Ngọn Sóng Tình Yêu - Đọc Truyện Full - Chương 571
Hố Truyện: Ngọn Sóng Tình Yêu
- Tác giả: Bạch Nhược Hy
- Thể loại: Ngôn tình, Đô Thị
Chương 571: Yêu thương (46)
An Chỉ Nguyệt lo lắng bước vào biệt thự.
Sau khi vào nhà, không thấy Bộ Dực Thành ở phòng khách, cô thay giày và nhìn xung quanh.
Vừa nhìn vừa đi tới ghế sofa “Anh Dực Thành …”
Cô gọi lớn.
Không ai trong nhà đáp lại.
Cô miễn cưỡng ngồi trên ghế sô pha thở dài.
Cảm thấy không ổn, cô lấy điện thoại di động ra xem.
Các tin tức của ngày hôm nay đã được đăng tải trên Internet và một số người thậm chí còn nhận ra rằng Lục Minh là con trai của một doanh nhân giàu có được nhiều người biết đến.Cô nên giải thích thế nào với Bộ Dực Thành? Càng nghĩ về điều đó, cô càng cảm thấy tồi tệ.
Đang suy nghĩ miên man, cô bấm số của Lạc Thập Thất.
Sau khi điện thoại được kết nối, bên kia kính cẩn nói: “Chào cô An.” Quay lại лhayho.com để cùng ŋhảy hố nhiều ţȓuyện hay nhé!
“Tôi muốn hỏi, sếp của anh ở đâu?”
An Chỉ Nguyệt lo lắng hỏi.
Lạc Thập Thất cười dịu dàng nói: “Cô An muốn tìm cậu chủ sao không gọi điện thoại trực tiếp cho anh ấy?”
“Tôi …”
An Chỉ Nguyệt trong lòng cảm thấy có lỗi nên không dám gọi cho Bộ Dực Thành, sợ rằng anh đã xem được tin tức, cô muốn thăm dò xem anh có tức giận không.”
Tôi đang cùng với anh ấy đang khảo sát ở văn phòng chi nhánh.
Anh ấy đang ở bên cạnh tôi.
Có cần tôi gọi cho anh ấy không?”
“Không …
không cần.”
An Chỉ Nguyệt vội vàng từ chối.
Nếu bây giờ Bộ Dực Thành đang bận tức là không có thời gian để xem tin tức trên Internet.”
Được.”
Lạc Thập Thất đáp.
An Chỉ Nguyệt lập tức ngắt cuộc gọi, nhẹ nhõm cả người, thả mình nằm trên sô pha.
Sau khi Lạc Thập Thất ngắt cuộc gọi, anh nhìn lên Bộ Dực Thành thấy đang chờ nghe điện thoại, vẻ mặt lo lắng và mong đợi, lúc cậu ngắt cuộc gọi, khuôn mặt Bộ Dực Thành trở nên nặng nề và khó coi vô cùng.
Lạc Thập Thất bất lực nhún vai, vẻ mặt vô tội như hiện lên dòng chữ: “Không phải lỗi của tôi.”
“Cô An nói không định nói chuyện với anh nên đã gọi điện thoại cho tôi hỏi sếp đang ở đâu, cũng không nói thêm gì nữa.”
Sắc mặt Bộ Dực Thành càng lúc càng trở nên khó coi, anh đập mạnh xấp tài liệu xuống mặt bàn.
Một số quản lý đứng trước văn phòng căng thẳng cúi đầu sợ hãi trước sự tức giận bất ngờ của Bộ Dực Thành.
Bộ Dực Thành dựa lưng vào ghế, lấy điện thoại di động ra, trực tiếp bấm số của An Chỉ Nguyệt.
Anh tập trung lắng nghe.
Một lúc sau, giọng nói nhẹ nhàng của An Chỉ Nguyệt từ đầu dây bên kia truyền đến.”
Alo, anh Dực Thành.” Ủлg hộ chúng mình tại лhayhȯ.č0m I Nh ảy h*ố ţȓuyëŋ full
Bộ Dực Thành ngồi đó, hất tay những người quản lý trước mặt ý muốn họ ra ngoài.Vài người quản lý lập tức quay đi, hoảng sợ bỏ chạy, vội vã rời khỏi văn phòng.”
Chỉ Nguyệt à, Thập Thất nói là em gọi tìm anh, có chuyện gì vậy?”
Giọng nói rối rắm của An Chỉ Nguyệt ngắt quãng, rất khó nghe.”
Không, không có chuyện gì, chỉ muốn xem hiện tại anh có bận hay không.
Nếu …”
Cô chưa nói hết lời, Bộ Dực Thành đã lập tức cắt ngang: “Hiện tại anh không bận, cứ nói đi.”
” …”
An Chỉ Nguyệt im lặng.
Trong một lúc lâu, anh đợi cô nói, cô đang do dự không biết nên nói như thế nào.
Qua điện thoại di động, cả hai càng trở nên trầm mặc ít nói hơn.Cảm giác này khiến trái tim Bộ Dực Thành rất lạnh.
Anh biết An Chỉ Nguyệt không hoàn toàn tin tưởng anh, thậm chí không hoàn toàn sống đúng bản thân mình.
Bộ Dực Thành giọng nói khó chịu hơn một chút, uy nghiêm và kiên quyết: “Anh là chồng của em, em có chuyện gì cứ nói cho anh biết.”
An Chỉ Nguyệt trong lòng khẽ run lên.
Nghe thấy trong lời nói của anh mang theo sự nghiêm khắc, cô lo lắng thú nhận: “Em bị một người cầu hôn.”
“…”
Khuôn mặt của Bộ Dực Thành ngay lập tức sầm xuống.
Trái tim cũng luống cuống.
Khuôn mặt của Lạc Thập Thất đột nhiên trở nên tồi tệ hơn, khẩn trương nhìn an.Bên kia điện thoại, An Chỉ Nguyệt đang giải thích.
Bộ Dực Thành nghe mà không nói lời nào, Lạc Thập Thất tò mò, hận không thể dán lỗ tai vào điện thoại di động.
Không biết An Chỉ Nguyệt đã nói gì với anh, làm cho khuôn mặt anh giờ phút này trở nên tức giận, sắc mặt khó coi vô cùng.
Có vẻ như điều gì đó tồi tệ đã xảy ra.
Lạc Thập Thất cầm tập tài liệu lên, hơi cúi đầu khi anh đang nghe điện thoại, sau đó rời khỏi văn phòng.
Nếu cậu không rời đi, cậu sẽ bị liên luỵ.”
Anh Dực Thành, bạn em nói hôm nay đưa em đi chơi.
Em cứ tưởng là đi mua sắm bình thường.
Không ngờ cô ta đưa em đến phố đi bộ.
Em bị Lục Minh cầu hôn, em rất muốn bỏ đi nhưng có quá nhiều người xung quanh em.
Họ còn chụp ảnh, quay video lại, hiện tại đang bị phát tán rất nhiều trên Internet.”
Nghe An Chỉ Nguyệt nói xong, khuôn mặt Bộ Dực Thành đen như mực, anh nhàn nhạt nói: “Không sao đâu.” N ỊhảyỊhố truyện online tại nhayho.com*
An Chỉ Nguyệt cũng không biết trả lời cuộc gọi như thế nào, đành nói: “Vậy, Anh đi làm đi.”
Sau đó liền ngắt cuộc gọi.
Bộ Dực Thành để điện thoại xuống, lên mạng tìm kiếm bốn chữ: “cầu hôn không thành.”
Không cần An Chỉ Nguyệt nói, anh cũng biết rằng chắc chắn đối phương đã thất bại.
Vì An Chỉ Nguyệt là vợ anh, là người phụ nữ đã có chồng.
Kết quả là, một tin tức mới nhất xuất hiện đầu tiên.
Quả thật có rất nhiều video và hình ảnh đã được lan truyền rầm rộ, nhưng phần lớn trong số đó là những tin tức tầm phào về sự thất bại của người đàn ông và tin tức chế nhạo.
Dù đây không phải là ngôi sao nổi tiếng thì loại tin tức này cũng bị người khác cười nhạo, cũng sẽ không quan tâm lắm nhưng ở trong mắt Bộ Dực Thành là chuyện lớn.
Anh gác công việc sang một bên, cầm điện thoại lên gọi cho Lạc Thập Thất.
Ngay khi Lạc Thập Thất kết nối, anh lạnh lùng và hùng hồn nói: “Cậu lập tức liên hệ với một số nền tảng lớn và xóa tất cả tin tức về màn cầu hôn của Chỉ Nguyệt.”
“Cô An được cầu hôn sao ?”
“…” Bộ Dực Thành im lặng.
Qua chiếc điện thoại, Lạc Thập Thất có thể cảm thấy lạnh sống lưng.Cậu lập tức im lặng, không dám nói thêm một lời nào, đành trả lời: “Vâng sếp.”
Sau đó anh ngắt cuộc gọi.
Bộ Dực Thành ném điện thoại lên bàn, nhắm mắt dựa lưng vào ghế nghỉ ngơi, đầu đau dữ dội.
Cơn đau đầu đột ngột khiến anh cảm thấy nóng ruột.
Đầu óc anh chỉ toàn cảnh An Chỉ Nguyệt được cầu hôn, dù không có mặt nhưng anh đã xem đoạn video trên mạng, giống như ước mong của mọi phụ nữ.
Nhưng đối với anh, An Chỉ Nguyệt lại là người mở miệng nói đến chuyện kết hôn trước.
Liệu cô ấy có để tâm vì không có lời cầu hôn nào không? Bộ Dực Thành càng nghĩ về nó, anh càng cảm thấy đau đầu.Anh ấn đầu ngón tay ở thái dương và thở dài.
Sau một lúc, anh đứng dậy khỏi bàn làm việc và ra ngoài văn phòng với chiếc điện thoại di động của mình.
Sau nửa giờ, xe của Bộ Dực Thành trở về nhà.
An Chỉ Nguyệt đang chuẩn bị bữa tối trong bếp nghe thấy tiếng mở cửa liền vội vàng tắt bếp, rửa tay chạy ra ngoài.” NỊh ảyỊhố truyện online tại nhayho.com*
Anh Dực Thành…” Bộ Dực Thành vừa bước vào vừa cởi áo vest, anh nhìn An Chỉ Nguyệt bằng ánh mắt dịu dàng, sau đó nhàn nhạt đáp: “ừm.”
“Anh đi làm về sớm vậy?”
An Chỉ Nguyệt khẩn trương tháo tạp dề, đôi mắt trong veo của cô nhìn chằm chằm vào anh, cẩn thận chú ý đến cảm xúc của anh.Cô rất lo, lo rằng anh ấy sẽ quan tâm đến việc cầu hôn kia.
Bộ Dực Thành một bước tiến đến An Chỉ Nguyệt, ánh mắt thâm trầm, giọng điệu êm ái, nói từng chữ: “Chỉ Nguyệt, anh sẽ làm thủ tục nhập cảnh cho em vào ngày mai, chúng ta sẽ cùng nhau đến sống ở Tịch Quốc.”
An Chỉ Nguyệt trầm mặc, im lặng nhìn anh.
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Ngọn Sóng Tình Yêu cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Bản dịch bởi nhóm Tsunami.
Donate khích lệ dịch giả: Link donate momo
Vui lòng reup nhớ ghi tên người dịch và link donate.