Nếu có kiếp sau, xin đừng gặp gỡ! - Lệ Cảnh Minh - Chương 59
Cả quá trình, Thẩm Tri Ý chỉ bàng quan lạnh lùng đứng xem.
Hạ Minh Nguyệt thường mắc bệnh nên da dẻ tái nhợt, hai cái tát của cô ban sáng để lại dấu tay vô cùng rõ.
Lệ Cảnh Minh ôm Hạ Minh Nguyệt đi qua Thẩm Tri Ý, ánh mắt như dao cứa lên da thịt cô, nếu ánh mắt có thể làm người ta bị thương, chắc bây giờ cô chết rồi.
“Nếu như Minh Nguyệt gặp chuyện gì, tôi sẽ lấy mạng cô!”
Thẩm Tri Ý nhìn bóng lưng của Lệ Cảnh Minh, lẩm bẩm nói: “Tôi đang đợi đây”.
Hạ Minh Nguyệt là người có dã tâm, không đạt được thứ cô ta muốn, sao cô ta chết được?
Còn cả… Lệ Cảnh Minh trong thời gian ngắn thế biết Hạ Minh Nguyệt tự sát nên quay về, rõ ràng Hạ Minh Nguyệt đã cược nửa cái mạng của mình, tính toán khoảng thời gian phù hợp để lộ tin tức.
Uống thuốc an thần chết rất chậm, một người nếu muốn chết sẽ tìm nơi nào không ai biết, hoặc là nhảy lầu như bố cô.
…
Một tiếng trước Hạ Minh Nguyệt uống thuốc ngủ, khi đến bệnh viện cấp cứu, rửa ruột xong liền tỉnh, cô ta không nói gì lặng lẽ nhìn Lệ Cảnh Minh rồi rơi lệ.
Lệ Cảnh Minh không biết làm thế nào khi phụ nữ khóc, chỉ hỏi: “Có phải Thẩm Tri Ý nói gì với em không?”
Nghe xong lời này, mắt Hạ Minh Nguyệt như bật công tắc, nước mắt ào ra, Hạ Minh Nguyệt òa khóc.
Thẩm Tri Ý đột nhiên muốn bỏ chạy, nghĩ kỹ lại, cô có thể chạy được đi đâu chứ?
Cả Thành Đô đều nằm trong phạm vi khống chế của Lệ Cảnh Minh, chắc cô chưa kịp lên xe đã bị bắt lại rồi, mà lúc ấy cái giá của việc bị đưa về chắc chắn sẽ khiến cô không chịu nổi.
Huống hồ… cô còn có anh trai.
Cô chết thì chẳng sao, dù sao cô cũng chỉ còn hơn một năm thôi, chỉ sợ cô làm liên lụy đến người khác.
Lệ Cảnh Minh biết cô sợ nhất là gì, chỉ cần tóm được điểm yếu của cô, cô sẽ chẳng khác nào một con diều, chỉ cần anh kéo nhẹ một phát, cô có bay bao xa cũng bị anh kéo lại.
Thẩm Tri Ý có tâm sự nên không ăn nổi cơm, nhưng dạ dày cô không chịu nổi, cô luộc hai quả trứng gà mang vào phòng ngủ ăn.
Tay cô cầm quả trứng gà từ khi nóng bỏng đến khi trở nên lạnh lẽo, mà cô cũng ngồi đợi từ ngày đến đêm tối, cuối cùng dưới nhà cũng vang lên tiếng xe.
Ánh sáng từ từ lóe lên trong màn đêm, Thẩm Tri Ý ngồi ở bên giường, ánh mắt di chuyển từ cửa sổ đến đống thủy tinh trên mặt đất.
Cô phản ứng lại, quét sạch đống thủy tinh trên mặt đất rồi bỏ vào trong thùng rác.
Lệ Cảnh Minh vừa tiến vào nhìn thấy Thẩm Tri Ý quỳ xuống đất nhặt thủy tinh vứt vào thùng rác, tròng mắt co lại, lửa giận nén nhịn cả đường bây giờ không thể khống chế nổi mà bộc phát, không vì sao cả chỉ vì Thẩm Tri Ý đập vỡ ảnh cưới của họ.