Ngọn Sóng Tình Yêu - Đọc Truyện Full - Chương 575
Hố Truyện: Ngọn Sóng Tình Yêu
- Tác giả: Bạch Nhược Hy
- Thể loại: Ngôn tình, Đô Thị
Chương 575: Yêu thương (50)
Khi Bộ Hướng Đình bước ra khỏi nhà thì tình cờ nhìn thấy cảnh tượng này trước cửa.
Anh sững sờ nhìn An Chỉ Nguyệt đang ôm chặt Bộ Dực Thành, tim đau như bị cắt, muốn đi tới tách họ ra nhưng lại không có tư cách gì.
Giờ họ đã là vợ chồng, anh chỉ có thể tức giận mà không thể làm gì được.
Từ góc độ của Bộ Dực Thành, có thể nhìn về phía Bộ Hướng Đình nhưng người phụ nữ ấm áp trong vòng tay anh thì không thể nhìn thấy.
Anh cúi đầu, khẽ thì thầm vào tai cô: “Chỉ Nguyệt, Bộ Hướng Đình đang ở phía sau em, anh ấy hình như có chuyện muốn nói với em.”
An Chỉ Nguyệt hơi giật mình, nhưng cô cũng không phản ứng quá mạnh, hai tay vẫn ôm chặt lấy anh, lẩm bẩm: “Em không có gì để nói với anh ta, cảm ơn anh, Dực Thành, Quay lại лhayho.com để cùng ŋhảy hố nhiều ţȓuyện hay nhé! ,cảm ơn anh đã trả sự trong sạch cho em.”
“Chúng ta mau trở về đi.”
Cô thì thầm nhẹ nhàng.
Anh không đành lòng rời thân thể mềm mại của cô, không muốn bỏ cái ôm say đắm nhưng dù sao ở đây cũng là gần đường, người ngoài đường đều đang quan sát.
An Chỉ Nguyệt cảm động, nước mắt lưng tròng, không muốn để Bộ Dực Thành nhìn thấy, liền vùi mặt trong lồng ngực của anh.
Hành động này trông rất tình cảm và đáng yêu.
Bộ Dực Thành thậm chí còn cảm thấy vô cùng hạnh phúc.Bộ Hướng Đình sắc mặt tối sầm, hai tay chống nạnh thở không ra hơi, nhìn chằm chằm hai người trước mặt mà bất lực.
An Chỉ Nguyệt lùi lại một bước, nắm lấy tay của Bộ Dực Thành, cô cố ý muốn cho Bộ Hướng Đình nhìn thấy và để anh ta chết tâm.”
Trong lòng cô vui như nở hoa, đặc biệt thoáng mát và thoải mái.
Cô nhìn về phía Bộ Dực Thành.
Bộ Dực Thành thấy nụ cười trên khuôn mặt cô, niềm vui được lan tỏa, bao trùm lấy cơ thể anh một cảm giác vô cùng thư thái.
Anh nghĩ rằng An Chỉ Nguyệt sẽ rất buồn vì rời khỏi Bộ Hướng Đình, nhưng bây giờ có vẻ như cô ấy không bị ảnh hưởng chút nào, mà ngược lại còn rất vui.”
Chỉ Nguyệt.”
Bộ Dực Thành gọi tên cô.
An Chỉ Nguyệt quay lại nhìn anh cười: “Có chuyện gì vậy?”
“Visa nhập cư của em sắp hết hạn.
Em còn việc gì chưa xong, còn luyến tiếc việc gì hay là người nào nữa không?”
An Chỉ Nguyệt cười nhẹ và lắc đầu.”
Không, ba mẹ em đã bỏ mặc em khi em gặp chuyện.
Họ thậm chí còn không thèm nhìn mặt em.
Họ nói với rằng không nên sinh ra đứa con gái như em, em rất thất vọng.”
Giọng điệu của An Chỉ Nguyệt trầm lắng, dường như bình tĩnh.”
Những người khác thì sao?” Ủлg hộ chúng mình tại лhayhȯ.č0m I N h ảy h*ố ţȓuyëŋ full
“Em đã nói lời tạm biệt với bạn bè, bây giờ công nghệ tiên tiến, vẫn có thể trò chuyện video hoặc thậm chí có vé máy bay là đã có thể quay lại gặp họ.”
Bộ Dực Thành cố tình đề cập đến Bộ Hướng Đình nhiều hơn.
Nhưng An Chỉ Nguyệt hoàn toàn không đưa anh ta vào chủ đề này.
Là cô ấy không hiểu ý của anh là gì? Hay cố tình không muốn nhắc đến? Bộ Dực Thành khẽ hỏi: “ Bộ Hướng Đình thì sao?”
An Chỉ Nguyệt biết anh sẽ nhắc đến người đàn ông này, mím môi cười nhạt, một lúc sau mới nói: “Em không liên quan gì đến Bộ Hướng Đình.
Đã từng thích anh ấy, nhưng kiểu thích đó là sự ngưỡng mộ và biết ơn.”
“Nhưng bây giờ em biết rằng anh ấy không đáng để ngưỡng mộ, kính trọng.
Có lẽ là do em đã ngưỡng mộ nhầm người.”
An Chỉ Nguyệt nói chuyện rõ ràng.Bởi vì ngay từ đầu cô đã coi Bộ Hướng Đình là vị cứu tinh, và thứ tình cảm biết ơn đó không phải là tình yêu, không hề có cảm giác gì cả.
Cô biết đó không phải là tình yêu.
Vì vậy, cô không đau, cũng không buồn, cho dù cô kết hôn với Bộ Dực Thành cũng là can tâm tình nguyện chứ không phải bị ép buộc.”
Em buông bỏ anh ta sao?”
Dực Thành hỏi.
An Chỉ Nguyệt cười: “Em còn chưa từng cầm lấy sao có thể gọi là buông bỏ.”
Bộ Dực Thành hài lòng, mím môi cười.
Cảm thấy vô cùng thoải mái.
Còn chưa nói gì thêm đã cảm thấy hạnh phúc không thể giải thích được.
Xe trở về biệt thự.Hai người không nói gì thêm, trở về phòng của mình.
An Chỉ Nguyệt đang thu dọn quần áo trong sự vui mừng khôn xiết.
Trong vài ngày sau đó, Bộ Dực Thành bận làm thủ tục cho cô xuất ngoại.
An Chỉ Nguyệt bận rộn với việc học bổ túc ngoại ngữ.
Sau khi Doãn Nhược Thi bị quy án, Bộ gia cũng không gây rắc rối thêm cho cô nữa, cha mẹ cũng đã gọi cho cô và nói những lời tử tế.
Vốn trong lòng đã có một sự ngắn cách, không còn quan hệ, dù vẫn còn thì cũng khó mà hàn gắn lại như xưa.
An Chỉ Nguyệt không hận cha mẹ mình, nhưng cô không còn yêu họ như trước nữa.
Một tháng sau. Theo dõi trang nhảy •hố •truyện -Ịnhayho.comỊ nhé
Tịch Quốc.An Chỉ Nguyệt vừa xuống máy bay trông rất mệt mỏi, cô cùng Bộ Dực Thành đến đất nước xa lạ này.
Lạc Thập Thất chịu trách nhiệm mang các túi hành lý lớn và nhỏ.
Chiếc xe hạng thương gia đã đưa cô đến ngôi nhà của Bộ Dực Thành.
An Chỉ Nguyệt cảm thấy rất ấm áp khi lần đầu tiên bước chân vào ngôi nhà này.
Biệt thự gỗ ba tầng có những khu vườn nhỏ độc lập, đặc biệt tinh tế.
Trang trí trong trong nhà không quá xa hoa nhưng sang trọng, ấm áp và độc đáo.
Có người giúp việc trong nhà vừa bước vào đã kính cẩn chào hỏi: “Chào cô chủ, cậu chủ.”
An Chỉ Nguyệt cũng lễ phép cúi đầu chào lại cô.Lạc Thập Thất chuyển hành lý đến phòng khách, Bộ Dực Thành cũng giúp việc đó, khi thùng hành lý cuối cùng được mang vào, Bộ Dực Thành nói: “Chuyển tất cả những hành lý này đến phòng ngủ chính.”
An Chỉ Nguyệt sửng sốt và lo lắng.
Nhìn lại anh, trong lòng vừa hoảng vừa phát cuống.
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Ngọn Sóng Tình Yêu cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com
Bản dịch bởi nhóm Tsunami.
Donate khích lệ dịch giả: Link donate momo
Vui lòng reup nhớ ghi tên người dịch và link donate.