NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em - Chương 113

  1. Home
  2. Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em
  3. Chương 113
Prev
Next

Lần này anh nhất định sẽ thật trân trọng cô không bao giờ để lịch sử kia được lập lại.

Nghĩ một hồi anh lại tự cười ngây dại.

Thật không biết Hạ An một tí sẽ trong như thế nào nhỉ? Anh hỏi dư thừa thật cô nhất định sẽ đẹp như thiên thần rồi, không không, cô lúc nào cũng đẹp như thiên thần mà hôm nay sẽ còn đẹp hơn cả thiên thần.

Giờ lành đã đến, quan khách đã đến đông đủ, hôn lẽ của hai người chính thức bắt đầu.

Hạ An từ ngoài của được Minh Nguyệt ân cần nâng tay dẫn vào, Cố Chi Quân vừa nhìn qua một cái liền ngây người quên cả chớp mắt.

Quả thật đẹp hơn thiên thần.

Trên người cô là bộ váy cưới xếp tần dài chạm đất, đuôi váy đều được đính pha lê lấp lánh, phía trên lại là kiểu cắt xẻ tinh tế khoe trọn xương quai xanh cùng làn da trắng nõn của cô.

Khuôn mặt xinh đẹp được trang điểm tinh tế làm rõ đôi mắt hạnh to tròn cùng đôi môi kiều diễm, mái tóc được búi cao rồi cài lên chiếc kẹp hình đôi uyên ương cùng hoa oải hương càng làm tôn thêm vẻ mỹ miều của cô dâu ngày cưới.

Cô từng bước từng bước tiến đến trước mặt anh mà anh lại không dấu được vẻ sung sướng liền cười thật tươi tiếp nhận tay cô từ tay Minh Nguyệt.

Lúc tay hai người giao nhau cả người Cố Chi Quân hồ có dòng điện chảy qua làm tim đập loạn xạ.

Hạ An cũng không ngoại lệ tuy là tình thế ép buộc mới phải phải kết hôn chớp nhoáng như vậy nhưng tim cô vẫn không chịu được mà đập thình thịch từng nhịp rõ ràng, có chút e thẹn có chút ái ngại và rồi lại có chút mông lung.

Trong tiến nhạc thiên liêng của lễ cưới cùng sự kịch động sự chúc phúc của toàn thể khác mời anh và cô cùng nhau tiến đến trước mặt cha xứ.

Nhìn cặp nam thanh nữ tú trước mắt cha xứ nhẹ nhàng cất lên tiếng nói thiên liêng.

“Các con có bằng lòng yêu thương, trân trọng nhau suốt đời hay không?”

Cố Chi Quân nắm tay Hạ An không chút do dự thật tâm đáp.

“Con đồng ý”

Hạ An nhìn anh một lúc sau đó cùng dịu dàng đáp.

“Con đồng ý”

Cha xứ mĩm cười rồi lại nói tiếp.

“Mời cô dâu chú rể trao nhẫn cho nhau”

Cố Chi Quân lấy ra trong tui mình một chiếc hộp nhẹ nhàng mở ra rồi nâng niu bàn tay ngọc ngà của Hạ An lên dịu dàng đeo chiếc nhẫn được anh tự thiết kế cho cô.

Hạ An cũng như anh lấy ra một chiếc nhẫn nhẹ nhàng trao cho anh.

Nghi thức hoàn thành cô và anh lại đến bước tiếp theo.

“Cô dâu chú rể có thể hôn nhau”

Phái dưới vừa nghe được liền kích động vừa vỗ tay vừa kêu to.

“Hôn đi, hôn đi, hôn đi”

Cố Chi Quân nhìn chăm chăm Hạ An hồi lâu, nghĩ đến việc được hôn cô anh vô thức đỏ mặt, anh thật sự rất muốn hôn cô.

Mà Hạ An cũng không có từ chối, dù gì cũng là muốn cho mọi người thấy sự mặn nồng của hai người nên cô không trốn được.

Dưới sự hò reo và thúc giục của mọi người Cố Chi Quân nhẹ nhàng đưa tay nâng mặt Hạ An lên, đôi môi anh hơi run run hơi thở vì kích động mà trở nên không đều.

Hạ An nhắm lại đôi mắt ngọc đợi chờ nụ hôn kia rơi xuống môi mình.

Cố Chi Quân hạ người một chút hôn nhẹ lên trán cô.

Có chút bất ngờ, mở mắt ra cô liền thấy nụ cười ôn nhu của anh.

Điều cô không thích anh sẽ không làm.

Quan khách bên dưới không thấy được một màn như mong đợi liền có chút bất mãn mà xụ mặt, chẳng qua họ không có dám nói, họ cũng tự hiểu rằng có lẽ cô dâu ngại ngùng rồi, cái ông chồng này cũng thật tinh tế.

“Ta tuyên bố từ này hai con đã là vợ chồng của nhau”

Dưới lời tuyên của cha xứ Cố Chi Quân và Hạ An thật sự trở thành vợ chồng, quan khách phía dưới lại nồng nhiệt vỗ tay.

Trong tiến vỗ tay reo hò, phía cửa lễ đường xuất hiện hai cục bột nhỏ mặc vest đen đeo nơ đỏ chầm chậm bước vào lễ đường, Cố Chi Quân cùng Hạ An bước đến, dưới ánh nhìn hiếu kỳ của mọi người một nhà bốn người cùng nhau đến trung tâm của lễ đường.

Cố Chi Quân hai tay nâng hai bảo bảo lên dõng dạc tuyên bố.

“Kinh thưa quý vị quan khách, đây là Áo Áo và Nhạc Nhạc là con của tôi cùng Hạ An, sau này cũng sẽ là người kế thừa tập đoàn Cố thị, thật mong mọi người đừng tin những tin đồn vô căn cứ rồi cho nghĩ không tốt về hai bảo bối của tôi và vợ tôi, cảm ơn mọi người”

Hai bé tuy nhỏ tuổi nhưng cảm nhận được không khí nghiêm túc này cũng bày ra bộ dạng trưởng thành cùng khí chất phi phàm của một tổng tài tương lai.

Nghe lời phát biểu này xong ai ai cũng nhiệt tình vỗ tay, hai nhóc đáng yêu như vậy ai mà nghĩ xấu cho được đây.

Xong phần phát biểu, cô dâu cùng chú rễ đi tiếp rượu từng bàn khách một.

Nhưng giữa lúc mọi người đang rất vui vẻ thì đột ngột ngoài cửa có người xuất hiện tập trung sự chú ý của mọi người.

Chà chà có chuyện vui đây.

Tôn Thiên Vũ đến rồi, chắn chắc là muốn đuổi việc Rose.

Tôn Thiên Vũ trên người mặc bộ vest đen lịch lãm, đôi mắt lạnh lùng nhìn về phía trước, chầm chậm đi đến trước mặt Cố Chi Quân và Hạ An.

Cố Chi Quân cũng chẳng sợ, ửng ngực ngẩng cao đầu tiếp nhận ánh mắt của Tôn Thiên Vũ.

Giữa lúc mọi người tưởng chừng sẽ có màng đấu khẩu nãy lửa xảy ra thì Tôn Thiên Vũ đột ngột đưa bàn tay to của mình ra hướng Cố Chi Quân, trên môi nở nụ cười như gió xuân.

“Chúc mừng hai người, trăm năm hạnh phúc nhé”

Cố Chi Quân cũng bắt tay Tôn Thiên Vũ nở nụ cười nồng nhiệt tiếp đoán.

“Thành thật cảm ơn Tôn tổng”

Sau đó còn ôm anh ta một cái.

Không khí của cả hai hoà hợp như vậy làm cho mấy vị quan khách kia đều há hốc mồm, không phải nói mấy năm nay Cố tổng và Tôn tổng như nước với lửa sao?

Bây giờ sao lại như anh em tình thầm vậy? Hào môn đúng là cái khó đoán a.

Mà bọn họ lại không biết khi ôm như vậy Tôn Thiên Vũ lại thì thầm vào tai Cố Chi Quân.

“Anh hay thật, mới đây là đã ép được Hạ An kết hôn, cái tin kia không phải do anh tung ra đấy chứ?”

Nếu không phải “lão tổ tông” nhà anh bảo anh đến đây anh cũng không muốn nhìn mặt tên này.

Cố Chi Quân lại mĩm cười mỉa mai.

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 113"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com