Nhất Thế Chiến Long - Chương 35
LÚC trời choạng vạng tối, mặt trời đã xuống núỉ, bóng đêm dần thay thế ánh sáng bao phủ khắp mọi nơi, ánh đèn ớ Đông Hải rực rỡ, lấp lánh nhưmột viên minh châu, khảm ớ khu vực phía Đông của Long Quốc.
Có biệt danh là hòn ngọc viền đông, Đông Hải là thành phố kinh tế phát triển bậc nhất của Long Quốc, cũng là một trong những thành phố phát triển nhất trên thế giới.
Bởi vì tính chất quan trọng của Đỏng Hải, Võ bộ Long Quốc cực kì chú trọng phòng hộ ớ Đỏng Hảỉ, sắp xếp quân tinh nhuệ tướng lĩnh giỏi canh giữ nơi đây.
Giống như Tần Viễn Chinh, người phụ trách văn phòng Võ bộ Đông Hải – Tân Lâm Hải cũng là một Chiến Thần!
Một nhà hai Chiến Thần.
Nhà họ Tân cũng vì thế mà trớ thành đối tượng được mọi người ca ngợi của Võ bộ Long Quốc, thậm chí cả giới võ học.
Khi màn đêm buông xuống, Khương vỏ Danh phóng xe ô tô vào một khu biệt thự ờ ngoại thành Đỏng Hải, lái xe đến biệt thự số
Biệt thự SỐ 7 là nơi ớ của Tan Lâm Hải tại Đông Hải.
Tân Lâm Hải biết Khương Vô Danh muốn đến thăm hỏi mình nên đã đợi khá lâu ớ trước cổng biệt thự.
Xa xa, Khương Vò Danh đã nhìn thấy Tần Lâm Hải, đầu húi cua, mặt chữ quốc, vóc dáng trung bình, khí huyết ớ trong cơ thế cuồn cuộn như thủy triều, cả người từ trên xuống dưới phát ra hơi thớ đáng sợ của Chiến Thần cấp bậc võ giả.
Tân Lâm Hải nhìn thấy xe ô tô phóng đến, thì không hề dao động.
Bới vì, ông ấy không cám nhận được hơi thở võ giả ờ bên trong xe.
Mà dựa vào hồ sơ điều tra được, Khương Vô Danh không chỉ là Chiến Thần, mà đã từng giết chết Chiến Thần.
“Chú Tân!”
Rất nhanh, xe đã dừng lại trước cửa biệt thự số 7, Khương Vô Danh xuống xe, mỉm cười chào hỏi Tân Lâm Hải.
“Cậu… cậu là Vồ Danh?”
Tân Lâm Hải nhìn Khương Vô Danh như gặp quý.
“Chú Tân, là cháu đây”.
Khương Vò Danh gật đầu, sau đó nhìn thấy bộ dạng vô cùng kinh ngạc của Tân Lâm Hải, hiếu được nguyên nhân nên nói tiếp: “Cháu biết bí pháp che dấu hơi thở, cho nên chú không cảm nhận được hơi thớ võ giả của cháu”.
“Hóa ra là như vậy”.
Tân Lâm Hải như hiếu ra, đồng thời âm thầm khiếp sợ, mặc dù ông ấy và Tân Viễn Chinh từng suy đoán rằng, ngoài là điện chủ của Chiến Long Điện, Khương vỏ Danh cũng là con cháu của thế lực võ giả siêu cấp mạnh mẽ nào đó, nếu không sao có thể xây dựng lên huyền thoại của giới võ học toàn thế giới chứ, nhưng sau khi nghe thấy lời của Khương Vô Danh, ông ấy vần có chút kinh ngạc.
Bởi vì, ông ấy chỉ từng nghe có bí pháp che giấu hơi thở trên đời này, chưa từng thấy qua, cho dù là Võ bộ Long Quốc, cũng chưa nghe nói aỉ có bí pháp như vậy.
“Chú Tân, cảm ơn chú đã giúp đỡ”.
Khương Vô Danh cúi người cảm ơn Tân Lâm Hải.
“Vô Danh, đều là người một nhà, sao lại
khách sáo như thế?”
Tân Lâm Hải vội vàng bước lên phía trước đỡ Khương Vô Danh nói: “Đi vào nhà, chúng ta vừa nhậu vừa nói”.
“Vâng”.
Khương Vô Danh cũng khồng giả vờ khách sáo nữa, gật đầu cười, sau đó bước vào biệt thự với Tân Lâm Hải.
Như Tân Lâm Hải đã nói, ông ấy đã chuẩn bị một bàn nhậu, gồm rượu Mao Đài lâu năm, thức ăn gồm có nộm chưa chuột, lạc rang muối, gỏi tai heo trộn thịt bò, gà viên xào cay, và cá thát lát Tứ Xuyên.
Tân Lâm Hải dần Khương Vô Danh ngồi vào bàn, sau đó khui chai rượu, trực tiếp dùng ly lớn dùng đế uống rượu vang rót hai ly, đố hết rượu trong bình ra.
“Vô Danh, hôm nay là lần đầu tiên chúng ta gặp nhau, chúng ta uống hết ly rượu này rồi tiếp tục bàn chuyện, bàn xong chuyện, cho dù kết quả ra sao, chúng ta cũng chỉ uống rượu, cháu thấy sao?”, Tân Lâm Hải nâng ly rượu lên, đề nghị.
“Vâng thưa chú”.
Khương Vó Danh đã biết nội dung mà
Tân Lâm Hải muốn nói với mình nhưng không vạch trần, chỉ gật đầu, sau đó cạn ly với Tân Lâm Hải, anh ngẩng cổ lên, một hơi uống sạch ly rượu trắng tràn đầy.
“Vô Danh, hôm nay chú muốn nói với cháu hai chuyện, chuyện thứ nhất là chú nhận được lời ủy thác từ bố của chú, mời cháu gia nhập vào Võ bộ Long Quốc, chỉ cần cháu đồng ý, chức vụ của cháu sẽ không thấp hơn so với chú, hơn nữa sau này có hi vọng quản lí cả Võ bộ, cháu có hứng thú không?”
Tân Lâm Hải cũng một hơi uống cạn rượu trong ly, sau đó đặt cái ly xuống, dùng vẻ mặt chờ mong nhìn Khương Vô Danh.
Khương Vô Danh còn rất trẻ mà đã sở hữu sức mạnh cường đại, một ngày nào đó sẽ trờ thành cường gìả võ song của đỉnh cao võ thuật trên toàn thế giới.
Nếu như ông ấy và nhà họ Tân có thể mời Khương Vò Danh gia nhập Võ bộ thành công thì đúng là lập công lớn, với lại cũng là việc vui đối với Long Quốc.
“Cảm ơn ý tốt của chú Tân và ông nội Tân, cháu đã quen với tự do, không muốn bị ràng buộc, hơn nữa bên dưới còn một số anh em, cháu không thể bỏ rơi họ không quan
tâm”.
Khương Vò Danh chậm rãi nói, lời nói rất khéo léo, thái độ cũng rất kiên quyết.
“Hazza… Chú cũng biết kết quả sẽ như vậy”.
Tân Lâm Hải cười khổ.
Mặc dù ông ấy và Tân Viền Chinh đã chuấn bị tâm lý, nhưng lời từ chối của Khương Vô Damh vẩn làm ông ấy thất vọng không ít.
“Chú Tân, cho dù là vì Tiếu Trí hay là vì chú và ông nội đã từng giúp cháu, sau này nếu như mọi người cần cháu giúp gì, cứ nói cháu chắc chắn sẽ giúp đỡ hết sức!”
Khương Vô Damh hứa hẹn với Tân Lâm Hải.
Uống nước nhớ nguồn, ăn khế trả vàng!
Mặc dù không aì dạy Khương Vô Damh điều này,nhưng anh vẫn luôn làm như vậy.
Hơn nữa, anh luôn đối xử với thành viên trong Chiến Long Điện nhưanh chị em, đặc biệt là mấy người Tân Tiểu Trí, Đông Phương Tiểu Yêu, Hình Thiên.
“Hầy, nhắc đến Tiếu Trí, chú liền thấy đau đầu, đó cũng là chuyện thứ hai chú muốn
nói với cháu”.
Tân Lâm Hải nói rồi châm một điếu thuốc, hít một hơi thật sâu, rồi mới nói tiếp: “Vô Danh, cháu có biết chuyện có Tiểu Trí không?”
“Cậu ấy nói với cháu một chút, cháu không biết có phải toàn bộ hay không”. Khương vỏ Danh trầm ngâm nói: “Cậu ấy nói, khi còn học cấp 3 thích một cô gái và tỏ tình thành, sau khỉ tốt nghiệp cấp 3 lại bị ỏng nội Tân đưa vào Võ bộ, một năm sau, cậu ấy tư ý vi phạm quy định rời khỏi Võ bộ, trờ lại Kim Lăng tìm cô gái đó, kết quả là bị kết thành tội phạm chạy trốn nhiệm vụ, phải hứng chịu lệnh truy nã của Võ bộ, vì thế mới chạy ra biên giới”.
“Vô Danh, điều cháu biết chỉ là mặt ngoài của sự việc”.
Tân Lâm Hải dùng lực hít một hơi thuốc, suy nghĩ một lát rồi nói: “Có lẽ cháu biết nguyên nhân võ thuật trờ nên hung thịnh đúng không?”
“Vâng”.
Khương Vô Danh gật đầu, đó là bí mật của thế giới võ thuật, các quốc gia nghiêm cấm võ giả tiết lộ thòng tin với người bình
thường, nếu không sẽ phải sự nhận trừng phạt. “Năm đó, vì muốn tránh hiềm nghi, ông nội của Tiểu Trí không cho Tiểu Trí gia nhập vào chiến khu khu vực phía Đông, mà ném nó đến chiến khu khu vực phía Tây, sau khi nó vào Võ bộ, biếu hiện bình thường, sức mạnh tăng chậm, ông nội nó cho rằng nó không cố gắng, cho nên sau nửa năm từ khi nó gia nhập Võ bộ liền cho nó tham gia vào tiếu đội tiền tuyến chấp hành nhiệm vụ.
Kết quả, lúc nó đang thực thi nhiệm vụ lần thứ 3 thì lại tự ý rời đội, làm ké đào ngũ, mà lần đó, tiểu đội có mặt nó, trừ nó ra tất cả đều hi sinh!”. Tân Lâm Hải nói đến đây, phát hiện điếu thuốc trong tay đã cháy hết, bèn châm một điếu thuốc nữa, hít mạnh vài hơi nói tiếp: “Chuyện lần đó bị chiến khu khu vực phía Tây áp xuống, nhưng ông nội của Tiểu Trí không đồng ý, vì vậy thông báo cho cả Võ bộ, hơn nữa muốn đích thân áp giải Tiểu Trí về tòa án đặc biệt của Võ bộ tiến hành xét xử.
Kết quả là, sau khi Tiểu Trí về đến Kim Lăng, lại không về nhà, mà đi tìm cô gái đó.
Lúc đó, cô gái đó đẫ yêu người khác rồi, trong lúc tức giận, nó lại lấy thân phận của Võ bộ ra tay với người thanh niên đó, đánh người đó bị thương nặng, sau đó chạy trốn!”
“Chú Tân, thực ra những chuyện đó cháu đều biết, hơn nữa còn biết nhiều hơn chú”.
Khương Võ danh nghĩ một lát, vẩn quyết định nói nội tình cho Tân Lâm Hải.
“Hả?”
Tân Lâm Hải nghe vậy, hai mắt mờ to, ngạc nhiên hỏi: “Cháu còn biết chuyện gì nữa?”
“Thứ nhất, Tiểu Trí không đào ngũ, cậu ấy là anh hùngí
Thứ hai ,Tiểu Trí không phải vì ghen tuông nên đánh người thanh niên đó bị thương nặng!
Thứ ba, Tiểu Trí rất xuất sắc, cậu ấy là quân sư của Chiến Long Điện chúng cháu, mấy năm nay, rất nhiều lần Chiến Long Điện tham gia chiến đấu, đều là do cậu đấy đích thân chỉ huy!’’. Khương Vô Danh nói chậm rãi, giọng nói không lớn, nhưng lại như sét đánh vanq bên taì của Tân Lâm Hải!