Ngọn Sóng Tình Yêu - Đọc Truyện Full - Chương 321
Hố Truyện: Ngọn Sóng Tình Yêu
Tác giả: Bạch Nhược Hy
Thể loại: Ngôn tình, Đô Thị
CHƯƠNG 321: NỘI CHIẾN
Kiều Huyền Thạc nhíu mày nhìn A Lương, sửng sốt vài giây, khẽ cười nói, ý của cậu cũng rất hay.
“Há.” Làm sao mà điều này lại biến thành ý tưởng của anh ta? A Lương cười một cách bất đắc dĩ, xem ra trong lòng cấp trên của anh ta cũng không đen tối giống như anh ta đang nghĩ.
———-
Trên con đường đi vào thị trấn, giống như đêm trước cơn giông bão, vô cùng yên tĩnh.
Trong căn nhà gỗ có mái che, tất cả các tầm rèm đều được kéo lại.
Đèn bật lên.
Bên trong căn phòng đèn đuốc sáng trưng có hai người đàn ông và hai phụ nữ đang ngồi. Hai bác sĩ nam đang cùng Doãn Âm thảo luận về phương pháp thẩm mỹ và quy trình phẫu thuật.
Quá trình thảo luận về phương pháp thật nhàm chán. Doãn Nhụy không có việc gì đứng dậy bước ra khỏi phòng, ngồi trên ghế sô pha trong phòng khách, thuận tay cầm một tờ tạp chí lên xem qua.
Lúc này, cô ta nghe thấy một âm thanh lạ, bíp bíp …
Cô ta lấy làm lạ nhìn xung quanh và phát hiện trên ghế sofa có một chiếc túi xách màu hồng, đó là túi của chị gái cô ta – Doãn Âm.
Đọc truyện ngôn tình hay tại Nh ayh o. com | Nhảy hố truyện full
Không biết đó có phải là cuộc gọi khẩn cấp hay không, cô ta tò mò lấy túi và mở nó ra.
Bên trong túi xách, cô ta thấy có một đồ vật giống như một chiếc đồng hồ màn hình tinh thể lỏng trong suốt bằng pha lê màu đen rất nhỏ gọn, ở giữa có một điểm sáng màu xanh lục, cô tò mò đưa tay sờ lên màn hình. Đột nhiên, màn hình đồng hồ sáng lên.
Cô ta nhíu mày kinh ngạc nhìn vào màn hình. Trên màn hình hiện lên một tin nhắn, “Hiện tại cô đang gặp nguy hiểm, tìm đường rút về căn cứ, không thể rút lui, tự mình kết liễu.”
Doãn Nhụy nhìn tin nhắn trên màn hình, đầu ngón tay run lên, trong lòng hoảng hốt. Lúc này cô ta mới nhận ra, Doãn Âm không phải là người đơn giản như vậy, phía sau cô ta còn có người đứng đằng sau chỉ đạo?
Doãn Nhụy sợ hãi đứng dậy, bước đến bên cạnh tấm rèm thở dốc, cố hít một hơi thật sâu để lấy lại bình tĩnh. Hít một hơi thật sâu, lại một hơi nữa thật sâu, sau đó cô ta cẩn thận duỗi tay vén tấm rèm che, để lộ một cái khe hở nhỏ, rồi cúi đầu, trộm nhìn về phía con đường.
Đột nhiên phát hiện bên ngoài vô cùng dị thường, yên tĩnh đến mức không thể tưởng tượng nổi. Bên ngoài không có lấy một người đi bộ, khác hẳn với những lần trước cô ta đến đây tìm bác sĩ.
Mặc dù đây là thị trấn dù hẻo lánh thì cũng không thể không có lấy một bóng người. Doãn Nhụy lập tức buông rèm cửa xuống, lại nhìn xuống lời nhắn trên màn hình đồng hồ, càng nghĩ càng cảm thấy sợ, càng lúc càng cảm thấy có gì đó không đúng.
Doãn Âm là tội phạm bị truy nã, nếu thực sự nguy hiểm giống như trong tin nhắn nói, thì một khi Doãn Âm bị bắt, cô ta chắc chắn sẽ phạm tội chứa chấp tội phạm bị truy nã. Chứa chấp tội phạm bị truy nã cũng không phải là tội danh nhỏ, mà chắc chắn phải ngồi tù.
Nghĩ đến đây, Doãn Nhụy căng thẳng đến toát mồ hôi hột, hoảng sợ đi đi lại lại trong phòng khách. Cô ta đi một vòng trong phòng khách, sau khi suy nghĩ một hồi, lại bước tới khe hở chỗ tấm rèm nhìn ra ngoài.
Một lúc sau, cô ta quay lại cửa phòng.
Trong phòng, hai bác sĩ và Doãn Âm vẫn đang thảo luận chi tiết về việc phẫu thuật thẩm mỹ.
Doãn Nhụy lại bất an đi về phòng khách, cất đồng hồ trở về trong túi của Doãn Âm, lúc này cô ta đứng ngồi không yên, càng nghĩ càng thấy sợ hãi.
Sau một thời gian dài đấu tranh tư tưởng, Doãn Nhụy quyết định đánh một canh bạc. Nếu thắng, cô ta sẽ không cần phải ngồi tù với tội danh chứa chấp tội phạm truy nã, nếu thua, cô ta chỉ mất một người chị gái, đối với cô ta mà nói cũng không ảnh hưởng gì nhiều. Doãn Âm bây giờ không có nhiều giá trị lợi dụng đối với cô ta.
Nghĩ đến đây, Doãn Nhụy lập tức lấy điện thoại di động trong túi ra gọi cảnh sát, cô ta cầm điện thoại di động đến góc tường, hạ thấp giọng, vô cùng cẩn thận nói: “Xin chào cảnh sát, tôi muốn báo cảnh, tôi là Doãn Nhụy, chị gái tôi Doãn Âm là một tội phạm bị truy nã, đang chuẩn bị phẫu thuật thẩm mỹ trong một ngôi nhà gỗ ở ngoại ô phía tây Thành phố, địa chỉ là số 9/28 Phố Đông Nhai. Các anh hãy ngay lập tức cử người đến. Tôi đã bị cô ta đe dọa để phải giúp thực hiện ca phẫu thuật và đưa cô ta đi trốn. Cuối cùng tôi cũng tìm được cơ hội gọi cảnh sát nhờ giúp đỡ, xin hãy cứu tôi với.
Sau khi báo cảnh sát, Doãn Nhụy ngay lập tức ngắt cuộc gọi và xóa lịch sử cuộc gọi.
Lúc này cô ta vô cùng chột dạ, cầm điện thoại bước đến sô pha, lập tức cầm túi xách, bối rối hoảng loạn bước vào phòng, nói với Doãn Âm ở trong phòng “chị, em phải về.”
“Em muốn đi đâu? Doãn Âm quay đầu lại, ánh mắt sắc bén đầy nghi hoặc nhìn thẳng vào mắt Doãn Nhụy.
Doãn Nhụy chột dạ rũ mắt xuống, đầu ngón tay đang cầm túi xách cũng run rẩy, cô ta hạ tầm mắt xuống để tránh ánh mắt nhìn chăm chú của Doãn Âm, rồi chậm rãi mở miệng “Em có chút việc đi trước”.
Nói xong, cô lập tức xoay người muốn rời đi.
Doãn Âm nhìn thấy sự chột dạ của cô ta, cảm thấy phản ứng của cô ta khác với thường ngày liền cảnh giác đứng lên đuổi theo.
Doãn Âm tóm lấy cánh tay của Doãn Nhụy và đột ngột mạnh mẽ kéo cô ta quay lại.
Đọc truyện ngôn tình hay tại N hayho. com | Nhảy hố truyện full
“Tại sao không chờ chị làm xong phẫu thuật rồi hãy đi?
Doãn Nhụy chột dạ mà nặn ra một nụ cười yếu ớt vô cùng cứng nhắc.
“Có hai vị bác sĩ ở đây, chị không phải lo lắng quá, em đã thu xếp mọi việc, chỉ có thể giúp chị đến đây, sau này chị nhất định phải cẩn thận một chút.”
Doãn Âm dùng sức nắm chặt tay cô ta, gằn từng câu từng chữ “Nhìn thẳn vào mắt chị nói chuyện.”
Doãn Nhụy nuốt nước miếng, giương mắt nhìn Doãn Âm, mang theo một nụ cười nhạt, giả vờ bình tĩnh nói “Em nghĩ em ở chỗ này cũng không có tác dụng gì, chỉ thêm vướng víu, em, em đi trước.
Doãn Âm sắc mặt lạnh lùng, ánh mắt càng ngày càng nguy hiểm, kéo Doãn Nhụy đi về phía phòng, khi đi ngang qua ghế sô pha, liền cầm lấy túi xách từ trên ghế lên.
Doãn Nhụy bị kéo vào phòng, cửa phòng đóng lại, cô ta bị ném lên trên chiếc ghế đẩu trong góc phòng.
“Ngồi ở đây không được phép đi đâu.”
Ra lệnh một câu xong Doãn Âm trở lại chỗ ngồi của mình. Tiếp tục thảo luận chi tiết với hai bác sĩ, nhưng vẫn luôn liếc nhìn Doãn Nhụy ở góc phòng.
Ánh mắt của Doãn Nhụy đã bán đứng cô ta, biểu hiện quá mức chột dạ của cô ta làm cho Doãn Âm luôn cảm thấy bất an.
Chưa đầy năm phút sau, đã có tiếng xe cảnh sát vang lên bên ngoài.
Doãn Nhụy choáng váng, thân thể cứng đờ, cô ta khẩn trương nuốt nước miếng mà nhìn về phía Doãn Âm.
Doãn Âm đột ngột đứng dậy, cẩn thận lắng nghe âm thanh bên ngoài, tiếng còi của xe cảnh sát càng lúc càng tới gần. Cô ta ngạc nhiên và tức giận nhìn hai bác sĩ. Vẻ mặt của bác sĩ nhìn cũng bàng hoàng và hoảng sợ.
Cô ta lại quay đầu lại, ánh mắt sắc bén nhìn về phía Doãn Nhụy, trong mắt ngập tràn u ám và sát khí, toàn thân toát ra một vẻ hung ác. Cô ta từng bước đi về phía Doãn Nhụy.
Hai bác sĩ cũng hoảng sợ, vội vàng đứng dậy thu dọn đồ đạc, họ cũng biết người phụ nữ chuẩn bị làm phẫu thuật đang là tội phạm bị truy nã, nhưng vì tiền cho nên đánh liều một phen, nghe nói có cảnh sát đã đến bên ngoài, cả hai cũng không nghĩ được gì nhiều, không nói gì liền thu dọn đồ đạc rồi vội vàng chạy ra ngoài.
Doãn Nhụy sợ đến mức tay chân phát run, cô ta từ từ lùi lại.
Doãn Âm từng bước từng bước đi về phía cô ta, cất câu nói giống như quỷ khát máu “Tại sao cảnh sát lại tới được đây?”
Doãn Nhụy căng thẳng, lắp bắp nói “Chị, em không biết, em thực sự không biết.”
“Có phải mày đã báo cảnh sát?”
“Không, em, em không có, thực sự không phải em, em không biết gì cả.”
Doãn Âm mở túi xách lấy ra một thiết bị liên lạc giống như đồng hồ, bấm vào màn hình chuẩn bị gọi điện thì thấy một tin nhắn từ của tổ chức, nhưng trạng thái tin nhắn cho thấy nó đã được đọc trước đó.
Cô ta bắn ánh mắt lạnh lùng như ma quỷ khát máu về phía Doãn Nhụy, nghiến răng nghiến lợi nói “Mày đã đọc tin nhắn phải không?
“Không, Em không có.” Doãn Nhụy vẫn tiếp tục giả vờ như không biết, thái độ có chết cũng không chịu thừa nhận.
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com