Một Thai Hai Bảo: Cô Vợ Trộm Giống Của Bắc Minh Tổng - Chương 49
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra thêm chương nhanh nhé!
Đọc truyện Vợ yêu xinh đẹp là đại boss cực hay được cập nhật nhanh nhất trên nhay.ho.com
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Cố Hoan vội vàng từ sofa đứng dậy, đi dép chạy đến cạnh giường Bắc Minh Mặc với cái đầu rối tung.
Cô mở đôi mắt ngái ngủ nhìn chằm chằm người đàn ông đã ãn mặc chỉnh tề, thần thái rạng rỡ, cử chỉ toát ra khí chất quý tộc tao nhã, người đàn ông này thật sự rất rất rất đẹp trai.
“Bắc Minh…” Cô nhìn qua những bác sĩ và y tá bên cạnh lập tức đổi giọng, nhỏ nhẹ nói: “Chủ tịch, anh xuất viện
sao?
Bắc Minh Mặc liếc cái đầu như ổ gà của cô, nhăn mày tỏ vẻ không hài lòng, sau đó nhìn vào gương mặt vừa mới tỉnh ngủ của cô, có chút hồng hòng, rất đáng yêu. Con ngươi đen láy, trong veo.
Anh nhướn mày một cái, có chút ngạc nhiên vì bản thân anh không hề ghét dáng vẻ này của cô.
“Lẽ nào em muốn anh ngày ngày ở trong viện?”
“Nhưng nhưng nhưng anh mới nhập viện ba hôm.”
“Anh xuất viện cần em phê chuẩn sao?” Anh hừ lạnh nói, sau đó nói với Hình Hỏa đang đứng bên cạnh, “Đi lấy xe lăn tới đây.”
Hình Hỏa im lặng gật đầu.
Cố Hoan không khỏi trợn mắt, chỉ đành hỏi bác sĩ đứng bên cạnh, “Bác sĩ, xin hỏi anh ấy thật sự có thể xuất viện sao? Anh ấy bị tai nạn xe mà, sao chỉ ở viện ba ngày đã được xuất viện rồi? Nhỡ đâu anh ấy bị thương bên trong, mấy người còn chưa kiểm tra tới, nhỡ đâu xuất viện ròi anh ta về tây thiên thì sao?”
“Cố Hoan.” Bắc Minh Mặc nghiến răng, người phụ nữ này rốt cục là
đang quan tâm anh hay đang nguyền rủa anh?
Bác sĩ cười cười, ôn nhu nói, “Vị tiểu thư này, cô yên tâm. vết thương của Bắc Minh tiên sinh không nghiêm trọng, cũng không bị thương đến nội tạng. Bắc Minh tiên sinh kiên quyết muốn xuất viện, chúng tôi chỉ có thể tôn trọng ý kiến của ngài ấy. Huống hồ, về nhà tĩnh dưỡng cũng không phải không ổn, chỉ cần đến kiểm tra định kỳ là được.”
Sau khi nghe xong câu này, cố Hoan mới thở phào nhẹ nhõm.
Hình Hỏa đẩy xe lăn đến bên giường, nói: “Chủ tử, cần tôi giúp đỡ không?”
Bắc Minh Mặc lạnh lùng lắc đầu, nhìn sang cố Hoan, “Cố Hoan, qua đây dìu anh.”
“Anh…” Cố Hoan bực tức, bao nhiêu người như vậy mà anh vẫn muốn làm khó cô, vì vậy cô chu miệng nói, “Chủ tịch, vì để giữ sự sạch sẽ trên người anh, tôi quyết định đi làm vệ sinh cá nhân trước rồi sẽ đến giúp anh, anh từ từ đợi nhé….”
Cô cười cười rồi đi vào phòng vệ sinh, trước khi đi còn nhìn gương mặt tối đen của Bắc Minh Mặc cười trộm.
Hình Hỏa đã sắp xếp một chiếc xe đi
thu hút sự chú ý của đám phóng viên, nhà báo ở ngoài cửa bệnh viện.
Một lúc sau, một chiếc xe Mercedes màu đen mới dần dần rời khỏi bệnh viện.
Cố Hoan ngồi ở ghế sau xe, ngáp liên tục không ngừng.
Dựa lưng ra đằng sau ghế, nhìn Bắc Minh Mặc đang ngồi bên cạnh, “Chủ tịch đại nhân, bây giờ đi đâu vậy?”
Bắc Minh Mặc không thèm nhìn cô lấy một cái, cũng không thèm trả lời.
Chiếc xe im lặng đến nỗi khiến người ta buồn ngủ.
Một tiếng sau…
Trong chuỗi siêu thị của tập đoàn Bắc Minh.
Cố Hoan đẩy xe hàng đi sau xe lăn của Bắc Minh Mặc.
Trái cây tươi, rau củ, thịt, cá, các loại đồ hộp, dao, thớt, xoong nồi…
Bắc Minh Mặc cầm và đặt vào xe hàng ngay tức khắc.