Nhất Thế Chiến Long - Chương 33 Cảm thấy vô cùng vinh hạnh
Chương 33: Cảm thấy vô cùng vinh hạnh
“Tinh-”
Một phút sau, cùng với một tiếng vang nhỏ là thanh máy dừng ờ tầng cao nhất, cửa thang máytừtừmớra.
“Tống giám đốc Nghiêm, ngài đến rồi, chuyện này đúng là vinh quang của tập đoàn Tô thị!”
ở cửa thang máy, Tô Thế Vĩ và Tô Viền Sơn cùng chờ đợi.
Trong đó, Tỏ Thế Vĩ vừa thấy Nghiêm Tân đi ra từ bên trong thang máy thì đã đi lên đón đầu tiên, hơi cúi người, dùng vẻ mặt lấy lòng để tâng bốc, đồng thời đưa tay ra muốn bắt tay với Nghiêm Tân.
Tuy rằng ông ta không biết hồm nay Nghiêm Tân đến đây rốt cuộc là muốn làm gì, nhưng đối với tập đoàn Tô thị mà nói thì bất luận là Nghiêm Tân đến để làm cái gì thì toàn bộ nhân viên trong tập đoàn Tỏ thị cũng phải lấy lòng Nghiêm Tân bằng mọi cách!
Bởi vì Nghiêm Tân chính là tống giám đốc của dược nghiệp Long Đằng chỉ nhánh Giang nam, là đầu sỏ của toàn bộ ngành sần
xuất y dược ở Giang Nam!
“Chào ngài, tổng giám đốc Tô!”
Nghiêm Tân nắm tay Tô Thế Ví, khách khí đáp lại.
Nghe được cái danh “ngài” này khiến cho trong lòng của Tô Thế Vĩ như nở hoa – từ khi nào mà Nghiêm Tân khách khí với ông ta như vậy?
Khách khí sao?
Đúng vậy!
Nghiêm Tân buông tay Tô Thế Ví ra, chú động đi đến trước mặt Tô Viễn Sơn, hơi nghiêng người, nắm lấy tay của Tô Viễn Sơn, quan tâm hỏi: “ông cụ Tò, đã lâu không gặp, cơ thể của ông thế nào rồi?”
“Vẩn còn tốt lắm, cảm ơn tổng giám đốc Nghiêm đã quan tâm”.
Tô Viền Sơn sửng sốt, sau đó mới mờ miệng đáp lại, nhưng trong khuôn mặt lại xuất hỉện vẻ nghi ngờ không thế nào che giấu được.
Không chỉ riêng gì ỏng ta, nhìn thấy Nghiêm Tân khom lưng cúi người ờ trước mặt mình, ngày cả Tô Thế VF và Tô Lỵ, hai bố con bọn họ cảm thấy mình hơn người nhưng cũng
cảm thấy không thích hợp – hôm nay Nghiêm Tân quá kỳ lạ!
“Tổng giám đốc Nghiêm, mời!”
Trong lúc đang vô cùng bối rối, Tô Viền Sơn làm một động tác mời Nghiêm Tân vào văn phòng của mình.
“Được, ông Tô”.
Nghiêm Tân khách khí mời Tô Viển Sơn đi trước.
Tô Thế Vĩ đi phía sau Nghiêm Tân, Tô Lỵ cũng theo sát phía sau đó.
Bình thường mà nói, nếu Tô Viễn Sơn hay Tồ Thế Vĩ gặp khách hàng quan trọng thì Tõ Lỵ khỏng có tư cách 073 đây.
Nhưng đối với Tò Lỵ bây giờ, cho dù có là bữa tiệc cúa con cháu quyền lực ờ Tô Giang mời mình, hay là thái độ khách khí vừa rồi của Nghiêm Tân, toàn bộ đều khiến cho cồ ta lâng lâng tự mãn tớí mức nhất thời đã quên mất thân phận cúa mình.
Tô Sơn Viễn nhìn thấy Tô Lỵ cũng đỉ vào cùng, cũng không thể đuổi Tô Lỵ đi ra được, lập tức nói: “Tiếu Lỵ, đi pha cho tổng giám đốc Nghiêm ly trà đi”.
“Ông Tồ, không cần phải khách khí”.
Nghiêm Tân vội vàng xua tay cự tuyệt sau đó không đợi cho Tô Viền Sơn đáp lại mà đã gấp đến mức không thế nào chờ được: “Đúng rồi, cháu gái của ngài, cỏ Tô Thi Vận có ờ công ty không?”
“Có”.
Tô Viễn Sơn đáp lời Nghiêm Tân, sau đó lại có chút kinh ngạc mà hỏi: “Tổng giám đốc Nghiêm, ngài đến đế tìm Thi Vận sao?”
Trong phút chốc, hai bố con Tô Thế vr, Tô Lỵ không hẹn mà cùng hướng ánh mẳt về phía của Nghiêm Tân, trên mặt toàn là vẻ khó hiếu.
“Đúng thế, ông Tô, tôi đến tìm cô Tỏ Thi Vận”.
Nghiêm Tân gật đầu, nếu không tìm Tô Thi Vận thì hắn từ Kim Lăng mà chạy đến cái nơi xa xôi này để làm gì?
“A…”
Nghe được lời của Tồ Nghiêm Tân, không chỉ là Tô Viên Sơn mà cả Tô Thế Ví hay Tồ Ly đều ngẩn cả người ra!
Tuy rằng vừa rồi trong lòng bọn họ đã suy đoán mục đích hõm nay Nghiêm Tân đến tập đoàn Tô thị, cũng nghĩ đến rất nhiều loại
khả năng nhưng hoàn toàn không hề nghĩ tới, Nghiêm Tân đến đây là vì tìm Tô Thi Vận.
Dẳu sao thì hôm qua Tô Thi Vận mới từ Quế Sơn về Tồ Giang, mà Quế Sơn lại không có công ty dược phẩm, căn bản không có cơ hội để gặp Nghiêm Tân.
Thậm chí trước khi Tô Thi Vận trở về, nhà họ Tô và Nghiêm Tân chính là hai người khác nhau ở hai thế giới khác nhau, muốn gặp mặt được Nghiêm Tân chính là chuyện vô cùng khó khăn!
“Tổng giám đốc Nghiêm, bây giờ tòi gọi điện thoại để gọi Thi Vận sang bên đây”.
Tuy rằng trong lòng của Tô Viễn Sơn vô cùng khiếp sợ, nhưng cả đời của ông ta đã trải qua không ít sóng gió, tố chất tâm lý khá tốt nên là người đầu tiên tỉnh táo lại.
Ông ta không biết Nghiêm Tân đến tìm Tô Thi Vận để làm cái gì, nhưng nếu Nghiêm Tân muốn gặp Tô Thi Vận thì cứ gọi Tô Thi Vận sang đây đã.
Đừng nói là thời điếm nhà họ Tò thất thế, cho dù có ngay cả trong thời kỳ nhà họ Tô hưng thịnh nhất thì cũng không thể đắc tội Nghiêm Tân.
Dầu sao thì sau lưng Nghiêm Tân chính là dược nghiệp Long Đằng!
“Không cần, ông Tô, chúng ta đến văn phòng của cô Tô Thi vận đií”
Nghiêm Tâm vội vàng đứng dậy ngăn cản Tô Viển Son gọi điện thoại.
Đùa à!
Hẳn làm sao dám ở nơi này chờ Tô Thỉ Vận tới gặp hắn?
Nếu mà Tô Thi Vận cho rằng hắn tự cao tự đạỉ, không ký hợp đồng thì phải làm sao bây giờ?
Nếu Tô Thi Vận thật sự có quan hệ mờ ám gì đó với Lý Thượng Lai hay là con cháu của nhà họ Lý, sau đó mách lẻo lại với bọn họ thì hắn làm sao bây giờ?
“Chúng ta đi qua bên đó?”
Vẻ mặt Tô Viển Sơn ngạc nhiên, hoài nghỉ có phải là bản thán đã nghe nhầm.
“Đúng thế, ỏng Tò”.
Nghiêm Tân nói rồi đứng dậy ngay lập tức, muốn gặp Tô Thi Vận càng sớm càng tốt, sau đó sẽ tiến hành theo chỉ thị của Lý Thượng Lai, ký kết hợp đồng cùng vớì Tô Thi
Vận.
“Được… được”.
Tỏ Viển Sơn vội vàng gật đầu.
Tuy rằng ông ta không biết rốt cuộc Nghiêm Tân tới tìm Tô Thi Vận là có mục đích gì, nhưng ông ta cũng không hỏi nhiều.
Bới vì, thông qua lời nói vừa rồi của Nghiêm Tân, ông ta có thế đoán ra được Nghiêm Tân đến tìm Tô Thi Vận không phải vì ý đồ xấu!
Thậm chí, trong lòng của ông ta còn có một suy nghĩ mà ngay cả bản thân cũng không thể nào tin được.
“Chẳng lẽ Nghiêm Tân là do Thi Vận tìm đến đế trợ giúp tập đoàn Tô thị giải quyết vấn đề?”
Không riêng gì ông ta, ngay cả hai bố con Tô Thế Vĩ và Tô Lỵ, bây giờ trong lòng bọn họ cũng xuất hiện cái ý tưởng kỳ quái như thế.
Khỏng thể nào!
Chợt, hai người cùng đồng thời phủ định cái khả năng này ở trong lòng cúa mình!
Bọn họ thà tin heo nái có thể leo cây còn
hơn là tin vào cái chuyện này!
Tô Thi Vận vừa mới trở về văn phòng không bao lâu.
Chính xác là cô ấy vừa vào văn phòng được năm phút trước khi Nghiêm Tân đến tập đoàn Tô thị.
Buổi sáng, sau khi tham gia cuộc họp hộì đồng quản trị xong, cô ấy đến nhà ăn của công ty tùy tiện ăn cái gì đó, sau đó dẫn trợ lý đến trước phân xướng sản xuất đế nghiên cứu, truy tìm vấn đề sản xuất nguyên dược liệu.
Cô biết nếu không giải quyết vấn đề nguyên dược liệu của tập đoàn Tô thị thì khó có thể luôn duy trì được giá cổ phiếu.
“Nguyên dược liệu của công ty không hề có bất kỳ vấn đề gì cả, nhưng mấy công ty dược phẩm kia lại lên tiếng nói là nguyên dược liệu cúa công ty có vấn đề, chẳng những muốn cắt đứt hợp tác mà hơn nữa là còn khởi tố công ty, đây rất có khả năng là một âm mưu, cho nên ông nội đã đi tìm mấy công ty dược phấm kia đàm phán, dù đưa ra bồi thường về lợi nhuận nhưng cũng không thế khiến cho bọn người kia thay đổi quyết định.
Nếu mà thật là âm mưu thì chỉ có thế tìm cách giải quyết là đi hợp tác với dược nghiệp Long Đằng thì may ra. Nhưng mà, chuyện nguyên dược liệu của tập đoàn Tô thị có vấn đề bị tuồn ra bên ngoài, chẳng những sẽ bị những công ty dược phẩm kia khởi tổ, dược nghiệp Long Đằng làm sao có thế hợp tác cùng với tập đoàn Tô thị?”
Tô Thi Vận đứng ớ trước cửa sổ, im lặng suy tư, đôi mày đẹp gần như dính chặt lại với nhau.
Lý trí nóỉ cho cỏ ấy biết rằng dưới tình hình ờ trước mắt thì chuyện muốn tập đoàn Tô thị hợp tác cùng dược nghiệp Long Đằng còn khó hơn cả lên trời!
“Thi Vận!”
Đang lúc Tô Thi Vận hết đường xoay sở, một âm thanh quen thuộc vang lên.
Tô Thi Vận nghe thấy tiếng gọi, xoay người lại theo bản năng, thì kinh ngạc thấy cửa phòng mình bị đẩy ra, Tô Viên Sơn dần theo một người đàn ông trung niên xa lạ, Tô Thế Ví và Tô Ly, hai người bọn họ giống như trùng theo đuôi ờ phía sau
Chuyện này làm cho cô ấy ý thức được, thân phận của người đàn óng trung niên này
không hề bình thường, đồng thời cũng có phần nghi ngờ: ông nội dẵn người đàn õng trung niên này đến tìm mình đế làm cái gì?
“Thì Vận, vị này chính là…”
Tô Viền Sơn thấy Tô Thi Vận nghi ngờ, lập tức mở miệng giới thiệu Nghiêm Tân.
Nhưng mà…
Không đợi Tô Viễn Sơn nói ra thân phận của Nghiêm Tân, Nghiêm Tân đã bước nhanh đến hướng của Tô Thi Vận. Hắn muốn làm gì?
Vào lúc này, cho dù là Tô Viên Sơn hay là Tô Thế Vĩ, Tố Lỵ, thậm chí là Tô Thi Vận, trong lòng bọn họ cũng đều bị nghỉ ngờ chiếm giữ!
Ngay sau đó.
Câu trả lờì được tiết lộ. Người kia chỉ nở một nụ cười tươi với Tô Lỵ đã khiến cho Tô Lỵ cảm thấy bản thân đang ờ đỉnh cao của nhân sinh, người kia làm cho Tô Viễn Sơn và Tô Thế Vĩ cung kính chờ ở trước cửa thang máy, là người đứng đầu ngành sàn xuất y dược của Giang Nam, thế mà hắn đứng cách chỗ Tô Thi Vận một mét rồi cung kính từ từ khom lưng.
Hắn khom lưng cung kính chín mươi độ với Tô Thi Vận, kích động mờ miệng.
“Cô Tô Thi Vận thân mến, hôm nay có thể gặp được cô, Nghiêm Tân đây cảm thấy vô cùng vinh hạnhí”