Ngọa hổ tàng long - Chương 1097
“Quan hệ của tôi với Đỗ Tiên không phức tạp như anh nghĩ đâu, đúng là tôi đã giúp cô ấy khá nhiều việc, nhưng chắc chắn không làm gì quá đáng”.
Ninh Quảng Sênh cũng biết yêu cầu của mình hơi bắt bí người ta, Đậu Minh Hà không vui cũng là chuyện bình thường nên anh ta cũng không nổi giận.
Ninh Quảng Sênh nói tiếp: “Đúng là Đỗ Tiên đã nhờ tôi ra mặt chuyện này, nhưng tôi cũng không hoàn toàn vì nể mặt cô ấy nên mới tới tìm anh đâu”.
“Nói chứ, anh hiểu gì về Tôn Hàn?”
Tôn Hàn?
“Cậu ta là ngũ công tử bị thất lạc bên ngoài của nhà họ Tôn, mấy tháng gần đây mới về nhà”.
Đậu Minh Hà đáp.
“Xem ra Tôn Đạo Viễn đã kể cho anh rồi hả, nhưng họ cũng không biết quá rõ về Tôn Hàn đâu. Vậy để tôi nói cho anh biết nhé, Tôn Hàn này không phải người đơn giản đâu, nửa năm trước, anh ta còn là công tử của Thiên Cửu Môn ở Tây Nam, hơn nữa còn đánh bại quân vương của thế giới ngầm là Giang Lệ đấy”.
“Công Tử Minh ở Thượng Kinh, Thiên Cửu Môn ở Tây Nam, thương hội ba tỉnh Đông Bắc và Bắc Vương Điện ở phía Bắc đều là các thế lực lớn nổi tiếng của nước ta cả”.
“Trước khi Tôn Hàn về Thượng Kinh, cậu ta chính là bá chủ của một trong số các thế lực đó”.
Ninh Quảng Sênh gần như không cho Đậu Minh Hà cơ hội lên tiếng.
Anh ta tiếp tục: “Chính Tôn Hàn đã đánh gãy chân Đường Triều Bính. Sau này, cậu ta về Thượng Kinh nên đã từ chức công tử của Thiên Cửu Môn. Nhưng vừa tới Thượng Kinh, cậu ta đã bắt tay làm hoà với Giang Lệ và trở thành tổng giám đốc của tập đoàn Thiên Tử! So ra thì Thiên Tử không thua gì bất động sản Thánh Thạch đâu”.
“Nếu thế vẫn chưa đủ thì để tôi kể cho anh nghe thêm một chuyện này nữa. Quân khu phía Bắc còn muốn mời Tôn Hàn nhập ngũ để tiếp bước bố cậu ta, sau này sẽ trờ thành tổng tư lệnh số một của đất nước!”
Sau khi gần hút hết điếu thuốc, Ninh Quảng Sênh tiện tay dập vào gạy tàn rồi nói tiếp: “Minh Hà, bối cảnh của Tôn Hàn không hề đơn giản đâu. Cậu ta vừa có tài năng, bản lĩnh, lại có cả gia cảnh. Mấy tỷ mà mua được thiện cảm của người ta thì tôi nghĩ anh nên đồng ý”.
“Nếu giờ mà đắc tội với cậu ta, nói thật chứ, một khi cậu ta dùng thủ đoạn nham hiểm nào đó, đến tôi còn phải cân nhắc đây này”.
Đậu Minh Hà có vẻ hơi hoàng,những chuyện mà Ninh Quảng Sênh kề gần như dọa ông ta sự hết hon het via Ông ta không ngờ Tôn Hàn lại đáng sợ như vậy! Vậy thì ông ta nên làm theoýcủa anh sẽ tốt hon. Vì không thể đắc tội với nhân vật này được.
“Tám mươi lăm tỷ lần thứ nhất!”
“Tám mươi lăm tỷ lần thứ hai!”
“Tám mươi lăm tỷ lần thứ ba, chốt!”
Chủ tịch Đậu Minh Hà của bất động sản Thánh Thạch đã không đến tham dự buổi mời thầu thứ hai này, vì vậy bất động sản Long Phong đã thành công giành được dự án với mức giá cao nhất.
Sau khi người chủ trì của buổi đấu giá gõ búa xuống, các thương nhân ở Ma Đô lũ lượt đến đến chúc mừng Tôn Phát Tài.
Ngay khi tấn công vào thị trường bất động sản ở Ma Đô, Long Phong đã giành được một dự án béo bở như đảo Lâm An, quả thực là một bước khởi đầu không thể rạng rỡ hơn.
Hầu hết mọi người đều thấy ngạc nhiên với tài năng của Tôn Phát Tài, vì ông ta đã có thể ép Đậu Minh Hà phải lùi bước.
Đúng là bất động sản Long Phong có khác, tiềm lực tài chính quá hùng hậu.
Lần trước, Đậu Minh Hà vẫn dạt dào ý chí với dự án này, nhưng mới ba ngày trôi qua, ông ta đã bỏ cuộc rồi. Khỏi phải đoán thì họ cũng biết chắc chắn Tôn Phát Tài đã gặp riêng Đậu Minh Hà để bắt ông ta thoả hiệp.
Thủ đoạn hay thật!
“Xin hỏi ông chủ Tôn, lần này Long Phong giành được dự án đảo Lâm An, như vậy có phải từ giờ Long Phong sẽ tiến quân toàn diện vào ngành bất động sản ở Ma Đô, và cắm ngọn cờ đầu của Long Phong ở nơi này không…”
Ngay sau đó, đã có phóng viên của Ma Đô phỏng vấn Tôn Phát Tài.
Ông ta chẳng còn lạ lẫm gì với các phóng viên nữa nên trả lời rất tự nhiên và lưu loát.
Chẳng mấy chốc, tin tức công ty bất động sản số một của nước Đại Hoa là Long Phong mạnh mẽ giành được dự án đảo Lâm An đã nổi trên khắp các kênh truyền thông và báo chí.
Vậy là dự án đảo Lâm An đã có nơi có chốn rồi.
…
Nhà họ Diệp.
Sau khi biết Long Phong đã giành được dự án đảo Lâm An về tay, Diệp Tiên Duyệt tức tốc chạy tới biệt thự tìm Diệp Hà Sơn ngay: “Ông ơi, có kết quả rồi ạ, Tôn Phát Tài đã giành được quyền thi công dự án đảo Lâm An với mức giá 85 tỷ rồi”.
“Ông ta bắt Đậu Minh Hà rút lui đấy, đúng là Tôn thần tài có khác, siêu thật!”
Diệp Hà Sơn nghe thấy vậy thì có vẻ hơi ngạc nhiên: “Đúng là siêu thật! Tôn Phát Tài được gọi là Tôn thần tài thì đương nhiên phải có bản lĩnh cao hơn bốn gia tộc lớn ở Ma Đô chúng ta rồi”.
“Nhưng có lẽ Tôn Phát Tài giành được dự án ấy lại là chuyện tốt với nhà mình đấy”.
Diệp Tiên Duyệt khó hiểu hỏi: “Ông, chuyện này thì có liên quan gì đến nhà mình chứ?”
Dù Đậu Minh Hà hay Tôn Phát Tài giành được dự án này thì họ cũng đều giẫm lên tiền của nhà họ Diệp mà.
Nếu không có nhà họ Diệp đầu tư cả đống tiền vào đấy trước thì sao công ty kế nhiệm có thể đạt được lợi nhuận cao như vậy.
Nhưng tiếc là nhà họ Diệp đã làm bệ đỡ cho người ta, giờ chỉ biết trơ mắt ra mà nhìn thôi.
Song cũng không thể trách ai được.
Nếu Tôn Hàn không nói cho Diệp Hà Sơn biết trước tình hình thì ông ấy cũng sẽ nghĩ giống Diệp Tiên Duyệt.
Nhưng Tôn Hàn đã nói cho ông ấy biết mục đích Tôn Phát Tài đến Ma Đô và tranh giành dự án này, một khi thành công thì đây không chỉ là chuyện tốt với nhà họ Diệp, mà còn là chiếc phao cứu sinh cho nhà họ.
Họ giành được dự án với mức giá cao nhất là 85 tỷ thật sự là một kết quả không còn gì mong đợi hơn rồi.
Điều Diệp Hà Sơn lo lắng bây giờ là Tôn Phát Tài đã giành được dự án về tay rồi, nhưng rốt cuộc ông ta có chịu giúp nhà họ Diệp thật không.
Một khi động đến lợi ích thì không thể nói trước được gì cả!
“Tiên Duyệt!”
Đột nhiên Diệp Hà Sơn nâng cao giọng rồi nói với vẻ nghiêm túc.
“Ông nói đi ạ!”
Diệp Tiên Duyệt vội vàng đáp lời.
Diệp Hà Sơn hít sâu một hơi rồi mới trầm giọng nói: “Giờ bố cháu đang ngồi tù, Vân Nghĩa thì tự sát nên chỉ còn mình cháu gánh vác gia tộc thôi. Tương lai của bất động sản Diệp Thị trông cậy hết vào cháu đấy!”
Ngay sau đó, Diệp Tiên Duyệt đã thất thần nói: “Ông ơi!”
Tin tức này quá mức chấn động.
Ông nội đã để anh ta tiếp quản bất động sản Diệp Thị rồi ư!