NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Ngọn Sóng Tình Yêu - Đọc Truyện Full - Chương 348

  1. Home
  2. Ngọn Sóng Tình Yêu - Đọc Truyện Full
  3. Chương 348
Prev
Next

Hố Truyện: Ngọn Sóng Tình Yêu

Tác giả: Bạch Nhược Hy

Thể loại: Ngôn tình, Đô Thị

CHƯƠNG 348: MANG ĐI

Bạch Nhược Hi đi đến phía sau cánh gà, lúc này kỹ thuật viên âm thanh đang phát bản nhạc nền và nghiêm túc quan sát. Bạch Nhược Hi chậm rãi tiến lại gần, cẩn thận hỏi: “Xin hỏi anh, bao lâu nữa màn biểu diễn của họ sẽ kết thúc?”

“Còn năm phút nữa.”

Bạch Nhược Hi hồi hộp chờ đợi.

Mà Kiều Huyền Thạc lúc này đã đi đến sau lưng cô, lặng lẽ nhìn cô, suy đoán xem cô muốn làm gì vào lúc này.

Năm phút sau, Hoan Hoan, Lạc Lạc được cô giáo dẫn ra khỏi sân khấu, Bạch Nhược Hi vội vàng chạy lên, “Cô giáo, mẹ của Hoan Hoan, Lạc Lạc đang đợi bọn trẻ ở bên ngoài, bây giờ tôi muốn đưa hai đứa nhỏ này ra ngoài.

Cô giáo cảnh giác: “Cô là ai?”

“Tôi là bạn của Lam Tuyết.”

Cô giáo nhíu mày, nhẹ giọng nói: “Không cần phải lo lắng, tôi sẽ đưa Hoan Hoan, Lạc Lạc đi ra ngoài, nhưng không phải là bây giờ, hãy đợi đến khi bữa tiệc kết thúc đã.”

“Mẹ của hai đứa nhỏ đang rất sốt ruột đợi bên ngoài, nếu không tin cô có thể xem lại điện thoại di động của mình. Chắc rằng cô ấy cũng đã gọi cho cô rất nhiều lần.”

“Nhưng mà Hoan Hoan, Lạc Lạc đã được sắp xếp để tung hoa khi người chủ trì cắt bánh, cho nên không thể về trước được.”

“Hai đứa trẻ không phải là nhân viên của cô, cô …“ Bạch Nhược Hi còn chưa nói chuyện xong, giáo viên kia đã lập tức ngắt lời cô.

“Bọn chúng là học trò của tôi.”

Bạch Nhược Hi không khỏi cười lạnh một tiếng, cô bị chọc tức đến mức thất kiếu muốn bốc khói, cô hít một hơi thật sâu sau đó đưa tay ra: “Hoan Hoan, Lạc Lạc, chúng ta đi thôi.”

Hoan Hoan, Lạc Lạc bối rối hết nhìn cô giáo, rồi lại nhìn Bạch Nhược Hi, cả hai không biết phải làm sao.

Bạch Nhược Hi cười và nhẹ nhàng nói: “Mẹ các con đang đợi ở bên ngoài, chúng ta về trước đi.”

Hoan Hoan, Lạc Lạc vui vẻ vội vàng chạy về phía Bạch Nhược Hi, nhưng giáo viên kia lập tức nắm lấy tay hai đứa nhỏ, sắc mặt cô ta tối sầm lại, vừa định mở miệng nói thì đã nghe thấy giọng nói lạnh lùng của người đàn ông Hách Nguyệt vang lên từ phía sau: “Tôi còn chưa kịp nói chuyện với hai đứa nhỏ cô đã muốn vội vàng mang bọn nhỏ đi đâu vậy.”

Bạch Nhược Hi quay đầu lại phía sau, nhìn về phía Hách Nguyệt.

Hách Nguyệt chậm rãi bước đến, dừng lại bên cạnh Kiều Huyền Thạc, và gằn từng câu từng chữ nói: “Thạc, hãy đưa người phụ nữ của cậu trở lại bữa tiệc.”

Kiều Huyền Thạc bình tĩnh nói: “Cô ấy tạm thời không muốn quay lại vào lúc này.”

“Nhưng cũng không được phép mang con tôi đi.”

Mọi người ở trong cánh gà đều cau mày và lặng lẽ nhìn Hách Nguyệt.

Hách Nguyệt ánh mắt vô cùng chăm chú nhìn về phía hai đứa trẻ sinh đôi, nặn ra một nụ cười dịu dàng vô hại, chậm rãi đi tới, ngồi xổm xuống trước mặt bọn trẻ, đem hai đứa trẻ kéo về phía mình, cô giáo kia nhanh chóng lùi lại phía sau một bước, vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.

Hoan Hoan, Lạc Lạc nhìn nhau rồi lại nhìn Hách Nguyệt.

Hách Nguyệt lẩm bẩm nhẹ nhàng nói: Hoan Hoan, Lạc Lạc, chú tên là Hách Nguyệt, trước kia chú với mẹ các con ở cùng một chỗ, chú chính là ba của các con…”

“Anh Nguyệt, anh đừng ở trươcs mặt bọn trẻ ăn nói lung tung.” Bạch Nhược Hi nôn nóng, vội vàng nói: “Anh như thế sẽ làm bọn trẻ sợ hãi.”

Hách Nguyệt hoàn toàn không để ý đến những âm thanh khác, chỉ nóng lòng muốn hai đứa trẻ thừa nhận.

“Chú là ba của các con, chẳng lẽ sẽ dọa các con sợ hay sao? Hách Nguyệt nở một nụ cười dịu dàng.

Hoan Hoan, Lạc Lạc trợn tròn hai mắt, vẻ mặt đáng yêu mang theo sự kinh ngạc nhìn Hách Nguyệt một hồi, sau đó lai nhìn nhau, cùng bàn luận: “Chị ơi, chú ấy là ba chúng ta sao?”

“Có lẽ là vậy, mẹ nói rằng bố rất đẹp trai.”

“Ồ.”

Hai đứa trẻ lại nhìn Hách Nguyệt lắc đầu: “Không sợ”.

“Vậy là tốt rồi, hãy gọi ba đi con.” Hách Nguyệt nói với hai cô bé với  một nụ cười ngọt ngào.

Bạch Nhược Hi che trán không nói nên lời, chậm rãi lấy điện thoại di động ra, gọi video cho Lam Tuyết.

Sau khi kết nối được với Lam Tuyết, Bạch Nhược Hi đưa máy ảnh về phía Hách Nguyệt và hai đứa trẻ, nhẹ giọng nói: “Có chút phiền phức.”

Lam Tuyết che miệng, kinh hãi nhìn cảnh tượng trong video, khẩn trương đến mức thân mình hơi run lên.

Hai đứa trẻ mỗi người một vẻ nhìn chằm chằm Hách Nguyệt.

Hách Nguyệt nhìn lướt qua xung quanh, nhìn thấy chiếc bánh đính hôn bên cạnh cánh gà, anh lập tức đứng dậy, dùng dao cắt hai miếng, cho vào đĩa.

Những người trong hậu trường khi nhìn thấy đều bối rối ngăn cản:

“Anh Hách, không thể …”

“Đó là …”

“Không thể làm vậy …”

Nhưng cũng không dừng được động tác của anh, tất cả mọi người ở đó đều cảm thấy rối rắm.

Hách Nguyệt hoàn toàn coi mọi người ở trong cánh gà như không khí trong suốt, tay cầm hai miếng bánh kem có hình con bướm đi tới trước mặt Hoan Hoan, Lạc Lạc, quỳ một gối xuống, đặt chiếc bánh trước mặt Hoan Hoan, Lạc Lạc mở miệng dỗ dành: “Đến đây, gọi ba đi, ba sẽ cho các con ăn bánh kem.”

Hoan Hoan, Lạc Lạc nhìn nhau, khẽ liếm mép, nước miếng cũng sắp chảy ra.

Sau đó Hoan Hoan lên tiếng trước: “Mẹ nói, bọn con không được tùy tiện ăn đồ của người lạ.”

Lạc Lạc nói tiếp: “Mẹ cũng không nói với con, chú là ba con.”

Hách Nguyệt thở dài, ăn nói khép nép lấy lòng: “Bé con, chú đúng thật là ba của các con, nếu không tin có thể gọi mẹ các con qua đây, mẹ con giờ ở đâu?”

Bạch Nhược Hi ngắt cuộc gọi nói: “Cô ấy đang ở bên ngoài chờ Hoan Hoan, Lạc Lạc. Hôm nay là ngày trọng đại của anh, hãy để Hoan Hoan, Lạc Lạc đi về trước, có chuyện gì anh hãy giải quyết riêng tư với cô ấy, đừng ở trước mặt bọn trẻ nói những điều này.”

Hách Nguyệt đặt chiếc bánh xuống đất, chậm rãi đứng dậy, quay sang Bạch Nhược Hi nói: ‘Tôi biết Lam Tuyết là bạn cô, nhưng hai đứa nhỏ này cô không thể mang đi, cô hãy bảo người phụ nữ đó trở về đi, hai đứa sẽ sống ở đây.”

Bạch Nhược Hi cau mày, lần đầu tiên cô cảm thấy Hách Nguyệt hống

- NhayHo.Com- NhayHo.Com - NhayHo.Com- NhayHo.Com

Cô cắn chặt môi dưới, lao thẳng về phía cô giáo, đi tới trước mặt cô ta, tức giận giật hai đứa trẻ phía mình, sau đó đẩy một chưởng vào vai cô giáo, đẩy cô ta lùi về phía sau hai bước, vô cùng tức giận nói: “Cô không xứng làm giáo viên của Hoan Hoan, Lạc Lạc.”

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện hay online, full cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 348"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết

BẠN CÓ THỂ THÍCH

Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Bảo Anh Làm Sao Không Yêu Em
Tháng 4 5, 2022
bìa truyện nhayho.com (4)
Cô Vợ Nóng Bỏng Của Anh Thẩm
Tháng 6 24, 2022
Vô thượng Luân hồi chi môn
Vô thượng Luân hồi chi môn
Tháng 10 31, 2023
Chiến Thần Điện Hạ- Giang Thần Lâm (Full)
Tháng 10 30, 2021
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com