Một Thai Hai Bảo: Cô Vợ Trộm Giống Của Bắc Minh Tổng - Chương 122
“Bắc Minh Mặc, chiếm tiện nghi của tôi hết lần này đến lần khác rất thoải mái phải không!” Mắt hạnh trừng anh, cặp môi đỏ mọng bị anh hôn đến sưng cả lên.
Anh bĩu môi, cười nhẹ, từ chối cho ý kiến, tiếp tục ôm cô khiêu vũ, không để ý trong hội trường sớm đã bị nụ hôn vừa ròi của bọn họ gây nên một trận xáo động không nhỏ.
Tô Ánh Uyển từ một nơi bí mật gần đó nhìn thấy hai mắt đẫm lệ. Gắt gao kéo lấy cánh tay Bạch Mộ Tây, không để anh bị kích động.
CHƯƠNG 56: ĐIỀU ƯỚC NGÀY SINH NHẬT
Cố Hoan trừng mắt nhìn Bắc Minh Mặc, cố gắng bình phục hơi thở hỗn loạn.
“Dạ Ánh Nhất Phẩm, công trình “Ánh”, chữ “Ánh” này không phải là đại diện cho Tô Ánh Uyển sao? Bắc Minh Mặc, anh làm sao tiêu hao mười năm thanh xuân của người ta rồi còn có thể không biết xấu hổ nói rằng SoSo không phải là bạch nguyệt quang của anh chứ?” – Cô cũng không có mơ tưởng bênh vực kẻ yếu cho thay SoSo, mà là hành vi của tên khốn này rất khiến cho người khác giận sôi, cô thật sự không thể nhìn
được.
Bắc Minh Mặc nhíu mày, con ngươi u ám phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp của cô.
Cũng không có hé răng.
Bỗng nhiên.
Tất cả ngọn đèn ở trong hội trường, bụp một tiếng, tất cả đều tắt ngúm.
Khi mọi người chưa có phản ứng gì, thì có một luồng sáng trắng chiếu vào trung tâm hội trường, nhắm ngay Tô Ánh Uyển!
Chợt, vang lên một bài hát chúc
mừng sinh nhật: “Happy – to – you… Happy – to – SoSo…”
Một nhóm người đẩy một chiếc xe bánh sinh nhật đầy nến và từ từ tiến về phía Tô Ánh Uyển…
“SoSo, chúc cô sinh nhật vui vẻ.”
“SoSo, mau ước đi.”
“Đúng rồi đó, ước xong rồi thổi nến.”
Dưới sự thúc giục của mọi người, Tô Ánh Uyển đã chắp tay lại.
Xuyên qua đám người, nhìn về phía Bắc Minh Mặc …Tâm tình u oán cùng với thê lương, ở trước mặt mọi người
bắt đầu ước.
“Cho dù bao nhiêu năm trôi qua, chẳng sợ tóc trắng xoá, em vẫn luôn thủy chung chờ đợi anh, chờ anh hồi tâm chuyển ý, chờ anh lãng tử quay đầu. Mặc, bồ vĩ nhẫn như tơ, bàn thạch vô chuyển di*…”
bồ vĩ nhẫn như tơ, bàn thạch vô chuyển di: là một câu thơ cổ trong “Khổng Tước Đông Nam Phi” ý chỉ dù có chuyện gì xảy ra thì tình cảm của đôi ta cũng vững chãi như bàn thạch.
Xôn xao.
Tô Ánh Uyển ở trước mặt mọi người ném xuống một quả bom, lập tức, khiến cho hội trường ở bên trong trở nên náo động.
Ai cũng không ngờ rằng tin đồn về vụ bê bối của Bắc Minh Mặc và SoSo, hóa ra là sự thật!
Vô số ánh mắt đổ dồn về phía người đàn ông khôi ngô tuấn tú ở trên sàn nhảy. Cùng với, người phụ nữ khác mà anh ôm ở trong tay!
Điều gây sốc hơn là…
Bắc Minh Mặc ngoại tình rồi !
Khó trách SoSo sẽ nói chờ anh hòi
tâm chuyển ý, lãng tử quay đầu.
Nhất là cụm từ bồ vĩ nhẫn như tơ, bàn thạch vô chuyển di lại càng làm cho người ta vô cùng thương cảm!
Mà người phụ nữ được Bắc Minh Mặc ôm và hôn vừa rồi rõ ràng là kẻ thứ ba trơ trẽn!
Trong phút chốc, một phiến đá khuấy động cả ngàn ngọn sóng.
Cố Hoan ngay lập tức trở thành mục tiêu chỉ trích của công chúng!
Đôi mắt cô lóe lên vẻ hoảng sợ, trong tiềm thức cô muốn thoát khỏi vòng tay của Bắc Minh Mặc.
Nhưng cô bị anh ôm chặt, không thể nhúc nhích được một chút.
Sợ hãi ánh mắt mọi người chỉ trích, cô vội vàng vùi mặt vào ngực anh.
Trái tim căng thẳng.
Hành vi của Tô Ánh Uyển rõ ràng là cho cả thế giới biết, cố Hoan cô trở thành tiểu tam bị mọi người hắt hủi, lấy đi người đàn ông của cô ấy!
Cố Hoan nhíu mày buồn bực, trên đời này còn có ai bị oan hơn cô không chứ?
Sớm biết rằng đêm nay là đầm rồng hang hổ
, đánh chết cô cũng không muốn tới!
*