở nhà với Hứa Thấm để an ủi con bé.
Thậm chí khi tôi đưa Hứa Thấm ra nước ngoài du học nó còn giấu tôi chạy qua đó để thăm.
Muốn về trường thì về đi.
Còn trẻ thì nên tích cực trải nghiệm.
Ngày hôm sau Mạnh Yến Thần liền mua vé máy bay quay về trường học.
KhônglâusauđóHứaThấmcũngđihọclạinóvẫnlựachọnhọcyChẳngquatrườngmàHứaThấmchọnlàmột Không lâu sau đó Hứa Thấm cũng đi học lại, nó vẫn lựa chọn học y.
Chẳng qua trường mà Hứa Thấm chọn là một trường y tầm tầm không quá xuất sắc ở gần nhà, kém rất xa so với đại học y danh giá ở nước ngoài mà kiếp trước chúng tôi đưa nó qua học.
Tống Diệm bởi vì không bị tôi ép chia tay với Hứa Thấm cho nên hắn không hề ý thức được khoảng cách to lớn giữa mình và Hứa Thấm.
Kiếp này hắn cũng không có lựa chọn học lại mà là tìm một công việc bán thời gian ở tiệm trà sữa gần trường của Hứa Thấm, mục đích chính là để hai người có cơ hội gặp mặt nhau thường xuyên hơn.
Bốn năm đại học của Hứa Thấm, tôi không có can thiệp vào quá nhiều.
Chẳng qua ở kiếp này tôi không có cho con bé thẻ phụ (*) của tôi mà mỗi tháng chỉ phát gấp đôi số tiền sinh hoạt tiêu chuẩn của sinh viên thời đó.
Tôi cũng không mang nó tham dự những buổi trà chiều với các tiểu thư và phu nhân nhà giàu mà nó vẫn luôn chán ghét, cũng không có dẫn nó đi tới những cửa hàng cao cấp để mua cho nó những túi xách và quần áo hiệu mà nó không thích, cũng không có cấm cản nó cùng Tống Diệm yêu đương.
Thậm chí vào thời điểm nó cãi nhau cùng Tống Diệm, tôi còn chủ động khuyên nhủ nó rằng yêu đương thì phải cùng nhau vượt qua mọi thử thách.
(*): người giữ thẻ phụ có thể dùng nó để chi tiêu, mọi hoá đơn sẽ do người giữ thẻ chính trả.
Tôi trở thành một người mẹ hiền mà Hứa Thấm vẫn luôn mong muốn.
Nhưng bốn năm đại học của Hứa Thấm hình như cũng không vui vẻ, tính tình thanh cao lạnh lùng của Hứa Thấm không hợp với những bạn cùng phòng ký túc xá, thế nhưng lần này tôi và chồng tôi không có can dự vào.
Mặc dù tôi cho Hứa Thấm tiền tiêu vặt cũng tính là không ít, nhưng với thói quen vung tay quá trán mười năm qua, Hứa Thấm thường xuyên tiêu hết số tiền trước cuối tháng, có chút giật gấu vá vai.
Hứa Thấm muốn chuyển ra, thế nhưng số tiền tôi chu cấp không đủ để nó có thể thuê được một căn phòng phù hợp với tiêu chuẩn sống hằng ngày của mình.
Hứa Thấm bị kẹt ở ký túc xá, thế nhưng đi đâu cũng chỉ có một mình.
Hứa Thấm cũng không có cùng Tống Diệm yêu đường cuồng nhiệt, suốt ngày anh anh em em.
Tống Diệm không hiểu sao Hứa Thấm suốt ngày chỉ thích những thứ hào nhoáng.
Đồ nướng ven đường rõ ràng ăn ngon như vậy, vì sao Hứa Thấm suốt ngày chỉ thích ăn những món đồ Pháp vừa ít ỏi vừa đắt tiền.