Ngày Anh Không Còn Yêu Em - Chương 4
08
Chuyển về nhà ở được nửa tháng, tôi cảm thấy mình sắp bị ba mẹ “vỗ béo” thành tiểu béo ú mất rồi.
Về chuyện tôi quay lại, họ không hỏi quá nhiều. Còn anh trai thì vẫn như hồi bé, xoa đầu tôi một cái.
“Em làm gì, chúng ta cũng ủng hộ em. Anh sẽ luôn đứng sau lưng em.”
“Trước kia là lỗi của anh, để em bị ức hiếp rồi.”
Chị dâu cũng hết sức đồng tình, không những ngày nào cũng kéo tôi ra ngoài dạo phố giải khuây, còn giới thiệu cho tôi một loạt các em trai thanh thuần học đại học.
Mặc dù anh tôi tỏ ra không đồng tình chuyện chị ấy dẫn tôi đi “tìm tiểu sữa chó”,
Nhưng mỗi lần cũng chỉ cưng chiều lắc đầu, nói vài câu cho có lệ.
Nhìn ánh mắt đầy quan tâm của họ, tôi cảm thấy một loại ấm áp chưa từng có.
Đây mới gọi là “người nhà”.
Đây mới thật sự là “gia đình”.
Lần tiếp theo tôi nghe được tin tức của Hạ Nam Phong là một tháng sau đó.
Nghe nói, trong buổi họp báo ra mắt sản phẩm mới của công ty, Sở An An bất ngờ xông vào.
Rồi ngay trước mặt toàn bộ truyền thông, cô ta bật khóc tố cáo nhân phẩm của Hạ Nam Phong, đồng thời công khai cáo buộc anh trốn thuế lậu thuế.
Cô ta còn cầm theo đủ thứ mà Hạ Nam Phong từng tặng mình làm “bằng chứng”.
Cả hội trường lập tức xôn xao.
Đoạn video nhanh chóng lan truyền khắp mạng. Còn tôi thì không đứng ngoài cuộc – tôi gửi video và ảnh chụp ở cục dân chính hôm đó cho phóng viên giải trí, rồi còn đập thêm mấy từ khóa lên hot search.
Bài viết vừa đăng đã gây chấn động lớn. Bình luận bên dưới cũng có vài người từng có mặt ở cục dân chính hôm đó xác nhận, càng khiến dư luận bùng nổ.
Công ty vốn đã mất gần một nửa quan hệ hợp tác vì tôi rút lui, lúc này càng rệu rã. Giá cổ phần rơi không phanh, thảm hại chưa từng thấy.
Chỉ trong một đêm, công ty đang phất lên như diều gặp gió của Hạ Nam Phong… sụp đổ hoàn toàn.
Còn tôi, lặng lẽ nhìn tất cả mà trong lòng lại có chút khoái chí.
Tôi vốn không phải thánh nhân, ai từng tổn thương tôi, tôi sẽ gấp trăm lần trả lại những gì họ từng trân quý nhất.
Cảm giác đó… đúng là “trơ mắt nhìn hắn xây lầu cao, lại trơ mắt nhìn hắn lầu sập”.
Thấy vậy, cổ đông trong công ty lập tức vây lấy Hạ Nam Phong đòi bồi thường.
Còn Sở An An thì nắm bắt thời cơ, bất ngờ mở livestream.
Dựa vào hình tượng “bạch liên hoa đáng thương”, ngày nào cô ta cũng lên sóng khóc than kể khổ. Vốn học chuyên ngành phát thanh, nên chẳng bao lâu đã nổi như cồn.
Dù nhiều người nghi ngờ cô ta là người thứ ba, nhưng cô ta chẳng hề để tâm.
Dựa vào lượt xem và livestream bán hàng, cô ta kiếm được một khoản lớn, trở thành hot girl mạng có vài triệu fan.
Còn về Hạ Nam Phong – khi cảnh sát tìm đến anh với đầy đủ bằng chứng,
Dù có chậm hiểu cỡ nào, anh cũng đã nhận ra: mình bị Sở An An gài bẫy hoàn toàn.
Chỉ vì trước đó không chịu nổi nũng nịu, để cô ta phụ trách tài vụ, mới dẫn đến tai họa hôm nay.
May là số tiền không lớn, cuối cùng anh chỉ bị kết án vài tháng.
Khi nghe đến đây, tôi vừa tiếc nuối vừa gặm quả táo anh tôi đã gọt vỏ sẵn, lẩm bẩm:
“Sở An An vẫn còn non quá, sao không bòn thêm chút nữa chứ.”
Trước khi bị giam, Hạ Nam Phong từng đứng trước cửa nhà tôi suốt một ngày trời, chỉ để mong được gặp tôi lần cuối.
Nhưng tôi đã từ chối.
Theo lời chị dâu kể lại sinh động như thật, lúc anh ta rời đi trông như kẻ mất hồn, cả người như già đi cả chục tuổi.
Chị ấy còn lén lút nhìn sắc mặt tôi rồi lầm bầm:
“Đáng đời!”
Lúc này, tôi đang tươi cười nhìn cậu em trai ngồi đối diện rót rượu cho mình.
Vừa cao vừa trắng, lại đẹp trai và trẻ trung, còn biết ngoan ngoãn gọi “chị ơi~”.
Chỉ hận bản thân trước kia không hiểu sự ngọt ngào của “em trai nhỏ”, cứ u mê dính lấy cái gọi là “người lớn từng trải”, sống khổ làm gì không biết.
Có trai đẹp thế này ở bên, tôi còn nhớ nhung gì người cũ nữa?
Còn về Sở An An – cái danh hot girl mạng của cô ta cũng không giữ được bao lâu.
Sau khi Hạ Nam Phong ra tù, anh ta lập tức tìm cô ta để đối chất, muốn có được bằng chứng chứng minh chuyện trốn thuế là do cô ta gây ra.
Tưởng là một màn “chó cắn chó”, ai ngờ lại tình cờ bắt gặp cảnh cô ta dan díu với ông “top donate”.
Nghe đâu, gã đó cũng có vợ con đàng hoàng, mà tiền tài địa vị hiện tại là nhờ vào vợ.
Lần này, bà vợ đại gia đó nổi giận, đem hết ảnh giường chiếu và đoạn chat mùi mẫn của hai người tung lên mạng không che.
Những người từng bất mãn vì cô ta làm người thứ ba, giờ đã có chỗ để trút giận.
Ngay lập tức, Sở An An trở thành đối tượng bị lên án khắp nơi, ai cũng muốn “ném đá”.
Lại còn bị kẻ xấu theo dõi bám đuôi.
Cô ta suy sụp không biết bao nhiêu lần, nhưng vô ích.
Suy cho cùng, tất cả là do cô ta gây ra trước.
Lúc tôi biết hết những chuyện này, cũng là đêm giao thừa.
Tôi lên máy bay theo đúng kế hoạch đã vạch sẵn.
Ngày mai là Tết, cũng là chương mới trong cuộc đời tôi.
Sau mấy tháng suy nghĩ và tâm sự với gia đình, cuối cùng tôi quyết định đổi sang một thành phố khác, bắt đầu một cuộc sống hoàn toàn mới.
Trước khi tắt nguồn điện thoại, tôi nhận được một tin nhắn từ một số lạ.
【Mộc Mộc, mong em sau này luôn mạnh khỏe, bình an, vui vẻ.】
【Chúc em vạn sự như ý.】
【Xin lỗi. Nếu có kiếp sau, anh nhất định sẽ trân trọng em thật tốt. Anh yêu em.】
Không cần đoán, tôi cũng biết là ai gửi.
Tôi không chần chừ, tắt nguồn điện thoại, tháo sim ném vào thùng rác bên cạnh.
Trong lòng thoáng qua một tia cảm xúc khó tả, nhưng nhiều hơn vẫn là nhẹ nhõm.
Dù thế nào đi nữa, mọi chuyện… cũng không còn liên quan đến tôi nữa rồi.
Tôi đã buông tay, cũng đã tha cho chính mình.
Tôi chưa từng hối hận vì bất kỳ quyết định nào của bản thân.
Cũng biết ơn sự dũng cảm của mình đã đưa tôi đến ngày hôm nay.
Con đường phía trước vẫn còn rất dài, cuộc đời vẫn chưa thể đoán trước được.
Tình yêu có thể đã phai nhạt, nhưng tôi chưa bao giờ nghi ngờ nó từng tồn tại.
Tôi vẫn tin vào tình yêu.
Và còn cả tương lai tốt đẹp… đang chờ tôi phía trước.
(Toàn văn hoàn)