Một Thai Hai Bảo: Cô Vợ Trộm Giống Của Bắc Minh Tổng - Chương 123
Đầm rồng hang hổ: một nơi nguy hiểm.
Lúc này, trong đám người có người không thể nhìn được nữa, liền hét lên.
“Bắc Minh tổng, trở lại bên cạnh SoSo đi!”
Nhất thời, nó đã kích thích đám đông: “Đúng vậy, Bắc Minh tổng, giúp SoSo hoàn thành điều ước sinh nhật của cô
ấy đi.”
“Bắc Minh tổng, xin hãy trở lại bên cạnh SoSo đi.”
“Cầu xin Bắc Minh tổng hoàn thành điều ước sinh nhật của SoSo.”
Đám đông càng ngày càng náo loạn.
Mọi người gần như tỏ thái độ nghiêng về một phía, và tất cả đều đứng về phía SoSo.
Thái dương cố Hoan đổ mồ hôi. Dường như cảm giác được sau lưng có vô số ánh mắt hung ác vô tình bắn về phía cô…
“Cầu xin Bắc Minh tổng trở lại bên cạnh Soso! cầu xin Bắc Minh tổng trở lại bên cạnh SoSo…”
Trong phút chốc, những người có mặt như bị lây nhiễm, cũng bất chấp thân phận cao quý của Bắc Minh Mặc, chỉ là thấy Tô đại mỹ nhân không thể bị người ta sỉ nhục như vậy được.
Bọn họ càng ngày càng kích động, cũng dần dần bao vây về phía Bắc Minh Mặc và cố Hoan.
Càng ngày càng tới gần bọn họ.
Đôi mắt sâu thẳm của Bắc Minh Mặc, ung dung thản nhiên.
Nhưng cố Hoan có thể cảm giác được, bàn tay anh đang ôm eo cô ngày càng chặt hơn!
“Bắc Minh tổng, xin ngài đừng phụ tấm chân tình của SoSo…” – Không biết là ai đã hét lên.
Cố Hoan chỉ cảm thấy bắp chân như bị người ta đá một cái, đau đến mức nhe răng trợn mắt.
Nhưng mà, người xung quanh càng ngày càng nhiều, cô căn bản không thể nhìn thấy người nào đá.
Chỉ có thể vùi trong ngực Bắc Minh Mặc không có cách gì để lên tiếng.
“Bắc Minh tổng SoSo, Bắc Minh tổng SosS, Bắc Minh tổng SoSo…”
Có lẽ mức độ nổi tiếng của SoSo quá cao, lại có lẽ là hình ảnh của cô ấy trong mắt công chúng quá tốt, công chúng ủng hộ cô ấy là chuyện bình thường.
Chẳng qua, cố Hoan lại không gặp may mắn như vậy.
Bước vào đại sảnh cô như một nàng công chúa tiên cá, nhưng giờ phút này cô lại biến thành một con chuột băng qua đường khiến ai cũng phải hét lên vì không chịu nổi.
Con ngươi u ám của Bắc Minh Mặc
đột nhiên tụ lại!
Chợt, anh ôm chầm lấy cố Hoan, đột nhiên lao ra khỏi đám đông, mọi người ở đó đều vô cùng kinh ngạc, Bạch Mộ Tây thì bóp cổ tay, còn Tô Ánh Uyển thì không khống chế được nước mắt liền giận dữ bỏ đi…
Dưới du thuyền.
Cố Hoan được chôn vùi trong vòng tay của Bắc Minh Mặc, ủ rũ lắng nghe nhịp tim mạnh mẽ và ổn định của anh.
Không nghĩ tới SoSo là một nhân vật nổi tiếng, thế nhưng lại “ngồi” vào vụ bê bối cùng với Bắc Minh Mặc.
Mà câu nói kia của Tô Ánh Uyển “bồ vĩ nhẫn như tơ, bàn thạch vô chuyển di”, quả thực khiến người ta nghe đau lòng, người nghe rơi nước mắt. Chẳng trách mọi người luôn đứng về phía cô ta và cố gắng ủng hộ cô ta.
Trong lòng cố Hoan phản phất một chút ưu thương, cảm thấy bản thân không bằng người ta…
Cô nên hận Bắc Minh Mặc, dù sao cũng là do anh đã kéo cô vào tình ái giữa anh và SoSo, dính phải nước đục ngầu này.
Nhưng thật may là Bắc Minh Mặc, cuối cùng vẫn là không có vứt bỏ cô.
“Bắc Minh Mặc, anh thật tàn nhẫn!” -Cô ở trong ngực anh kêu rên ra tiếng.
Yêu một người đàn ông như vậy, nhất định sẽ tan xương nát thịt!
Nếu nói Bùi Đại Nhi là một ví dụ rõ ràng, như vậy, Tô Ánh Uyển lại càng đáng thương hơn, không phải sao?
Bắc Minh Mặc sắc mặt lạnh lùng, bước đi hơi gập ghềnh, không đáp lại lời nói của cô.
Xe của Hình Hỏa từ từ chạy tới, hắn luôn xuất hiện vào thời điểm quan trọng nhất.
Ôm Cố Hoan lên xe, Bắc Minh Mặc
chỉ thấp giọng nói một câu: “Quay về Dạ Ánh Nhất Phẩm.” – Cũng không có hé răng thêm lời nào nữa.
Cố Hoan yên lặng ngồi ở bên cạnh anh.
Lén nhìn gương mặt góc nghiêng cau có của anh, trong lòng cô cảm thấy hỗn độn.
Đêm nay, Bắc Minh Mặc mang cô đi vào cõi mơ, nhất định là có mang theo cả tâm tư nào đấy.
Tình cảm mười năm giữa anh và Tô Ánh Uyển, thật sự như theo lời anh ta nói, một câu chia tay liền gạt bỏ hết mọi thứ được sao?
cố Hoan không dám nghĩ đến.
Chỉ còn ngày mai, đánh cược một ngày cuối cùng.
Qua ngày mai, người đàn ông này, từ nay về sau cô có thể trốn thoát…
Sáng sớm hôm sau, cố Hoan cởi bỏ bộ trang phục tuyệt đẹp của đêm qua ra.
Mộc mạc bình thường trở về công ty.
Lúc này, sáng sớm tin đồn đã tràn ngập, nhanh chóng chiếm hết các tiêu đề của dư luận thành phố A.
Trong văn phòng, mấy cô em gái
đang thì thầm với nhau.
“Này này, các người đã xem báo E Weekly sáng nay chưa? Tối hôm qua đã xảy ra một chuyện động trời đấy!”
“ừ, tôi cũng nghe nói. SoSo thật sự đã trở lại thành phố A! Trời ạ, cô ấy rất nổi tiếng trong giới điện ảnh và truyền hình nước ngoài.”
“Này này, hóa ra cô ấy và tổng tài của chúng ta đúng là một cặp….”
“Thôi đi, là quá khứ rồi. Cô không thấy trên báo viết sao, Bắc Minh tổng vẫn luôn chơi đùa với SoSo và đã kết thúc tình yêu sau mười năm!”
“Má ơi, tình yêu mười năm, quá tàn nhẫn!”