NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Ở rể - Tiêu Lâm - Chương 120 Ngắt liên lạc

  1. Home
  2. Ở rể - Tiêu Lâm
  3. Chương 120 Ngắt liên lạc
Prev
Next

Chương 120: Ngắt liên lạc
“ừm, đắc tội rồi, Dương thái thường”.
Quản gia đứng nghiêm, một tay chắp sau lưng, tay kia chỉ chỉ, bắt chước dáng vẻ của Ngụy giám quốc: “Dương Lạc! Trên đời xảy ra nhiều chuyện không ngờ! Không hiếu sao lại sinh ra kẻ ngu ngốc như ngươi! Giết Tiêu Lâm là được rồi, sao lại lôi thêm Thi Si làm gì?”
Dương Lạc quỳ trên mặt đất: “Tiêu Lâm xảo trá, Thi Si địa vị cao. Nếu lợi dụng Thi Si sẽ có cơ hội chiến thắng cao hơn, thứ hai, có thể gây chia rẽ giữa Thi Si và người đó”.
Khi nói chuyện riêng, nhóm người này đều gọi hoàng đế là “người đó” mà không hề kiêng kỵ gì.
Quản gia nhà họ Ngụy bỏ tay xuống, lắc đầu thì thầm vào tai Dương Lạc mấy câu, sắc mặt Dương Lạc bỗng trở nên tái nhợt.
“Dương thái thường, lần sau nếu không được Ngụy giám quốc chỉ đạo thì đừng tự ý hành động, kẻo lại bị chê cười”.
“Vâng, vâng! Xin hãy báo lại với Nguy Giám Quốc, tôi nhất định sẽ hành sự cấn trọng!”
“Ngụy Giám Quốc nói, thay vì tập trung vào những kẻ vô danh tiếu tốt như Tiêu Lâm, Dương thái thường nên thu phục công chúa. Sau kì thi Đình, công chúa sẽ chọn phu quân. Nếu người phe chúng ta có thể lấy được công chúa, chúng ta chắc chắn sẽ có thể tiến thêm một bước nữa, hợp lực với Tây Vực”.
“Vâng, đa tạ lời khuyên của Nguy giám quốc!
“Yên tâm đi, Dương thái thường. Tiêu Lâm sẽ không thể sổng sót cho đến kỳ thi Đình, trạng nguyên nhất định sẽ là người của chúng ta. Kiếm Si và Thi Si sẽ đấu nhau, lúc đó sẽ chỉ có Tiêu Lâm là kẻ bị hại”.
“Vâng”.
“Giám quốc còn dặn tiếu nhân nhất định phải chuyến lời này đến ngài: Không cần dùng những thủ đoạn tầm thường như vậy. Bài thơ mà các người tuồn ra ngoài ta cũng đã đọc, nó còn xa mới đạt được trình độ như thơ của Tiêu Lâm. Cho dù Thi Si không phải người của ta cũng thừa biết đây không phải thơ do Tiêu Lâm viết”.
Thủ đoạn tầm thường…
Chưa đạt tới trình độ của Tiêu Lâm…
Dương Lạc đỏ mặt, bài thơ này là do chính ông ta viết! Lại còn là một trong những bài thơ hay nhất ông ta từng viết!
Không ngờ Ngụy giám quốc lại nói thơ của ông ta còn chưa đạt đến trình độ như của Hội
nguyên?
Ông ta không phục, nhưng cũng không dám nói gì, chỉ hậm hực nói: “Đều là do thuộc hạ dưới trướng của ta tài nghệ không đến đâu, làm ra bài thơ ngu ngốc xúc phạm đến con mắt của Giám quốc như vậy! Ta nhất định sẽ khiến trách thuộc hạ và bắt họ học hành chăm chỉ hơn để lọt vào mắt xanh của công chúa Đại Đồng!”
“Được rồi, ta sẽ truyền đạt lại lời của Dương thái thường, cáo từ”.
Dương Lạc vội vàng thưởng cho quản gia mấy trăm lạng, quản gia lén lút dùng tay ước lượng, sau đó hành lễ chào hỏi rồi phất tay áo vui vẻ rời đi.
Dương Lạc đổ mồ hôi lạnh, Ngụy giám quốc nắm rõ mọi kế hoạch của ông ta như lòng bàn tay, còn cổ ý phái người tới đây đế ngăn cản hành động của ông ta.
Dương Lạc thậm chí còn không ngờ rằng Tam Si thực ra từ lâu đã là đồng minh của Ngụy giám quốc!
Đáng sợ thật!
Ngụy giám quốc này còn thu phục được cả Tam Si!
Dương Lạc vừa xấu hố vừa sợ hãi, hôm nay ông ta đã làm trò hề trước mặt Ngụy giám quốc, nhất định phải lấy công chuộc lại. Công chúa Đại Đồng kén rể, đây là một cơ hội tuyệt vời!
Tuy rằng khoa thi rất quan trọng, nhưng chuyện của một tên lâu la như Tiêu Lâm sao có thế quan trọng bằng chuyện của Đại Đồng công chúa?
Vì Ngụy giám quốc đã nói không cần lo lắng chuyện của Tiêu Lâm nên Dương Lạc hoàn toàn gạt hắn ra khỏi đầu và bắt đầu lên kế hoạch chuyện của công chúa Đại Đồng.
Trạng nguyên là người có khả năng lọt vào mắt xanh của công chúa nhất. Công chúa sánh đôi với tài tử là chuyện thường xưa nay.
Sau cuộc thi Đình, tin tức về việc cồng chúa Đại Đồng chọn chồng sẽ được truyền bá rộng rãi, hoàng đế rất coi trọng nàng ta nên chắc chắn sẽ tố chức rất rỉnh rang.
Hiện tại mọi người đều đang âm thầm chuẩn bị, nhưng đều sợ bị kẻ khác cướp mất cơ hội ngàn vàng này.
Công chúa Đại Đồng xuất thân từ Tây Vực, thân phận cao sang, bây giờ lại muốn chọn rế Đại Ngụy, tức là mối liên hôn giữa nhà Ngụy và Tây Vực. Việc này ở Đại Nguy chưa từng có tiền lệ.
Công chúa Đại Đồng rất kín tiếng, nên ngoại trừ những chức sắc tương đối cao ra, rất ít người biết rằng công chúa chính là Đồng phương thư
của Tri Nghĩa Đường.
Công chúa Đại Đồng xinh đẹp lại tài giỏi, được hoàng đế phong làm thầy dạy dổ các hoàng tử. Điều này chứng tỏ nàng ta là người có kiến thức phong phú, hiểu biết rộng rãi, chính là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí con dâu của gia đình quý tộc.
Tin tức công chúa kén rể bí mật rò rỉ ra ngoài, các hoàng tử quý tộc và con cháu các thế gia đều vô cùng vui mừng.
Về phần Tiêu Lâm, bọn họ hiện tại không quan tâm. Điều quan trọng nhất đối với họ bây giờ là chiếm được trái tim của công chúa và trở thành phò mã đầu tiên của Tây Vực ở Đại Nguy.
Một kẻ sắp chết đương nhiên không quan trọng so với tương lai tươi sáng phía trước của họ.
Ngoại trừ dân thường vẩn đang bàn tán về Tiêu Lâm ra thì sự chú ý của đám công tử thế gia đều đã bị cuộc hôn nhân này hấp dẫn.
Những vị công tử con nhà quý tộc đều tin rằng mình muốn gia thế có gia thế, muốn quyền lực có quyền lực, muốn dung mạo có dung mạo. Tước vị phò mã này đương nhiên phải là của họ.
Còn những vị công tử quý tộc đã thành gia lập thất thì đấm ngực thùm thụp hối hận vì thành hôn quá sớm. Người phụ nữ cao quý nhất nhà Ngụy, ngoài còng chúa của hoàng tộc ra thì chính là công chúa Tây Vực. Lấy công chúa thì danh giá hơn nhiều so với lấy con gái nhà quan lại quý tộc hay tướng quân.
Mấu chốt là trở thành phò mã đồng nghĩa với việc trở thành hoàng thân quốc thích, cũng trở thành họ hàng của hoàng đế Tây Vực. Thân phận và địa vị này làm sao có thế so sánh với việc lấy con gái nhà quý tộc bình thường?
Tân gia cũng không ngoại lệ, họ vô cùng phấn khích khi nghe tin công chúa Đại Đồng đang kén chồng.
Mặc dù hoàng đế luôn không cho phép gia đình tướng quân liên hôn với Tây Vực, nhưng lần này công chúa Đại Đồng lại chọn phò mã xuất thân từ các gia đình quý tộc Đại Ngụy, bất kế xuất thân hay địa vị, chỉ cần là người mà công chúa thích.
Tân Phong hơn hai mươi tuổi, trước đó vì bận đèn sách thi cử để vào triều làm quan nên việc hôn sự bị trì hoãn.
Thời xưa, tuổi này chưa lấy vợ đã là muộn.
Tân phủ cực kỳ quan tâm đến việc công chúa kén rể, cho nên mới sáng sớm đã nhờ vả tất cả các mối quan hệ trong cung chỉ để tìm hiểu xem công chúa Tây Vực thích gì.
Không ngờ công chúa Đại Đồng lại kín tiếng và cẩn trọng đến mức Tần phủ dù đã lợi dụng mọi mối quan hệ trong cung để lấy thông tin nhưng lại chẳng thu được gì.
Trong trường hợp này chỉ có một khả năng, đó là hoàng đế cố ý bưng bít thông tin, hoặc là công chúa Đại Đồng cố tình làm vậy.
Dưới sự thúc giục của Tần lão thái thái, Tân Phong đành phải đi đến Tri Nghĩa Đường một chuyến đề khảo sát tình hình.
Những người có cùng mối quan tâm với Tân Phong cũng đã lặng lẽ lượn lờ ở Tri Nghĩa Đường trong một thời gian dài, chỉ đế có cơ hội “tình cờ” gặp gỡ công chúa Đại Đồng.
Làm sao con trai của tướng quân có thể so sánh với đám công tử bột quần là áo lượt này? Công chúa Đại Đồng là người có học thức, nhất định ghét đám người ôm cây đợi thỏ như vậy. Tần Phong suy nghĩ rất lâu, cho rằng nếu muốn chiếm được trái tim của công chúa, hắn ta phải tìm lối đi riêng.
Tân Phong phớt lờ sự khuyên bảo của gia đinh, phất tay áo bỏ đi.
Kế từ khi Tiêu Lâm làm loạn ở buổi tiệc lần trước, quan hệ giữa Tần phủ và hắn rơi vào trạng thái đóng băng. Tần Phong cảm thấy đặc biệt kỳ lạ, trước đây tổ mẫu và muội muội của hắn ta thi thoảng sẽ nói vài câu về Tiêu Lâm. Nhưng gần đây họ lại đặc biệt yên tĩnh, cái tên Tiêu Lâm tựa như đã biến mất khỏi Tân phủ.
Tần lão thái thái không cho phép bất cứ ai hé răng về chuyện hôm đó, cho nên Tân Phong với tư cách là huynh trưởng cũng không biết chuyện Tiêu Lâm sỉ nhục Tần Phượng Uyển.
“Ngươi có biết chuyện gì đang xảy ra không?”
Trên đường về nhà, Tần Phong vừa bức bối chuyện công chúa, vừa bức bối chuyện Tiêu Lâm. Không phải hắn ta nhớ nhung gì Tiêu Lâm, chỉ là Tiêu Lâm gần đây nổi đình nổi đám mà lại đột nhiên không có tin tức gì khiến người ta khó hiểu.
Người hầu làm theo lời dặn của Tân lão thái thái, nhìn quanh rồi đáp: “Đại công tử, cô gia đã chọc tức người không nên chọc tức. Lão phu nhân nói chúng ta không nên liên lạc với hắn nữa, để hắn tự sinh tự diệt”.
Nói ra mấy chữ “tự sinh tự diệt” là bởi Tần lão thái thái cho rằng Tiêu Lâm căn bản không có khả năng sống sót.
“Hắn đã chọc giận ai?” Tân Phong khó hiểu, Tân phủ phải kiêng dè ai kia chứ?
“Thi Si”.
Người hầu nhỏ giọng hỏi lại, Tân Phong nghe xong liền sửng sổt. 

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 120 Ngắt liên lạc"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com