Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1013
Nhảy hố truyện: Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám
- Tác giả: Lâm Quán
- Thể loại truyện: Ngôn Tình, Sủng
Đánh giá 10 sao cho truyện để bọn mình có động lực ra chương bạn nhé!
Chương 1013: Bà ấy rất xinh đẹp sao?
“Niệm Niệm, trước kia mẹ cảm thấy con tuổi còn nhỏ, có một số việc con không cần phải biết, hiện tại lại không thể không nói.” Lạc thái thái lôi kéo tay cô: “Con có muốn nghe chuyện xưa của mẹ không?”
Không đợi Lạc Niệm Niệm trả lời, Lạc thái thái liền nhìn về phía Lạc Tấn Hoa, có chút ngượng ngùng nói: “Tấn Hoa, ông có thể tránh mặt một chút không?”
‘Được!” Lạc Tấn Hoa gật đầu: “Tôi về
phòng trước.
“ừm!”
Lạc Tấn Hoa xoay người lên lầu, biến mất trong tầm mắt hai mẹ con.
Chờ xác định ông đã đi xa, không nghe được thanh âm các cô, Lạc thái thái mới đem chuyện xưa từ từ kể ra.
“Kỳ thật không có gì, mẹ và ba con từ nhỏ cùng nhau lớn lên xem như thanh mai trúc mã, mẹ cũng không biết khi nào bắt đầu thích ông ấy, chờ lúc mẹ phát hiện đã không thể tự kềm chế được, ba con vẫn luôn đối xử với mẹ thật tốt nhưng cũng chỉ tốt như với em gái nhà bên. Từ nhỏ đến lớn,
mẹ vẫn luôn đuổi theo bước chân của ông ấy, ông ấy học đại học Vân Thành, mẹ liền nỗ lực học tập thi đậu đại học Vân Thành. Mẹ cho rằng chỉ cần mẹ đi theo ông ấy, một ngày nào đó, ông ấy quay người lại sẽ phát hiện đến sự tồn tại của mẹ.”
Dừng một chút, bà nói tiếp: “Cho đến khi Tô Thanh Thanh xuất hiện!”
“Cho đến khi Tô Thanh Thanh xuất hiện!”
Lạc thái thái hơi hơi ngẩng đầu, lâm vào hòi ức, thanh âm cũng trở nên có chút mơ hồ: “Trên thực tế, trước khi bà ấy xuất hiện ở trường học mẹ đã biết tới bà ấy. Năm ấy, ba con mê vẽ vật thực, thời điểm nghỉ hè ông đi rất nhiều địa phương tìm kiếm phong cảnh, cuối cùng dừng ở một cái cổ trấn chờ khai giảng, sau khi ba con trở về từ cổ trấn, cả người liền không giống nhau.”
Bà dừng một chút, hồi ức nói: “Trước nay mẹ chưa từng thấy dáng vẻ kia
của ba con, thường xuyên thất thần giống như ném hồn đi mất rồi, ngẫu nhiên còn không tự giác cúi đầu mỉm cười. Lúc ấy mẹ liền biết, ông đã yêu người khác. Mẹ rất thương tâm cũng thực không cam lòng, không biết rốt cuộc là người thế nào mà có thể lọt vào mắt ba con. Cho đến khi mẹ phát hiện bức tranh phác hoạ bà ấy trong phòng vẽ tranh của ba con.”
Lạc Niệm Niệm sửng sốt một chút.
Lạc thái thái cười khổ một tiếng, nói tiếp: “Nhìn thấy bức tranh kia mẹ liền biết bản thân không có đoán sai.”
Bà ấy rất xinh đẹp sao?
“ừm!” Lạc thái thái gật đầu nói: “Tô Thanh Thanh là kiểu phụ nữ điển hình Giang Nam, dung mạo kiều tiếu, làn da trắng nõn. Càng quan trọng là ánh mắt của bà ấy rất linh động, chỉ là nhìn tranh mà mẹ còn cảm thấy tự biết xấu hổ.”
“Mẹ!”
Lạc thái thái cười lắc đầu, lôi kéo tay cô nói: “Không cần an ủi mẹ, mẹ đã sớm bình thường rồi. Mẹ nói bóng nói gió, biết Tô Thanh Thanh chuẩn bị ra nước ngoài, biết bọn họ không có khả năng cho nên nội tâm còn lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm. Nhưng ai biết, nghỉ hè năm thứ hai, mẹ gặp được bà ấy ở cửa trường học.”
“Mẹ liếc mắt một cái liền nhận ra bà ấy. Bà mặc đồ rất mộc mạc, váy liền áo màu xanh lam, tóc tết thành hai cái bím tóc đen, mang theo một cái vali xách tay bằng gỗ, như là tiểu thư khuê các từ dân quốc đi ra. Bà ấy giống như một điểm sáng, sự xuất hiện của bà ấy hấp dẫn rất nhiều ánh mắt mọi người. Thời tiết rất nóng, cái vali rất nặng nhưng bà ấy cự tuyệt mấy bạn nam hỗ trợ, một người mang vali gỗ không ngừng dùng tay quạt gió, bà ấy liên tục nhìn xung quanh tựa hồ đang tìm người nào đấy, sau đó mẹ nhìn thấy đôi mắt bà ấy đột nhiên sáng ngời. Mẹ theo tầm mắt bà ấy nhìn qua liền nhìn thấy bà ấy nhấp miệng cười vẫy tay với ba con.
***
Các bạn vào group facebook để theo dõi nhiều truyện Hot, góp ý / báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
Đọc truyện Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám được cập nhật nhanh nhất trên nhayho.com