Ngọa hổ tàng long - Chương 1109
Tôn Hàn suy nghĩ một cách nghiêm túc rồi nói: “Nếu không có Đồng Đồng thì Y Y phải làm sao?”
Hai mẹ con đã phải xa nhau một thời gian dài, chẳng dễ gì mới được ở bên nhau, nếu anh lại tách họ ra thì Liễu Y Y sẽ tuyệt vọng đến mức nào.
Nói chung là không thể thương lượng chuyện này được.
Nhưng nếu Tôn Hàn một mức muốn đưa Đồng Đồng đi thì Liễu Y Y cũng không cản được.
Song, anh thật sự không muốn ích kỷ làm như vậy.
Từ Hạ đương nhiên cũng hiểu điều này.
Cô ấy nói: “Anh, cái gì cũng có hai mặt của nó. Nếu anh không nhẫn tâm đón Đồng Đồng về, nhưng lại không thể ở bên chị Y Y, vậy thì phải từ bỏ con bé thôi”.
Đêm đó, Tôn Hàn trằn trọc mãi không ngủ nổi, trong đầu cứ nghĩ mãi về những điều Từ Tiểu Đồng nói.
- Trước
- Tiếp
Nếu không thể ở bên cạnh Liễu Y Y thì chỉ còn cách từ bỏ quyền nuôi dưỡng Đồng Đồng, hoặc là cướp Đồng Đồng khỏi tay Liễu Y Y.
Sau khi thao thức cả đêm, Tôn Hàn đã ra quyết định.
Cướp Đồng Đồng từ tay Liễu Y Y so với việc từ bỏ quyền nuôi dưỡng còn khó hơn gấp bội!
Liễu Y Y không thể sống thiếu cô con gái Đồng Đồng.
Cho nên, Tôn Hàn ra một quyết định vô cùng mạo hiểm. Đó là giúp Liễu Y Y kiểm tra nhân phẩm của người bạn trai này. Nếu anh ta nhân phẩm không tốt thì tuyệt đối không thể trở thành bố dượng của Đồng Đồng!
Nói là làm, khi trời vừa hửng sáng, Tôn Hàn gọi điện cho Từ Khang Niên.
Sau đó chín giờ sáng, Tôn Hàn xuất hiện trước trụ sở của bất động sản Thịnh Hạ.
Từ Khang Niên dạo gần đây đều ở tỉnh Tây, phụ trách một số công việc của Thiên Cửu Môn. Nhưng khi nhận được điện thoại của Tôn Hàn, ông ấy lập tức vội vã chạy về đây.
Khi Từ Khang Niên về đến công ty đã là một giờ chiều.
Mà lúc này, Tôn Hàn vẫn đang đợi ở đó.
“Cậu chủ!!”
Được gặp lại Tôn Hàn trong văn phòng chủ tịch, Từ Khang Niên vô cùng xúc động: “Tôi còn tưởng rằng sẽ không được gặp lại cậu nữa!”
Tôn Hàn nhìn Từ Khang Niên bằng ánh mắt khó hiểu: “Tôi có đi chết đâu mà sao ông lại không gặp được tôi nữa cơ chứ?”
“Tôi tưởng cậu chủ sẽ không quay lại đây nữa!”
Từ Khang Niên cười hi hi, nói tiếp: “Trong điện thoại cậu chưa nói hôm nay cậu tìm tôi có việc gì?”
“Giờ tôi không còn là cậu chủ Thiên Cửu Môn, ông không cần khách sáo với tôi như vậy”.
“Lần này tôi tới vì muốn nhờ ông giúp một chuyện”.
“Trước đây ở Giang Châu có nhiều người như vậy, nhưng có ông làm việc hợp ý tôi nhất”.
“Hơn nữa việc này nhờ ông giúp cũng khá thích hợp…”
Tôn Hàn thuật lại một lượt đầu đuôi câu chuyện.
Từ Khang Niên nghe xong thì hơi ngẩn người ra.
“Cậu chủ muốn tôi điều tra bạn trai cô Liễu Y Y, sau đó cậu sẽ tự kiểm tra xem người đó có xứng với cô Liễu Y Y hay không sao?”
Từ Khang Niên trợn mắt há miệng, còn tưởng tai mình nghe nhầm.
Tôn Hàn lại thấy chuyện này chẳng
có gì đáng ngạc nhiên, anh điềm nhiên hỏi lại: “Đúng vậy, có vấn đề gì sao?”
“Đương nhiên là có vấn đề rồi! Cậu chủ, cậu vì cô Liễu Y Y mà hy sinh nhiều như vậy, tại sao lại phải nhường cô ấy cho người đàn ông khác chứ?”
“Tôi sẽ giúp cậu điều tra ra đó là ai, sau đó chúng ta sẽ đưa người đó ra khỏi tầm mắt của cô ấy. Như vậy không phải xong rồi sao?”
Câu trả lời của Từ Khang Niên cũng hợp tình hợp lý!
Dám cướp người phụ nữ của Tôn Hàn, chưa đánh gãy chân tống cổ ra khỏi Giang Châu này đã là khách sáo lẳm rồi.
“Ống không hiếu rồi, với tình hình hiện giờ, tôi và cô ấy không thể có tương lai”.
Tôn Hàn thở dài đáp.
Về thân thế của Tôn Hàn, Từ Khang Niên cũng đã nghe ngóng được, ống ấy biết anh và nhà họ Tôn ở Thượng Kinh không thể tách rời, hiện giờ anh còn là tổng giám đốc tập đoàn Thiên Tử.
“Cậu và cô ấy không có tương lai, phải chăng là do gia tộc của cậu?”