Ngọa hổ tàng long - Chương 1107
Nhưng trong lòng anh thấy rất rối bời.
“Oa, cuối cùng thì anh trai yêu quý của em cũng về rồi! Em còn tưởng anh rời khỏi Giang Châu lâu quá nên quên đường về nhà rồi cơ”.
Lúc này, đèn ngoài phòng khách của căn biệt thự vẫn sáng, Từ Hạ đứng dậy khỏi sofa rồi nhìn Tôn Hàn, sau đó châm chọc mấy câu với vẻ mừng rỡ vì anh mình đã về.
Song, sau khi thấy vẻ buồn bã trên mặt anh mình, cô ấy lập tức hỏi ngay: “Anh sao thế? Thất tình à?”
“Hay chị Y Y giận vì mãi anh mới chịu về thăm chị ấy?”
“Cũng không đúng, anh về một cái là đi tìm chị ấy ngay, quẳng luôn cô em gái đây sang một bên thì sao chị ấy có cớ mà giận được?”
Khi chưa về Giang Châu, Tôn Hàn đã gọi điện báo cho em gái mình trước rồi.
Vì thế hôm nay, Từ Hạ mới biết chuyện Tôn Hàn về và chờ tới tận giờ này.
Đương nhiên cô ấy cũng biết Tôn Hàn sẽ đi tìm Liễu Y Y trước.
Chẳng qua không thấy Tôn Hàn nhắn là không về đây, không thì Từ Hạ sẽ nghĩ hai người dành trọn đêm nay để hâm nóng tình cảm rồi.
Nhưng vẻ mặt của Tôn Hàn chẳng có chút vui vẻ nào giống vừa gặp lai người yêu cả.
Tân Hàn bước tới sofa rồi thả người xuống,sau đó mệt mỏi xoa mặt. Đột nhiên,không hiểu tại sao.Tôn Hàn lại nhìn Từ Hạ rồi hỏi:Tiêu Hạ,ví dụ ví dụ thiết nhé.Vì dụ Điềuyykết hôn với một người đàn ông khác không biết người đó có đối xử tốt với Đồng Đồng như con gái ruột không nhỉ? Anh,anh đang nói linh tinh gì thể?Sao chịỵỵ lại lấy người khác được …
Tôn Hàn chỉ biết cười trừ.
Chuyện anh lấy vợ là bất đắc dĩ thì sao thông báo cho em gái được.
Lúc đó, Từ Tiểu Bân và mẹ nuôi bị đuổi khỏi Thượng Kinh. Sau đó, thân họ ra sao còn chưa biết, đương nhiên cũng không rõ Tôn Hàn có phải lấy Liễu Phương Phương nữa hay không. Chính Từ Tiểu Bân đòi mạo danh thân phận của Tôn Hàn để trở thành ngũ công tử của nhà họ Tôn, thậm chí còn đòi lấy vợ chưa cưới của anh.
Cuối cùng thì bị đuổi khỏi Thượng Kinh, đúng là bi kịch!
Chắc Từ Tiểu Bân và mẹ nuôi không dám kể ai nghe chuyện này đâu.
Cho nên không ai biết về tình hình của Tôn Hàn ở Thượng Kinh cả.
Tôn Hàn nhìn vẻ mặt đầy nghi vẫn của em gái mình mà mãi không biết phải giải thích thế nào.
“Giờ Tiểu Bân đang ở đâu?”
Đột nhiên, anh hỏi sang chuyện khác.
Sau khi hai mẹ con Từ Tiểu Bân bị nhà họ Tôn đuổi khỏi Thượng Kinh, Tôn Hàn chưa liên lạc lại với họ nên không biết tình hình thế nào.
“Anh ấy tìm được việc ở Giang Châu rồi, mẹ muốn anh ấy chuyển đến đây ở, nhưng anh ấy không chịu”.
“Hơn nữa em cũng không đồng ý quan hệ giữa hai anh”.
Nhắc đến Từ Tiểu Bân, Từ Hạ cũng thấy rất rắc rối.
Trước kia, dù Từ Hạ vẫn làm giáo viên ở Giang Châu, nhưng vẫn biết chuyện anh hai giả mạo thân phận của anh cả rồi đến Thượng Kinh.
Sau khi hai anh quay về, mẹ và anh hai luôn miệng mắng chửi anh cả là cái loại bất nhân bất nghĩa, Từ Hạ tức lắm nên còn tranh cãi với cả hai một lúc lâu.
Nhưng cô ấy vẫn không biết phải giải quyết chuyện xấu trong nhà thế nào.
“Nó cũng chịu đi làm rồi cơ à?”
Nghe thấy Từ Tiểu Bân đã tìm được việc làm, Tôn Hàn thấy rất ngạc nhiên.
Anh quá hiểu rõ con người cậu ta, nếu cậu ta biết tự lập sớm hơn, thì người làm anh như Tôn Hàn đâu phải đau đầu thế này.
Còn việc Từ Tiểu Bân và mẹ nuôi chửi bới sau lưng anh thì Tôn Hàn không quan tâm, anh đã quen rồi.
“Nói là đi làm, chứ thực chất là bám đuôi Lâm Nhã Nhi”
“Cách đây không lâu, Lâm Nhã Nhi đã đến Giang Châu làm việc, anh hai về gọi cho người ta, biết thế một cái là cun cút đi theo luôn, nhưng người ta có để ý đến anh ấy đâu”.
Tôn Hàn trầm mặc, chỉ thấy buồn cười.
Anh cùng biết chuyện trước kia của Từ Tiểu Bân và Lâm Nhà Nhi.Ban đầu,hai nhà bất đồng quan điểm và chuyện sinh lễ,sau đó Tôn Hàn đã cho Từ Tiểu Bân một khoản tiền,gọi là tiền sinh lễ nhưng cậu ta thừa sức có thể mua một căn nhà. Kết quả Từ Tiểu Bận lấy số tiền đó đi đầu tư nguyên thạch rồi thua đến trắng tay. Sau đó,hai nhà lại tranh cãi về chuyện tiền sinh
Vừa hay lúc đó, nhà họ Tôn đã đến tìm.
Từ Tiểu Bân đã mạo danh thân phận của Tôn Hàn rồi đến Thượng Kinh làm công tử nhà họ Tôn. Khi ấy, trong mắt cậu ta làm gì có Lâm Nhã Nhi nữa nên lập tức đòi chia tay.