Ngọa hổ tàng long - Chương 1110
Việc này Từ Khang Niên có thể đoán ra.
Thế nhưng…
“Cậu chủ, tôi cảm thấy cậu đã làm quá nhiều việc vì cô ấy”.
“Nói câu khó nghe, nếu không có cậu thì Liễu Y Y hiện giờ có lẽ đang bán cá ngoài chợ, sớm đã bị những kẻ lưu manh côn đồ chà đạp rồi! Không có cậu thì sao cô ấy có thể trở thành tổng giám
đốc của Y Minh Nguyệt nở mày nở mặt như bây giờ chứ?”
“Cậu chủ, cho dù cậu bảo cô ấy cứ không danh không phận mà đi theo cậu thì cũng chẳng có gì quá đáng!”
Từ Khang Niên nghĩ sao thì nói vậy.
Với những việc Tôn Hàn đã làm cho Liễu Y Y thì có ra yêu cầu gì cũng chẳng phải quá đáng.
Vậy tại sao phải để bản thân mình chịu ấm ức cơ chứ?
Tôn Hàn cười khổ lắc đầu: “Đâu thể như vậy được”.
“Tôi nhờ ông giúp đỡ thì ông cứ làm theo những gì tôi nói là được rồi, những chuyện khác không cần lo đâu”.
“Cậu chủ!
“Đừng nói nữa!
“Được rồi, cậu chủ nói sao thì tôi làm như vậy!”
“Chỉ là tôi thấy ấm ức thay cậu! Giờ tôi lập tức cho người đi điều tra, cùng lắm là đến tối sẽ có kết quả!”
Thấy Tôn Hàn kiên quyết như vậy, Từ Khang Niên cũng không tiện nhiều lời nữa.
“ừm, tôi về đây, có tin tức gì thì báo với tôi nhé”.
Sau khi nói chuyện rõ ràng với Từ Khang Niên, Tôn Hàn rời bất động sản Thịnh Hạ.
Khi thang máy xuống tới tầng dưới cùng, Tôn Hàn đang định rời khỏi đó thì:
“Tôn Hàn!
Đúng lúc này, đột nhiên phía quầy lễ tân có người gọi anh lại.
Tôn Hàn hơi sững lại, nhìn cô gái xinh đẹp vừa gọi mình. Anh cảm thấy cô gái này rất quen nhưng không nhớ ra là ai nên hỏi: “Cô là?”
“Là em đây, Lâm Nhã Nhi! Tôn Hàn, thực sự là anh sao? Anh…mới từ trên đó xuống sao?”
Lâm Nhã Nhi nhìn về phía thang máy, ngạc nhiên hỏi.
Chiếc thang máy đó lên thẳng tầng cao nhất; là thang máy chuyên dùng cho chủ tịch, tổng giám đốc và các lãnh đạo cấp cao!
“Lâm Nhã Nhi?’
Tôn Hàn cuối cùng cũng nhớ ra đây là ai, chính là cô người yêu cũ đòi sính lê của Từ Tiểu Bân, sau cùng hai người họ cũng không thể kết hôn.
Hiện giờ Từ Tiểu Bân đến Giang Châu làm việc cũng vì muốn theo đuổi lại Lâm Nhã Nhi!
Còn Lâm Nhã Nhi lại đến bất động sản Thịnh Hạ làm việc.
Đúng là trùng hợp.
Tôn Hàn mỉm cười, hỏi một câu lấy lệ: “Cô làm việc ở đây sao?”
“Đúng vậy, em vừa tới làm được hai tháng nay. Còn anh thì sao?”
“Anh cũng làm ở đây sao?”
“Không phải, tôi tới thăm một người bạn thôi!”
Lâm Nhã Nhi đảo mắt, bạn của Tôn Hàn chắc chắn là lãnh đạo công ty!
“Ồ, ra là vậy!”
“Khó khăn lắm mới gặp được người quen ở Giang Châu này, tối em mời anh ăn cơm nhé! Cái đó, nếu tối nay anh không có thời gian thì tối mai cũng được, thêm số điện thoại và kết bạn trên mạng xã hội trước nhé!”
Lâm Nhã Nhi nói năng hơi lộn xộn.
Tôn Hàn vốn định từ chô’i, nhưng sau đó nghĩ lại, anh quyết định đồng ý: “Vậy tối nay nhé”.
Sau khi trao đổi số điện thoại, hai người hẹn tối sẽ gặp mặt rồi tạm biệt nhau.
Chẳng mấy chốc đã đến tối, Từ Khang Niên đã gửi kết quả điều tra cho
Tôn Hàn.
Quả thực Liều Y Y có một người bạn
trai.
Công ty Y Minh Nguyệt ở Giang Châu, trước đây đều do Liễu Y Y và phó tổng giám đốc Thẩm Minh Nguyệt phụ trách.
Nhưng không lâu trước, từ trên trời rơi xuống một vị CEO, nghe nói từ nước ngoài du học trớ về, tên là Lâm Thiên Lãng.
Hình như anh ta là con trai của một vị lãnh đạo cấp cao nào đó của công ty Sâm Uy, còn tình hình cụ thể hơn thì Từ Khang Niên chưa tra rõ!
Lâm Thiên Lãng này sau khi đến công ty thì không ngừng theo đuổi Liễu Y Y. Vì làm việc chung nên anh ta thường xuyên đi tiếp khách cùng Liễu Y
Y, sau đó lại đưa Liễu Y Y về nhà, vô cùng quan tâm cô ấy.
Cả công ty từ trên xuống dưới đều cho rằng CEO Lâm Thiên Lãng và tổng giám đốc Liễu Y Y là một đôi trai tài gái sắc, trời sinh một cặp!
Còn về việc hai người thực chất có quan hệ yêu đương hay không thì người ngoài không dám chắc được.
Nhưng theo thông tin điều tra được thì Lâm Thiên Lãng phong độ ngời ngời, nói chuyện chừng mực, ngoại hình xuất chúng. Kiểu đàn ông như vậy thường được chị em phụ nữ săn lùng.
Đúng là người bạn trai hoàn mỹ trong truyền thuyết!
Liễu Y Y bị người đàn ông như vậy theo đuổi thì có rơi vào lưới tình cũng chẳng có gì kỳ lạ.
Sau khi nắm được thông tin, Tôn Hàn cũng vừa đúng lúc nhận được tin nhắn của Lâm Nhã Nhi, là địa điểm tối nay hai người hẹn gặp nhau.
Chương 555: Hương vị ngọt ngào
Tối đó, Tôn Hàn tới nhà hàng đồ Âu đã hẹn.
Nơi này được trang trí bằng tông màu tối chủ đạo, nhìn khá có phong cách.
Nhưng những nơi như vậy thường không hề rẻ, ít nhất là đối với nhân viên quèn như Lâm Nhã Nhi mà nói thì một tháng ăn hai bữa ở đây là tiền lương hết sạch.
Tôn Hàn vốn đã tò mò tại sao Lâm Nhã Nhi lại mời anh ăn cơm, lại còn mời tới một nơi như thế này, đúng là càng khiến anh thêm tò mò.
Có điều thực ra trong đầu anh đã có một vài giả thiết.
Nhưng dù gì lát nữa gặp là biết, không cần đoán già đoán non làm gì cho mất công.
“ở đây!”
Thấy Tôn Hàn đi vào, Lâm Nhã Nhi vội vã đứng lên vẫy anh.
Tôn Hàn mỉm cười đi tới, lúc này anh mới để ý cách trang điểm của Lâm Nhã Nhi. Hôm nay Lâm Nhã Nhi mặc một chiếc váy màu xanh nhạt, tóc dài hơi uốn xoăn, trang điểm cẩn thận, tổng thể trông vô cùng nổi bật.
Lẽ nào cô ta có ý đồ gì đó với Tôn Hàn?
Trước đó anh chỉ mới lờ mờ đoán ra, nhưng giờ thì càng thêm chắc chắn.
“Anh Tôn Hàn, anh xem tối nay muốn ăn gì?”
Đợi Tôn Hàn ngồi xuống, Lâm Nhã Nhi đẩy menu về phía anh, nói giọng ngọt ngào.
“Gì cũng được, gọi theo ý cô là được”.
Tôn Hàn tiện tay đẩy lại menu về phía Lâm Nhã Nhi.
“Sao có thể tuỳ tiện như vậy được chứ? Anh Tôn Hàn, anh cứ chọn vài món đi”.