Người tình của Quý tổng - Chương 256: Ai nói tôi yêu cô ta
Thư Vãn quay về phòng ngủ nhìn thấy Trì Nghiền Châu không cản cô trong lòng có chút lo lắng. Trì Nghiền Châu phải quay lại Anh, lúc dùng bữa sáng cô không đồng ý làm thếthân cho chị gái, hắn cũng biết ý cò muốn ở lại đây cho nên mới cãi nhau rồi nhắc tới điều kiện.
Sao cô có thể lại một lần nữa trở thành thế thân cho người khác, cũng cố ý giả bộ không quan tâm để bức Trì Nghiễn Châu tử bỏ cái suy nghĩ â’y. Nhưng đối với Trì Nghiền Châu thì thế chủ động nằm trong tay anh ta, dù cho bản thân cô có thể nào anh ta cũng sẽ không bận tâm. Thư Vãn cảm thấy mệt mỏi, cò ngồi xuống giường rồi từ từ gục đầu xuống.
Trì Nghiễn Châu đi từ ngoài vào thấy cô như vậy thì lòng cũng nhảy lên một cái, hắn xoa cằm nói: “Không phải là đi dọn đồ à? sao còn ngồi đây?”
Thư Vãn nghe thấy giọng hắn thì uế oải ngẩng đầu nhìn qua: “Đợi chút.”
Trì Nghiền Châu thấy bộ dạng tủi thân của cô thì lòng lại vui vẻ hẳn, hắn lùi một bước: “Theo tôi về Anh, không cần làm thế thân của Sơ Nghi nữa.”
Quý Tư Hàn yêu cò như vậy, để cò ở lại nước thì sẽ rất phiền phức, đến lúc đó muốn cướp lại người thì sẽ rất phí còng. Không bằng nhân cơ hội này đưa đi luôn.
Thư Vãn có chút kỳ quái nhìn lại anh ta: “Nói có giữ lời?”
Trì Nghiễn Châu từ từ đáp: “Tôi đã bao giờ lừa cò.”
Thư Vãn không tin Trì Nghiền Châu lắm cúi đầu không nói gì, trong lòng lại nghĩ hay bỏ trốn cho xong.
“Đừng có nghĩtrốn.” Trì Nghiền Châu nhìn cái là biết cô đang nghĩ gì, không chút lưu tình nói thẳng suy nghĩ trong lòng cò.
“Cô trốn không nổi đâu.”
Hắn dùng tư thái bề trên khinh bỉ nhìn cô: “Trừ phi cô học chị gái cô…”
Lúc hắn nói câu này ánh mắt băng lạnh lại thêm khí thế quanh người làm cho Thư Vãn có chút run sợ.
Cô nhìn lại Trì Nghiền Châu, giống như bây giờ cô mới hiếu rõ đây là thể loại người gì: “Hoá ra chị tôi bị anh ép chết.”
Thần sắc trên mặt Trì Nghiền Châu có chút u ám, nhưng hắn lại không chối: “Đúng thế, cho nên cô thử xem.”
Thư Vãn lấy tay tát vào khuôn mặt có chút tái nhợt: “Tôi chết rỒL.anh sẽ buông tha cho tôi?”
Trì Nghiễn Châu đi tới trước mặt cô hơi khom lưng xuống nhìn thẳng vào mắt cô, âm thanh lạnh lùng: “Cô bây giờ đang dùng trái tim của cỏ ấy, tôi sẽ không đế cô chết, ngoan ngoãn nghe lời đi.”
Thư Vãn nhăn nhó, khóe miệng giật giật, đột nhiên không hiếu ý nghĩa của việc được sống lại là gì. Cô chuyển mắt nhìn Trì Nghiền Châu: “Không phải anh rất yêu chị tôi sao?”
Yêu một người thì sao có thể cưỡng ép một người khác trở thành thê’ thân, cô thực sự không hiếu nổi.
Trì Nghiền Châu cười lạnh, ánh mắt vò tình: “Ai bảo tôi yêu cô ta?”
Sao hắn có thể yêu cô ta được, hắn đã từng nói nếu phụ nữ trên thế giới này có chết hết hắn cũng không yêu cô ta.
Thư Vãn nhìn Trì Nghiền Châu cảm thấy con người này thật mâu thuẫn. Không yêu Sơ Nghi vậy mà sau khi chị cô chết lại vẽ nhiều tranh chân dung như vậy. Không yêu Sơ Nghi vậy mà vì một trái tim lại có thể làm chuyện điên cuồng tới thế.
Hắn biết rõ là hắn làm hại chị cô, không dám thừa nhận yêu chị cô, cò cũng lười nói với loại người không bình thường này, chỉ lạnh giọng đáp: “Cho tôi chút thời gian, tôi phải đi hỏi bạn tôi đã.”
Trì Nghiền Châu vẫn còn đang chìm trong quá khứ, nghe cô đáp hắn mới lấy lại chút tinh thần: “Đừng để tôi phải đợi quá lâu.”
Hắn vứt lại một câu như vậy rồi cứ thế quay người bỏ đi. Nhìn bóng lưng ngang ngược của hắn Thư Vãn thầm mắng một câu. Cô lấy điện thoại ra gọi cho Sam Sam, điện thoại còn chưa kết nối đã nghe thấy tiếng của nữ giúp việc ở dưới lầu truyền lên.
“Thiếu phu nhân có vị khách nữ tên Kiều Sam Sam tới gặp.”
Nghe thấy tên Sam Sam, Thư Vãn vội bỏ điện thoại xuống đứng dậy đi xuống lầu.
Xin chào độc giả thân yêu của nhayho.cом. Truyện đang chờ được cập nhật.
Hiện tại có rất nhiều website ăn cắp truyện của лhayho.cом khiến tốc độ ra chương bị chậm hoặc ngừng ra chương mới !!!
Hãy quay lại ủng hộ Website nhayho.com để chúng tôi ra truyện nhanh và sớm nhất nhé. Xin cảm ơn !