Ngọn Sóng Tình Yêu - Đọc Truyện Full - Chương 329
Hố Truyện: Ngọn Sóng Tình Yêu
Tác giả: Bạch Nhược Hy
Thể loại: Ngôn tình, Đô Thị
CHƯƠNG 329: KHÔNG TIN
Lời nói của Doãn Nhị khiến tất cả mọi người có mặt đều sửng sốt.
“Không thể nào.”
Phương Tiểu Ngọc thốt lên, không tin đó là sự thật, sắc mặt tái nhợt, lẩm bẩm mở miệng: “Tuyệt đối không thể, Nhược Hi sao có thể làm ra chuyện như vậy. Tiểu Nhị, đừng nói đùa với mẹ, có phải con đã có bạn trai rồi không? Không quan trọng, con mới nói với mẹ là con có bạn trai rồi phải không?”
Doãn Nhị nheo mắt lạnh lùng nhìn về phía Phương Tiểu Ngọc, bởi vì bị mẹ mình nghi ngờ, sắc mặt cô ta tối sầm đến cực điểm.
Cô ta lại chậm rãi nhìn sang Doãn Chi Nguyên, ba của cô ta cũng kinh ngạc đến mức không hề nhúc nhích, sắc mặt xanh mét, hai tay nắm chặt, gân xanh nổi lên, ánh mắt dường như không quá tin tưởng, nhưng cảm xúc của ông đã bùng nổ, đôi vai ông khẽ run lên vì tức giận.
Cô ta lại nhìn về phía Doãn Đạo ở cuối giường, người anh trai từ nhỏ đã luôn yêu thương cô ta nhất, giờ phút này vẻ mặt lại lãnh đạm và vô cùng hờ hững, trên mặt không có một tia ấm áp, điều này khiến cô ta cảm thấy rất đau lòng, càng thêm tức giận.
Cô ta từ trước đến giờ vẫn luôn là bảo bối trong lòng bọn họ. Bây giờ nói ra vấn đề nghiêm trọng như vậy, nhưng những người này thực sự lại nghi ngờ cô ta?
Cho dù là thật hay giả đi chăng nữa, thì lúc này không phải giống mọi khi sẽ tin tưởng cô ta vô điều kiện hay sao, đau lòng thay cho cô ta, rồi sau đó sẽ đi tìm giết chết Bạch Nhược Hi kia hay sao?
Doãn Nhị chậm rãi quét ánh mắt về phía Phương Tiểu Ngọc, cố nén nước mắt rồi đột nhiên cầm lấy cái gối, giống như phát điên ném xuống mặt đất, sau đó lấy tay khua hết mấy món đồ trên chiếc bàn ở đầu giường xuống.
“Bang, Bang, Bang … “Tiếng đồ vật rơi trên mặt đất vang lên liên tiếp, đồ ở trên bàn rơi hết xuống đất.
Phương Tiểu Ngọc kinh ngạc đứng lên, tránh ra một bước, hoảng sợ nhìn Doãn Nhị.
Doãn Nhị giống y như một con điên, rống lên khóc lóc: “Các người đi hết đi …đi đi. Tôi không phải là con gái của các người, không phải, tôi bị người ta hãm hại, thế nhưng các người thực sự lại đang nghi ngờ tôi? Là do tôi sợ làm mất thể diện của nhà họ Doãn, tôi sợ bản thân mình bị hủy hoại danh dự, nên đã nuốt hận vào trong, âm thầm mà chịu đựng loại đau đớn này một mình …hu…hu…hu…”
Doãn Nhị khóc lóc, sau đó ôm đầu đập vào kệ đầu giường bên cạnh.
“Bang…” một tiếng động phát ra rất mạnh.
Doãn Chi Nguyên và Phương Tiểu Ngọc bị dọa cho choáng váng, sợ hãi vội chạy tới ôm chặt Doãn Nhụy, ba người cùng nhau khóc.
Phương Tiểu Ngọc cảm thấy áy náy, khóc đến mức thở không ra hơi, sợ hãi đến toàn thân run rẩy.
“Đừng làm tổn thương chính mình, con gái của mẹ, con gái của mẹ, con phải chịu khổ rồi…hu..hu, là mẹ có lỗi với con, là mẹ không tốt, con đừng làm tổn hại chính mình được không.”
“Ba tin tưởng con, ba tin con …” Doãn Chi Nguyên bên cạnh, sắc mặt đã đen lại, muốn bùng nổ tức giận, hận không thể hủy diệt cả thế giới, tiêu diệt những tên khốn đã làm hại đời con gái mình. Ông đau lòng rơi nước mắt, ôm lấy Doãn Nhụy và Phương Tiểu Ngọc đau khổ khóc lóc: “Là lỗi của ba, Tiểu Nhụy, con không cần nói nữa, ba hiểu rồi, đều biết hết rồi, con đừng làm chuyện ngốc nghếch, ba sẽ giúp con lấy lại công bằng …”
Doãn Đạo từ từ nheo đôi mắt sắc bén lạnh lùng, sắc mặt càng thêm tối sầm lại. Anh ta tức giận đi tới, kéo Phương Tiểu Ngọc và Doãn Chi Nguyên ra.Cập nhật chương mới nhất tại Nh ayh o. com |Nhảy hố truyện miễn phí
Sau khi kéo hai người ra, anh ta trừng mắt nhìn Doãn Nhụy, nắm lấy cổ tay cô ta, thô bạo kéo đến trước mặt mình, hỏi từng chữ từng chữ: “Bị cưỡng bức khi nào? Ở đâu? Là ai làm? Bộ dáng trông hắn trông như thế nào?”
Doãn Nhị cắn răng, trên mặt đầy nước mắt, hung hăng trừng mắt nhìn Doãn Đạo, gằn từng câu từng chữ: “Anh là muốn giúp em báo thù hay là đang chất vấn em? Nếu đã nghi ngờ em, Doãn Nhị em cũng không cần anh tin tưởng, cứ coi như em đã nói dối đi, dù sao anh cũng đã yêu người phụ nữ Bạch Nhược Hi kia rồi, cho nên hiện giờ anh không cho phép em nói sai dù chỉ một chút về cô ta đúng không.”
Doãn Đạo lạnh lùng kéo dài giọng, tức giận hỏi: “Trả lời anh, rốt cuộc là ở đâu?’
Doãn Chi Nguyên tức giận bước lên, đẩy Doãn Đạo ra, cả giận nói: “Bây giờ em gái con đã như thế này, con còn muốn chất vấn nó sao? Loại chuyện này có thể dễ dàng nói ra lắm sao? Nó liên quan hạnh phúc và phẩm giá cả đời của con bé. Con cút khỏi đây cho ba.”
“A Đạo… A…”
Phương Tiểu Ngọc cũng muốn mở miệng, nhưng chưa kịp nói thì đã bị Doãn Đạo cắt ngang.
“Hai người nghe rõ cho con, chuyện này con sẽ điều tra rõ ràng. Hai người tốt nhất đừng có làm gì, cũng đừng vội đi tìm Bạch Nhược Hi gây rắc rối, nếu con tra ra được Bạch Nhược Hi thật sự tìm người hại em gái. Con sẽ tự tay giết cô ta, còn nếu …”
Ánh mắt thâm trầm lạnh lẽo của anh ta nhìn về phía Doãn Nhị, gằn từng chữ: “Nếu đây là chuyện cô bịa đặt, cô lập tức rời khỏi nhà họ Doãn, lên chùa ăn chay niện phật trong 3 năm.”
Doãn Nhị cắn môi dưới, sắc mặt tái xanh, hung hăng trừng mắt nhìn Doãn Đạo. Cô ta không đáp lại lời của Doãn Đạo, nhưng bàn tay nắm thật chặt, các móng tay cắm vào da thịt lòng bàn tay.
Hai người nhìn nhau, ánh mắt giằng co trở nên vô cùng sắc bén.
Giờ phút này, Doãn Nhụy biết rằng không chỉ người đàn ông cô ta yêu đã bị Bạch Nhược Hi cướp đi, thậm chí ngay cả người anh luôn yêu thương cô ta nhất cũng đã bị Bạch Nhược Hi cướp mất, cô ta không cam lòng, có chết cô ta cũng không cam lòng.
Hạt giống hận thù gieo vào lòng cô ta càng đâm sâu bám rễ, bây giờ cho dù có giết chết Bạch Nhược Hi trăm vạn lần cũng không thể nào giải được nỗi hận trong lòng cô ta.
Doãn Đạo phủi tay, vô cùng lạnh lùng quay người rời đi.
“A Đạo …” Phương Tiểu Ngọc vội vàng gọi Doãn Đạo, nhưng vẫn không làm bước chân anh ta dừng lại, anh ta sải bước rất nhanh bước ra khỏi phòng bệnh.
Doãn Chi Nguyên từ từ đỡ vai Doãn Nhụy, đặt cô ta nắm xuống giường, “Con gái, đừng nghĩ ngợi gì cả, hãy nghỉ ngơi thật tốt, chỉ cần còn sống, những thứ khác đều không quan trọng bằng.”
Doãn Nhị nắm lấy tay Doãn Chi Nguyên, ánh mắt hoảng sợ giống như một đứa trẻ nhìn ông, khóc lóc một cách thảm thiết: “Hu…hu …hu, ba, ba nhất định sẽ trả thù cho con phải không? Ba sẽ giúp con phải không…”
Doãn Chi Nguyên bối rối ngẩng đầu nhìn về phía Phương Tiểu Ngọc, hai người nhìn nhau, do dự một lát, không tự tin nói: Tiểu Nhụy, nếu đúng là do Bạch Nhược Hi làm, ba nhất định sẽ …”
Ông còn chưa kịp nói xong, Doãn Nhụy đã nổi điên gầm lên: “Cái gì mà nếu chứ? Chính cô ta là người thuê người làm chuyện đó, chính là cô ta …”
Bởi vì Doãn Nhụy quá mức kích động, ba mẹ cô ta sợ đến mức ôm bả vai cô ta, vội vàng dỗ dành: “Được rồi, là cô ta, là cô ta, ba nhất định sẽ không bỏ qua cho cô ta, nhất định không, hiện tại con đừng nghĩ cái gì, nghỉ ngơi thật tốt đi, chăm sóc thân thể thật tốt rồi lại nói tiếp.”
Doãn Nhụy lúc này mới bình tĩnh trở lại, nước mắt lưng tròng nhìn ba mẹ mình.
Một đêm này, đã không còn bình yên nữa.
Bạch Nhược Hi say khướt cả đêm. Cập nhật chương mới nhất tại N hayho. com |Nhảy hố truyện miễn phí
Sáng hôm sau cô bò dậy từ trên giường, đầu cảm giác đau muốn nứt ra. Cô lê tấm thân mệt mỏi bước vào phòng tắm, tắm rửa thay quần áo.
20 phút sau cô bước ra khỏi phòng tắn, tắm nước nóng xong, cơn đau đầu giảm bớt, tinh thần cũng thoải mái hơn rất nhiều.
Ra khỏi phòng tắm, chuẩn bị đi vào phòng bếp làm bữa sáng, khi đi đến phòng khách đã nghe thấy tiếng chuông cửa vang lên.
Cô xoay người đi về phía cửa, bởi vì cô chỉ sống một mình nên rất thận trọng, cô liếc nhìn ra bên ngoài qua mắt mèo ở giữa cánh cửa.
Lúc nhìn thấy người bên ngoài, cô sững sờ, người đứng ở cửa là Doãn Đạo, làm sao người đàn ông này lại biết địa chỉ của cô? Sao anh ta lại đến tìm cô?
Bạch Nhược Hi tự hỏi liệu có nên ra mở cửa hay không? Cô chậm rãi lùi lại một bước, lo lắng cầm tay nắm cửa do dự.
Lúc này chuông cửa vang lên không ngừng phát ra âm thanh cực lớn, vô cùng chói tai khiến Bạch Nhược Hi bực bội cau mày mở cửa ra.
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com