NhayHo.Com
  • Trang chủ
  • Truyện
Advanced
Đăng nhập Đăng ký
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Ngôn Tình
  • Hào Môn Chiến Thần
  • Hành Động
  • Báo Thù
  • MORE
    • Bài ưu tiên
    • Cạnh Kỹ
    • Đam Mỹ
    • Gia Đấu
    • Hiện Đại
    • Huyền Huyễn
    • Nữ Cường
    • Sắc
    • Sủng
    • Tổng Tài
    • Truyện 16+
    • Cổ Đại
    • Đô Thị
    • Hài Hước
    • Huyền Ảo
    • Linh Dị
    • Ngược
    • Phiêu Lưu
    • Sảng Văn
    • Tình Yêu
    • Trọng Sinh
    • Xuyên Không
Đăng nhập Đăng ký
Prev
Next

Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1000

  1. Home
  2. Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán)
  3. Chương 1000
Prev
Next

Nhảy hố truyện: Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám 

  • Tác giả: Lâm Quán
  • Thể loại truyện: Ngôn Tình, Sủng

Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra chương bạn nhé!

Chương 1000: Lâm Quán Quán vừa đau lòng vừa thương xót.

Ông do dự nhìn Lâm Duyệt, thấy cô lạnh lẽo như hàn sương như cũ, biết hôm nay không có khả năng nói chuyện tiếp, ông cười khổ cùng hai người nói: “Bác biết bác nói mấy cái này các cháu sẽ không lập tức không tiếp thu được, hiện tại các cháu cần

bình tĩnh….Bác đi trước, chờ các

cháu bình tĩnh ròi bác lại đến tìm.”

Lâm Duyệt gắt gao nhấp môi.

Lâm Quán Quán sợ ông lại kích thích chị gái, nhanh chóng xua xua tay: “Lạc tiên sinh vẫn nên rời đi trước đi.”

Lạc Tấn Hoa thở dài một tiếng, cười khổ rời đi.

Tiếng bước chân dần dần đi xa, đến khi không nghe thấy nữa.

Xác định Lạc Tấn Hoa thật sự rời đi, cả người Lâm Duyệt như là bị rút cạn sức lực, hai chân mềm nhũn, nằm liệt ngồi ở trên sô pha.

“Chị!”

Lâm Duyệt nắm chặt tay cô, nước mắt trong hốc mắt rốt cuộc không nín được, mãnh liệt rơi xuống.

Vành măt Lâm Quán Quán cũng đỏ.

Cô ôm chặt lấy Lâm Duyệt, cảm nhận được thân thể cô run rẩy, không ngừng trấn an cô: “Chị! Em ở đây, em ở bên cạnh chị.”

Lâm Duyệt khóc rống thất thanh.

Nước mắt theo gương mặt chảy xuống.

Lâm Quán Quán đau lòng ôm chặt Lâm Duyệt.

Lúc này, không có người nào hiểu tâm tình của chị hơn cô. Thời điểm mẹ qua đời cô mới 6 tuổi, chỉ là tuổi mới bắt đầu có ký ức, nói thật ra qua

đi nhiều năm như vậy, bộ dáng mẹ ở cô trong đầu đã mơ hồ. Ngẫu nhiên nhớ lại trong đầu cô cũng chỉ có nụ cười của mẹ, cùng với vài chuyện ấn tượng sâu đậm thời thơ ấu mà thôi.

Trong đầu, ký ức của mẹ còn không nhiều bằng bà nội.

Nhưng cứ việc như thế.

Cô nghe được Lạc Tấn Hoa nói ông là ba cô, cô đều nhịn không được mà đau lòng cho mẹ đồng thời cũng oán hận Lạc Tấn Hoa thất trách.

Khi còn nhỏ có chuyện làm cô ân tượng khắc sâu.

Một lần mẹ cùng Lâm Đại Phúc cãi nhau rất to, mẹ đòi ly hôn.

Lâm Đại Phúc hẳn là lo lắng không được tài sản, kiên quyết phản đối ly hôn, ông ta còn uy hiếp mẹ nói nếu bà dám ly hôn, ông ta liền cướp cô cùng chị gái đi, tìm chỗ mà mẹ không biết nhốt hai chị em cô lại, sau đó hung hăng ngược đãi.

Mẹ mắng ông ta không bằng cầm thú.

Ông vươn tay tát mẹ, hơn nữa âm trầm nói: “Tô Thanh Thanh, đừng quên, tôi là chồng cô, là ba của hai đứa con gái cô. Tôi đem hai chị em nó đi, dù cô có tìm luật sư kiện tôi cũng vô dụng! Tôi nói cho cô biết đời

này cô đừng nghĩ thoát khỏi tôi!

Lâm Quán Quán từ trong hồi ức lấy lại tinh thần.

Cô ngửa đầu nhìn trần nhà, rơi nước mắt.

Mẹ.

Mẹ là vì hai chị em các cô cho nên mới không dám ly hôn.

Thời điểm mẹ qua đời chị cô đã mười hai tuổi, cảm tình của chị đối với mẹ càng sâu, cho nên chị càng thêm oán hận Lạc Tấn Hoa hơn cô.

Dù sao.

Nếu không phải ông ấy thất trách, nếu ông có thể sớm một chút biết các cô tồn tại, ông hẳn có thể thực hiện trách nhiệm làm ba. Nói như vậy, mẹ sẽ không phải chịu Lâm Đại Phúc uy hiếp.

Nói không chừng.

Cũng sẽ không bị Lâm Đại Phúc cùng Tôn Hà Anh hại chết.

Lâm Duyệt khóc suốt một giờ.

Từ mới đầu phát tiết gào khóc biến thành ẩn nhẫn khóc cuối cùng lại biến thành một con thú nhỏ vô lực khóc

nức nở, cuối cùng cô phảng phất như bị rút cạn sức lực, ngơ ngác dựa vào trong lòng ngực Lâm Quán Quán, ánh mắt cũng không còn nhìn rõ nữa.

“Chị?”

Lâm Quán Quán thử hô một tiếng, mà Lâm Duyệt giống như ném hòn đi đâu, hoàn toàn không có phản ứng.

Lâm Quán Quán vừa đau lòng vừa thương xót.

Cô bảo trì một tư thế, Lâm Duyệt khóc bao lâu, cô liền đứng ôm bấy lâu, hai cái đùi mềm nhũn, nếu không phải lúc trước Tiêu Lăng Dạ thay cho cô một đôi giày đế bằng, hai cái đùi cô đã sớm rút gân.

Lâm Quán Quán lao lực đem Lâm Duyệt đỡ đến trên sô pha nằm xuống.

Lâm Duyệt như con rối không có linh hồn, tùy cô đùa nghịch.

Cơ hò là thân thể vừa mới tiếp xúc sô pha, cô liền chống đỡ không được, mơ màng đi vào giấc ngủ.

Lâm Quán Quán nhìn đôi mắt cô đỏ bừng sưng đỏ, thật mạnh thở dài.

Khóc cũng là một cái bào mòn sức lực nha.

Bất quá, có thể ngủ tóm lại là chuyện tốt.

Cô cởi giày cao gót Lâm Duyệt ra, lại đi lên lầu tìm chăn hơi mỏng đắp lên người cô, cuối cùng lại bưng một chậu nước ấm, giúp cô ấy lau nước mắt trên mặt cùng tẩy trang.

***

Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!

Đọc truyện Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com

Prev
Next

Comments for chapter "Chương 1000"

Bình Luận

Để lại một bình luận Hủy

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

*

*

Nhảy Hố - NhayHo.Com Website đọc truyện online hay, cập nhập chương nhanh nhất. Đọc truyện ngôn tình hay, truyện Đam Mỹ, truyện Tiên Hiệp, Sủng ... Truyện online, truyện full, truyện mới, truyện chữ, tiểu thuyết
  • Trang chủ
  • Truyện

@ nhayho.com

Sign in

Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Sign Up

Register For This Site.

Log in | Lost your password?

← Back to NhayHo.Com

Lost your password?

Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

← Back to NhayHo.Com