NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Nhân tình của chồng vội vã muốn ra oai - Chương 4

  1. Home
  2. Nhân tình của chồng vội vã muốn ra oai
  3. Chương 4
Prev
Next

Video dài nửa tiếng.

Tống Dật vừa xem video, vừa giải thích từng chi tiết cho tôi:

“Con nhỏ Thẩm Tĩnh đó là thực tập sinh bộ phận thiết kế năm ngoái, làm được gần một năm rồi.”

“Anh với nó vốn chẳng có giao thiệp gì. Nhưng ba tháng trước, anh cần gấp một tấm poster quảng cáo. Bộ phận thiết kế quá bận, nên giám đốc thiết kế giao việc đơn giản này cho nó.”

“Nhưng nó làm tệ quá, để tiết kiệm thời gian, anh đành phải chỉ dẫn từng chỗ một.”

“Đó là lần duy nhất anh tiếp xúc với nó.”

“Rồi hôm nay, tự dưng nó gọi điện bảo nhà bị trộm. Nghĩ là phải bảo vệ nhân viên, anh và Trương Khải cùng đến xem, đồng thời báo cảnh sát.”

“Đến nơi thì nó bày biện sẵn một bàn ăn, bảo là hiểu lầm, nằng nặc đòi anh ở lại ăn cơm. Nghĩ là không được báo án giả, nên Trương Khải hủy cuộc gọi.”

“Bọn anh chuẩn bị rời đi thì nó cầm dao tự cắt tay, bảo là món này nấu riêng cho anh, bắt anh phải ăn.”

“Trong tình huống đó, anh đành phải cầm bát cháo lên uống để an ủi nó, rồi Trương Khải tranh thủ báo cảnh sát. Cuối cùng mới thoát được. Cảnh sát đến giáo huấn nó xong, mọi chuyện kết thúc.”

Anh thở dài:

“Công ty tuyển phải loại thần kinh như thế, đúng là xui tám đời.”

Tôi chỉ vào đoạn tin nhắn về những chiếc túi:

“Thế còn chuyện này thì sao?”

Tống Dật nhíu mày, mở điện thoại ra rồi đưa cho tôi:

“Em xem đi.”

Đập vào mắt tôi là đoạn chat giữa anh và Thẩm Tĩnh.

Thời gian là tối thứ Sáu tuần trước.

Thẩm Tĩnh:

“Giám đốc Tống, anh có gợi ý gì về túi xách không ạ? Sắp đến tiệc cuối năm rồi, em muốn mua một chiếc để tạo điểm nhấn, nhưng em không rành lắm, anh chỉ em với được không?”

Tống Dật:

“Anh không rành, lên mạng tra đi. Ngoài công việc, đừng nhắn tin riêng cho anh.”

Thẩm Tĩnh:

“Xin lỗi Giám đốc Tống, là em đường đột. Em từ quê lên, chưa từng thấy qua mấy thứ này, thật sự xin lỗi anh…”

Một đoạn xin lỗi dài dằng dặc, chiếm gần hết màn hình.

Tống Dật giải thích:

“Lúc đó đọc xong tin nhắn xin lỗi của nó, đầu óc anh cũng hơi rối, nghĩ chắc mình hơi nặng lời quá. Có khi nó thật sự chỉ muốn hỏi về túi xách.”

“Nên sau đó anh chụp tủ túi của em gửi nó, bảo tự xem mà chọn. Còn mấy cái nó gửi em là của nó hay không thì anh không biết, cũng có thể do AI tạo ra, hoặc lấy ảnh trên mạng.”

“Còn cái túi và bó hoa hôm nay, anh thật sự không biết chuyện gì xảy ra. Có khi nó theo dõi anh.”

Tống Dật nhìn tôi với ánh mắt chân thành.

Tất cả chi tiết đều khớp nhau.

Tôi không tìm được sơ hở.

Hơn nữa, tôi cũng từng bị vẻ ngoài ngây thơ đáng thương của Thẩm Tĩnh lừa.

Tống Dật vốn là người nhân hậu.

Những chuyện này cũng có thể hiểu được.

“Vậy thì sa thải cô ta đi!” Tôi nói.

“Được!” Anh vừa nói vừa cúi xuống hôn cổ tôi:

“Vợ ơi, khủng hoảng qua rồi, có phải em nên bù đắp cho anh không?”

Tôi đẩy anh ra, rồi ôm bụng giả vờ:

“Hôm nay em không khỏe.”

Mắt anh lập tức sáng lên:

“Có phải… em đang mang thai không?”

Tôi lấy từ ngăn kéo cạnh giường ra chiếc hộp quà đã chuẩn bị sẵn.

Bên trong là que thử thai hai vạch.

Nếu không vì Thẩm Tĩnh xen ngang, niềm vui này suýt chút nữa đã biến thành nỗi kinh hoàng.

Tống Dật ôm tôi, bàn tay nhẹ nhàng đặt lên bụng tôi:

“Nghĩ mà sợ, nếu vì con nhỏ đó mà giữa chúng ta xảy ra chuyện gì, anh sẽ hận chết nó. Không được, mai phải tìm phòng nhân sự sa thải nó ngay.”

Tôi vuốt phẳng nếp nhăn trên trán anh:

“Được rồi, loại người này, không đáng bận tâm.”

Anh siết chặt eo tôi:

“Vợ ơi, em có thai rồi thì để anh lo phần công ty nhé, anh không muốn em quá mệt.”

Tôi lắc đầu:

“Em không yếu đuối thế đâu, cứ để mọi thứ như bình thường.”

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 4"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com