NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em - Chương 124

  1. Home
  2. Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em
  3. Chương 124
Prev
Next

Hạ An liếc xéo anh một cái, hay lắm bây giờ còn dám lấy con uy hiếp cô.

“Tôi tự đi rước con”

Cố Chi Quân lập tức tái mặt, hết thật rồi, cô quá quyết tâm rồi.

Mà lúc này Áo Áo và Nhạc Nhạc giống như nghe được tiếng lòng của ba mình, từ ngoài cửa hai cục bột nhỏ đi vào nhà.

“Papa mama Áo Áo với Nhạc Nhạc về rồi nè”

Âm thanh non nớt của con làm cho Hạ An cùng Cố Chi Quân đều bất ngờ.

Áo Áo nhìn thấy mẹ trong lòng liền rất vui lập tức chạy đến ôm chân cô.

Bé xa mẹ được một ngày rồi nha, sáng nay thật sự chịu không nổi rồi liền xin dì Minh Nguyệt, xin dì đưa cho về.

Áo Áo nhìn đến cái vali trên tay Hạ An lại ngây thơ hỏi.

“Ba mẹ đi chơi ạ?”

Nhắc đến cái này Hạ An lại không vui, khẽ xoa đầu bé cô nhẹ đáp.

“Chúng ta dọn về nhà cũ”

Áo Áo nghiêng cái đầu nhỏ rồi khẽ hỏi.

“Sao lại về vậy mẹ? Bỏ papa một mình tội nghiệp papa lắm”

Hạ An cũng không biết nói làm sao với bé có chút ậm ờ.

Lúc này Áo Áo lại phát hiện ra điều thú vị, bé nhìn vết đỏ trên cổ Hạ An rồi chỉ vào đó chu môi hỏi.

“Mẹ ơi, mẹ bị gì vậy ạ?”

Hạ An nghe đến lại nhớ đêm qua, liếc nhìn Cố Chi Quân một cái sắc lạnh, Cố Chi Quân thấy ánh nhìn này của cô lập tức đổ mồ hôi, giận anh thật rồi.

Hạ An nhìn đủ rồi quay lại cô cười với con.

“Là muỗi cắn mẹ”

Áo Áo lại chỉ lên Cố Chi Quân.

“Cổ papa cũng có kìa mẹ”

Hạ An lại nhìn, càng nhìn cô càng đỏ mặt, trên cổ anh có ba vết cào đỏ chói, cô cũng biết là do ai lưu lại.

“Cũng là muỗi cắn thôi”

Nhạc Nhạc đứng một bên không nói gì nãy giờ lại thấy bất thường.

“Muỗi đột biến ạ?”

Con muỗi nào lại có móng vuốt như vậy? Bé đọc rất nhiều sách rồi cũng không có thấy.

Hạ An bị hai bé con hỏi đến nổi mặt đỏ như quả cà chua, mà thẹn quá lại hoá giận, ánh mắt sắc lẹm của cô quăng qua Cố Chi Quân.

Cố Chi Quân hiểu ý lập tức giải thích.

“Là mèo cào papa đó”

Áo Áo như hiểu rồi thành thật gật gật đầu.

Nhìn hai bảo bảo,  Cố Chi Quân suy nghĩ một lúc liền nảy ra ý kiến, muốn giữ cô lại không phải không có cách.

“Áo Áo, Nhạc Nhạc chiều nay papa đưa con đi cung thiếu nhi được không? Có cả mẹ đi cùng nữa”

Nghe đến cung thiếu nhi hai mắt liền phát sáng.

Lập tức gật đầu lia lịa.

Hạ An nhếch môi trên khinh thường nhìn cô.

Vô sỉ, dám rù quến hai bảo bảo của cô.

“Mẹ ơi, ở lại đi mẹ Áo Áo muốn đi cung thiếu nhi với papa”

Nhạc Nhạc cũng có chút thích thú cũng chầm chậm nói giúp.

“Ngày mai chúng ta đi vẫn còn chưa muộn mà”

Áo Áo nhẹ kéo một góc áo của cô nũng nịu nói.

“Ở lại đi mà mẹ”

Cố Chi Quân cũng đến gần chớp chớp mắt nhìn cô.

“Ở lại với anh đi mà”

Hạ An thật sự bất lực rồi, hít sâu một hơi cô hằn học kéo vali quay ngược lại đi nhanh lên lầu.

“Ngày mai đi”

Nhìn theo bóng lưng cô, Cố Chi Quân vui mừng muốn rơi lệ.

Anh ôm Áo Áo và Nhạc Nhạc vào lòng không ngừng hôn hai bé.

“Papa yêu hai con nhiều lắm”

Nhưng rồi trong sự vui vẻ anh lại sinh ra lo lắng, anh chỉ còn thời gian một ngày để thuyết phục cô thôi trong hôm nay không làm cô nguôi giận cô sẽ đi mất thật đấy.

Mà lần nữa ông trời lại giúp anh rồi.

Điện thoại reo lên anh chầm chậm bắt máy.

Đầu dây bên kia kính cẩn báo cáo tình hình với anh, hai mắt anh lập tức phát sáng.

“Được, giữ hắn, tôi đến ngay”

Hôn lên má của hai bảo bảo anh cưng chiều nói.

“Ở nhà đợi papa nhé, papa đi một lúc rồi về ngay, chiều nay sẽ đưa Áo Áo và Nhạc Nhạc đi chơi”

“Dạ” Hai bé nghe xong liền nói vui vẻ đáp.

Cố Chi Quân khẽ xoa đầu hai bé rồi gấp gáp rời đi.

Ngồi trong xe hai mắt anh ánh lên nguy hiểm.

Mộ Giai m cuối cùng tôi cũng bắt được anh, xem xem tôi thế nào tính thù cũ nợ mới.

Rất nhanh anh đã đến căn phòng thẩm vấn, ngồi trên cái ghế bành ở đó, anh lúc này như diêm vương đang vấn tội, ánh mắt sắc bén nhìn Mộ Giai m bị trói bắt quỳ ở trước mặt.

“Lâu rồi không gặp!”

Mộ Giai m cũng không có sợ hãi gì, nở nụ cười bình thản trực tiếp tiếp nhận sát khí của anh.

“Ừm, lâu rồi không gặp!”

Cố Chi Quân chậm chậm đi đến cạnh Mộ Giai m vỗ vỗ vào mặt anh ta mấy cái.

“Anh hình như nợ tôi rất nhiều thì phải”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 124"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com