NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em - Chương 128

  1. Home
  2. Nghiệt Duyên Xin Đừng Hận Em
  3. Chương 128
Prev
Next

Rồi đột nhiên cô lại sợ, nếu cô lần nữa giao trái tim mình cho anh, liệu rằng anh có trân trọng không? Việc này có lẽ cô cần kiểm tra thêm vài lần nữa.

Lúc cô cùng anh đi ra cũng vừa vặn bắt gặp Áo Áo cùng Nhạc Nhạc đứng trước cửa phòng.

“Ba, mẹ chúng ta đi thôi”

Cố Chi Quân tâm trạng hôm nay thật sự rất vui anh liền cúi người xuống bế hai bé con lên.

“Được rồi đi thôi, siêu nhân tiến công”

Áo Áo thích thú liền cười khanh khách, Nhạc Nhạc cũng nhẹ câu lên khoé môi.

Hạ An nhìn mấy ba con vui vẻ như vậy trong lòng cũng hiện lên ấm áp, nếu cứ mãi hạnh phúc như này thì tốt biết mấy.

“Hạ An, đi thôi, nếu còn tay anh nhất định sẽ bế luôn em”

Hạ An lại bị anh chọc cho cười, sau đó lại liếc anh.

“Ai mà thèm”

Nói rồi cô liền bước đi, Cố Chi Quân cũng lẽo đẽo theo sau cô, gia đình bốn người cùng nhau vui vẻ đi đến cung thiếu nhi.

Áo Áo nhìn thấy cung thiếu nhi liền phấn khích chạy đi khắp nơi ba người còn lại chỉ đứng nhìn nhóc nở nụ cười cưng chiều.

Áo Áo muốn chơi cái gì thì bốn người đều chơi cái đó.

Mà ở đây Cố Chi Quân thích nhất là nhà ma nha.

“Á á á papa cứu Áo Áo”

“Á aaa Nhạc Nhạc cứu Áo Áo”

“Á Chi Quân…”

“Aaaa papa, papaa”

Hạ An cùng Áo Áo cứ bị doạ cho sợ hãi cả quãng đường đi Hạ An cứ nép chặt vào người anh, có mấy lần bị doạ sợ nhảy lên ôm cả anh.

Nhạc Nhạc thì đảm nhận nhiệm vụ trấn an Áo Áo.

Lúc đi ra khỏi nhà ma Hạ An cùng Áo Áo đã tái mét mặt.

Áo Áo còn có loại muốn khóc.

“Huhu, sau này Áo Áo sẽ không chơi cái này nữa”

Hạ An dù sợ nhưng vẫn vuốt lưng trấn an con.

“Không sao, không sao”

Cố Chi Quân nhìn hai bảo bối của mình sợ thành như vậy liền không đành lòng, anh rón rén đi đến ôm hai mẹ con rồi ôm vào lòng, hôn mỗi người một cái.

“Ngoan ngoan có papa ở đây, Áo Áo cùng An An đừng sợ”

Lời này vừa nói ra, anh liền cảm thấy có ánh mắt sắc lạnh nhìn anh.

“Ai là An An?”

Hạ An nhìn anh cái môi nhếch lên bất mãn.

Cố Chi Quân lại véo má cô.

“Là em đó, tiểu An An của anh”

Hạ An liền không chịu được đưa tay đánh lên lưng anh, mà anh cũng không có bài xích ngược lại còn cười rất thích thú.

Áo Áo nhìn ba mẹ của mình sau đó lặng lẽ đi đến chỗ Nhạc Nhạc nắm tay Nhạc Nhạc tủi thân nói.

“Anh hai…papa chỉ thương mẹ a, không thương Áo Áo”

Nhạc Nhạc lại cười dịu dàng trấn an Áo Áo.

“Không có, papa vẫn là thương Áo Áo nhất, ba chỉ là cùng mẹ phát cơm chó thôi, chúng ta không muốn ăn cũng phải ăn”

Áo Áo lại chu môi hỏi lại Nhạc Nhạc.

“Phát cơm chó là sao ạ?”

Nhạc Nhạc nhướng chân mày hướng ba mẹ của mình.

“Đó chính là như vậy đó”

Áo Áo hình như cũng hiểu rồi sau đó cười tít mắt.

Chơi đến khi mệt nhoài cuối cùng cả bốn cũng buông bỏ không chơi nổi nữa, quá mệt rồi.

“Áo Áo, Nhạc Nhạc, đói chưa? Papa dẫn các con đi ăn”

Áo Áo cùng Nhạc Nhạc lập tức gật đầu.

“Đói rồi ạ!”

Cố Chi Quân liền xoa đầu hai tiểu bảo.

“Đi ăn thôi, An An cũng đi cùng anh chứ?”

Hạ An nhìn anh bất mãn sau cùng đành bất lực, cứ thích kêu cô là An An a.

Mà cô lại cảm thấy cái từ này từ miệng anh kêu ra có chút đáng yêu, thôi thì không trách nữa.

“Đi thôi”

Mỉm cười dịu dàng cô khẽ nói.

“Tuân lệnh”

Cố Chi Quân bé lên hai bé vui vẻ đi theo cô.

Gia đình bốn người ấm áp như vậy không biết từ lâu ở phía sau bọn họ vẫn có ánh mắt rét lạnh dõi theo.

Mạn Tuyết Linh nghiến răng ken két, cái tay nắm lấy vô lăng cũng nổi lên gân xanh.

“Hạnh phúc quá nhỉ? Haha xem kìa, hạnh phúc chưa kìa, để tôi xem xem Lưu Hạ An cô sẽ đắc ý được bao lâu! Hạnh phúc đó tôi không có được cô cũng đừng mơ tới”

Ngồi trong quán ăn Cố Chi Quân tận tình gọi món.

Quán ăn này là Áo Áo chọn, Áo Áo nói thích ăn gà rán của quán này nên cả nhà liền đi vào.

Cố Chi Quân cũng không phản đối gì cũng rất lâu rồi anh không đến mấy quán ăn giản dị như này.

Dựa theo sở thích của cô cùng hai bảo bảo đều mang ra rất nhiều món ngon.

Áo Áo nhìn thấy gà rán liền tròn xoe mắt kêu lên.

“Oaaa”

Hạ An nhìn con bằng ánh mắt cưng chiều sau đó véo mũi bé khẽ dặn dò.

“Áo Áo nên ăn ít cái này thôi, bụng Áo Áo không tốt”

Áo Áo lập tức gật đầu.

“Vâng ạ”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 128"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com