Một Thai Hai Bảo: Cô Vợ Trộm Giống Của Bắc Minh Tổng - Chương 30
Đọc truyện tương tự Liên Hôn Cùng Tổng Tài Xấu Xa được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Bắc Minh Mặc bước ra, dáng vẻ nho nhã, gương mặt nghiêm nghị.
Cố An Kỳ nhanh chóng thu lại vẻ độc ác trên mặt, nở nụ cười tươi rói, chạy đến bên cạnh Bắc Minh Mặc, nhỏ giọng nói: “Anh Bắc Minh, anh không sao chứ? Thư ký của anh thật là hỗn xược, may mà em đã giúp anh dạy dỗ
cô ta rồi, loại người này nên sớm bị đuổi việc.”
Bắc Minh Mặc im lặng liếc qua nhìn Cố Hoan một cái.
Phát hiện ra trên tóc cô, mặt cô, thậm chí là cổ và ngực đều có nước.
Mấy lá trà vẫn còn dính trên má, vô cùng thảm hại.
Gương mặt nhỏ nhắn tái nhợt, không còn chút máu nào. Khác xa với vẻ đắc ý trước đỏ.
Anh khẽ nhướn mày lên, môi cong lên.
Bắc Minh Mặc để mặc cho cố An Kỳ kéo tay mình, trầm giọng nói: “An Kỳ, thư ký này tôi sớm đã muốn thay rồi, hay là cô giới thiệu người khác cho tôi đi.”
Cố An Kỳ nghe xong thì vô cùng vui mừng.
Nhân cơ hội áp sát ngực mình vào tay Bắc Minh Mặc.
“Thật sao? Anh Bắc Minh nhờ em giới thiệu người sao? Hihi…” Cô ta cố ý giả vờ ngại ngùng, đáng yêu, thè lưỡi ra nói, “Hay là em giới thiệu bản thân em được không?”
Đôi sắt sâu thẳm của Bắc Minh Mặc
lóe lên tia sáng.
Đôi môi mỏng lạnh lẽo cong lên.
Cười không nói gì.
“Anh Bắc Minh, rốt cục là có được hay không?”
Cố Hoan cười nhẹ rồi đưa tay lau đi mấy lá trà dính trên mặt…
Trong mắt lóe lên tia lạnh lùng.
Cô không cỏ hứng thú nhìn nam nữ tán tỉnh nhau. Huống hồ, nếu như anh muốn sa thải cô thì cô vui mừng còn không kịp nữa là.
Sau đó, cô không nói tiếng nào, đi ra khỏi phòng.
Trong phòng vệ sinh.
Tiếng nước chảy không ngừng.
Nhân lúc phòng vệ sinh không có ai, Cố Hoan nhanh chóng cởi áo khoác ngoài và áo sơ mi ra để giặt, sau đó đặt lên máy sấy khô.
Sau đó, cô rửa sạch mặt của mình.
Cô ngước lên nhìn bản thân trong gương.
Mái tóc ẩm ướt rũ xuống vai cô, lớp trang điểm chuyên nghiệp đã được tẩy sạch.
Sắc mặt cô trắng bệch.
Không ngờ, sáng ngày cô đã tránh khỏi Lâm Đạt nhưng lại không tránh khỏi Cố An Kỳ.
Ha, cô tự chế nhạo bản thân mình trong gương.
“Cố Hoan à cố Hoan, chẳng nhẽ, số mệnh của mày thật sự tệ vậy sao?”
Cô hít sâu một hơi, sau đó vỗ nhẹ lên hai má.
Dường như muốn rũ bỏ hết những chuyện không vui vừa xảy ra.
Phía trên người cô chỉ còn lại chiếc áo lót…
Lúc này bị cố An Kỳ hắt nước trà lên người…
Nước trà đó dường như chảy từ mặt xuống chân cô.
Chiếc váy đen bị ướt, bó chặt vào người cô.
Một đường cong tinh tế.
Cô không nén khỏi thở dài.
Cô quay người đi vào buồng vệ sinh.
Đưa tay ra kéo khóa ở đằng sau váy..
Tiếng sột soạt làm cô không thể chú ý đến động tĩnh trong phòng vệ sinh.
Đột nhiên…
Cửa phòng vệ sinh bị đá văng ra.
Chiếc khóa lập tức bị phá hỏng.
Cố Hoan vừa ngồi xuống bồn cầu thì sững sờ.
Sau khi không thể tin được chuyện vừa xảy ra thì thân hình cao lớn của Bắc Minh Măc lot vào tầm mắt của
cô.
Bộ vest đắt tiền, sang trọng.
Gương mặt vô cùng anh tuấn.
Đôi mắt sâu thẳm đang nhìn chằm chằm vào cô.
Còn cô, sau khi cởi đồ bị ướt ra thì trên người chỉ còn mặc đồ lót.