Mối Tình Đầu Bị Đánh Cắp (Full) - Chương 240
Nhảy hố truyện: Mối tình đầu bị đánh cắp
Tác Giả: Ngạn
Thể loại: Ngôn tình, hiên đại, sủng
Hiện truyện đã được đăng FULL tại nhóm kín.
Đóng góp 20K vào nhóm đọc ngay nhé : LINK vào nhóm
Chương 240: Tận tay đưa cho em
Tay cầm đũa của Thanh Bách không nhịn được run lên, anh đặt bát cơm xuống, bắt đầu suy nghĩ. Thật ra anh luôn hy vọng mọi người đều có thể bỏ qua chuyện này nhưng khi nghĩ tới mẹ mình, anh lại không cam tâm. Nhưng nếu Mỹ An nguyện ý thì anh cũng sẽ không truy cứu nữa. Anh thật lòng yêu cô và mong muốn được chăm sóc cho cô cả đời. Dù có lẽ dùng hết đời này anh cũng không bù đắp được lỗi lầm.
‘Anh bằng lòng.”
Mỹ An mím môi, hít sâu một hơi nói
“Em thì lại không. Sao mọi người có thể dễ dàng bỏ qua mọi chuyện thế
chứ?”
Thanh Bách nghiến răng, đâu phải là anh dễ dàng cho qua. Anh cũng đau đớn chẳng khác gì cô, từng giây từng phải đều phải trấn an bản thân rằng mọi chuyện sẽ ốn thôi.
“Em cho rằng anh dễ dàng?”
“Không phải sao? Anh đã luỏn cố tỏ ra như không có chuyện gì, anh luôn lấn tránh nó, anh nghĩ chúng ta có thể sống tiếp cùng sự thật khủng khiếp này sao?” – Mỹ An nói ra lời nào cũng như xát muối vào trái tim nhau.
“Em thì khỏng vậy sao?” – Thanh Bách cũng trở nên lãnh đạm – “Nếu em
đã nhất quyết không bỏ qua sao còn giả bộ như không có gì ở bên cạnh anh?”
Mỹ An cười chua chát, từ khi nào mà bọn họ lại công kích nhau thế này. Có lẽ những lời này đã chôn trong lòng rất lâu rồi.
“Là em không đủ can đảm để rời bỏ anh có được không?”
“Anh cũng vì sợ mất em.” – Thanh Bách thở dài.
Mỹ An ngửa mặt lên nhìn trần nhà, chủ yếu là ngăn cho nước mắt chảy ra.
“Anh biết mà, em sẽ trả thù.”
“Em có thế đem viêc trả thù đó đăt
lên người tôi không?” – Giọng Thanh Bách khàn đặc – “Chỉ cần em còn ở cạnh tôi, em có thế dày vò tôi cả đời.”
Mỹ An nhìn sâu vào mắt anh, một dòng nước lăn dài trên má cô. Phải yêu một người đến mức nào mới có thế hạ mình đến thế. Thanh Bách thà chọn ngày tháng sau này đều phải chịu sự đay nghiến và lạnh nhạt của cô cũng không muốn mất cô.
“Đừng, đừng nói những lời này, em gánh không nối.” – Tình yêu này Mỹ Am bắt đầu thấy nó quá nặng nề rồi.
“Tôi chẳng có gì cả, tôi chỉ có em thôi.”
Thanh Bách nói ra vô cùng bình thản nhưng như chứa cả trời giông bão. Anh chẳng có gì cả; không có tình thương gia đình, cuộc sống luôn ngập tràn trong tranh đấu toan tính. Người duy nhất từng thật lòng yêu anh không màng gì cả chỉ có một mình Mỹ An mà thôi. Nếu để mất cô, anh sống còn ý nghĩa gì nữa.
“Nhưng em còn nhiều lắm, em còn chị gái, em còn chưa báo hiếu cha. Thanh Bách, em đã dùng hơn mười năm để yêu anh, mười năm em hoàn toàn sống vì anh. Em không thể tiếp tục được nữa, không phải vì em hết yêu anh chỉ là có những thứ trong cuộc đời em đã quan trọng hơn tình yêu.”
Thanh Bách cảm thấy như Mỹ An vừa đóng sầm cánh cửa trước mắt mình mà cánh cửa đó ngăn cách anh và cô. Thanh Bách gắng gượng đứng dậy đi thẳng lên lầu, anh vào thư phòng, gấp gáp tìm kiếm thuốc và bật lửa.
Mỹ An ngồi ở phòng ăn thêm một
lúc thì nhận được điện thoại của Đông Quân.
“Em có thế sang đây một chuyến không? Anh tìm được một thứ mà anh nghĩ em là phải tận tay đưa cho em.”
“Được, em qua ngay.” – Mỹ An có thể nghe ra tính chất nghiêm trọng của việc này trong giọng Đông Quân.
***
Đọc truyện: Mối tình đầu bị đánh cắp cập nhập nhanh tại nhayho.com nhé!
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!