Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1271
Trong đầu cô chỉ nghĩ đi nhầm phòng, Long Ngự Thiên sẽ làm gì cô không.
“Lại đây!”
“vẫn là không được đi….”
“Đừng để tôi nói lần thứ ba!”
“….” Lâm Quán Quán không nhúc nhích.
“Quans nhi, lại không nghe lời, ân?”
Tiếng nói mát lạnh tràn đầy cảnh cáo.
Đáng chết! Cô cũng là có giới hạn! Chết thì chết đi.
Lâm Quán Quán ngẩng đầu, lấy hết can đảm nói: “Long Ngự Thiên, nơi này không phải nước M, không có thoáng như nước M. Hiện tại đêm hôm khuya khoắt, chúng ta hai cái trai đơn gái chiếc ở chung một
phòng, không thích hợp!
Long Ngự Thiên nhíu mày: “Tôi lại cảm thấy rất thích hợp.”
“….” Lâm Quán Quán biến sắc, cộ phòng
bị nhìn anh: “Long Ngự Thiên, tuy rằng hiện tại tôi là người ở dưới mái hiên nhưng là không đại biểu tôi có thể tùy ý để anh làm gì thì làm, nếu, nếu anh dám làm gì tôi, tôi tình nguyện cá chết lưới rách!”
“Xuy—–thật coi trọng chính mình. Cô
hiện tại là thịt cá trên thớt, có tư cách gì cùng tôi cá chết lưới rách?”
Long Ngự Thiên trào phúng.
“….” Lâm Quán Quán nghẹn một chút,
tuy rằng không cam lòng, cô cũng biết tình cảnh hiện tại, đích xác không bản lĩnh cùng Long Ngự Thiên cá chết lưới rách, cô cắn chặt răng: “Đúng! Nhân vi dao thớt tôi là thịt cá, tuy cá này không làm gì được thớt nhưng lại có thể quyết định chính mình là cá sống hay chết!”
“Tự sát? Xuy! Quán nhi, cô thật là có tiền đồ!”
“….” Lâm Quán Quán quật cường đứng ở
nơi đó, không nói chuyện.
Nếu Long Ngự Thiên thật làm gìcô, cô phản kháng không được, đương nhiên, cô cũng không phải cổ đại trinh tiết liệt phụ, không có khả năng vì loại chuyện này tự sát.
Sinh mệnh cô còn nhiều người quan trọng như vậy.
Cô cũng tin tưởng, nếu Long Ngự Thiên thật làm gìcô, Tiêu Lăng Dạ cũng sẽ không ghét bỏ cô, chỉ biết thống hận chính mình
không có bảo vệ tốt cô…Nhưng là! Cô
phải làm ra bộ dáng quyết tuyệt, như vậy Long Ngự Thiên mới có kiêng kị.
“Bày ra một bộ muốn chết muốn sống cho ai xem!”
Cả người Long Ngự Thiên phiếm khí lạnh, cười lạnh nói: “Bổn thiếu vẫy tay muốn cái dạng phụ nữ gì mà không có, còn cần dùng sức mạnh với cô? Cô thật ra để mắt chính mình nha!”
thần kinh căng thẳng Lâm Quán
Quán hơi hơi lơi lỏng một ít.
“Cô…..”
“Lại đây, sấy tóc cho tôi!”
“….” Vừa rồi anh kêu cô, chính là để cô
sấy tóc cho cô?
Tựa hồ đoán được ý tưởng trong Ịòngcô, Long Ngự Thiên cười nhạo một tiếng, ném khăn lông lên người cô: “Cô cho rằng tôi kêu cô làm cái gì?”
“….” Khuôn mặt Lâm Quán Quán “Tạch”
một chút hồng lên.
Cô còn tưởng rằng….Còn tưởng
rằng….Khụ khụ! Này hiểu lầm quá lớn.
ở thời điểm điểm mấu chốt bản thân không chịu uy hiếp, Lâm Quán Quán rất thức thời.
Cơm còn nấu, sấy tóc thôi thì sao đâu! sắc mặt Lâm Quán Quán như thường đi sấy tóc cho anh.
Mười phút sau.
Lâm Quán Quán sờ sờ tóc Long Ngự Thiên đã khô tám phần: “Hiện tại tôi có thể đi rồi chứ?”
“Đi chỗ nào?”
“Đi phòng tôi.”
Long Ngự Thiên xoay người, bình tĩnh nhìn cô: “Chỗ này chính là phòng của cô.”
Lâm Quán Quán đại kinh thất sắc.
Chương 889: Niềm tin giữa người với người đâu
“Đây là phòng của cô.”
“…” Lâm Quán Quán đại kinh thất sắc:
“Long Ngự Thiên, anh nói chuyện không tính toán gì hết!”
“Nga?”
“Kẻ lừa đảo! Anh vừa rồi rõ ràng nói tôi lại đây là vì sấy tóc cho anh, hiện tại tóc đã khô, anh thế nhưng bảo tôi ngủ ở chỗ này Niềm tin giữa người với người đâu?”
“…” Long Ngự Thiên thản nhiên từ ghế
trên đứng dậy.
Anh nhàn nhã ôm cánh tay, cười như không cười nhìn Lâm Quán Quán: “Kích động như vậy làm cái gì, tôi nói muốn ngủ với cô à?”
“….” Lâm Quán Quán sửng sốt, lắp bắp
nói: “Vậy, vậy anh có gì?”
“Cô ngủ chỗ này, tôi ngủ thư phòng!”
Anh ta có lòng tôt vậy à?
Lâm Quán Quán tỏ vẻ hoài nghi.
“Hay là cô muốn ngủ với tôi?”
“….” Lâm Quán Quán trợn tròn mắt.
“Đáng tiếc….Bổn thiếu không có hứng
thú với phụ nữ có chồng!”
Nói xong.
Ánh mắt Long Ngự Thiên lạnh lạnh quét cô liếc mắt một cái, xoay người rời đi.
“Cạch.” Nghe được tiếng cửa phòng đóng lại, Lâm Quán Quán mới hồi phục tinh thần lại.
Đi thật rồi sao?
Cô khom lưng, bước chân nhẹ nhàng lặng lẽ đi tới cửa, mở cửa phòng ra thăm dò bên ngoài, hành lang trống không, đích xác không có Long Ngự Thiên.
Lâm Quán Quán bỗng nhiên thở phào nhẹ nhõm.
Người một thả lỏng, cô mới phát hiện, sau lưng mình thế nhưng ra một thân mồ hôi lạnh.
Cô chạy nhanh đóng cửa phònglại, sau khi đóng lại cô còn không yên tâm, khóa trái bên trong.
“Hô!
M
Cô vỗ vỗ ngực.
Vừa rồi đối đầu chính diện với Long Ngự Thiên, trong lòng cô vẫn là có chút chột dạ.
Còn may! Tuy rằng Long Ngự Thiên tính cách âm tình bất định, làm người không nắm được nhưng anh còn tới mức không có phẩm chất cưỡng bách người khác.
Lâm Quán Quán xoay người về phòng.
“….” Sau khi biết là phòng Long Ngự
Thiên, trong lòng Lâm Quán Quán có chút khó chịu.
Không biết có phải tác dụng tâm lýhay không, cô thế nhưng cảm thấy trong phòng tràn ngập hơi thở trên người Long Ngự
Thiên.
Làm người mạc danh có chút kinh hãi.
Không được! Cô không thể ngồi chờ chết như vậy.
Lâm Quán Quán nhảy xuống giường.
“Nghe Hồng Vũ nói, Long Ngự Thiên ở chỗ này ở không phải một ngày hai ngày, anh chính là người có công ty, tập đoàn Long Thị lớn như vậy, anh làm người cầm lái, khẳng định cũng rất nhiều việc.
Tựa như Tiêu Lăng Dạ…..Dù mỗl ngày
tan làm về nhà cũng sẽ tiếp rất nhiều điện thoại, hơn nữa trong nhà cũng chuẩn bị di động cùng máy tính.
Long Ngự Thiên khẳng định cũng giống nhau đi.” Di động khẳng định ở bên người.
Vừa rồi Long Ngự Thiên tắm rửa ra chỉ
mặc áo trong màu trắng, có khi nào..
Lâm Quán Quán đi nhanh vào phòng tắm.
Phòng tắm rất rộng.
ước chừng có hơn hai mươi mét vuông, ở giữa là một cái bồn tắm hình vuông, bởi vì vừa mới tắm xong, bên trong tràn ngập hơi nước, ánh mắt Lâm Quán Quán ở tìm tòi một chút, quả nhiên ở trong góc phát hiện một rổ đồ dơ.
Long Ngự Thiên đặt trường bào màu đen ở trong.
“Tìm được rồi!”
Lâm Quán Quán đi nhanh tiến lên, lấy quần áo dơ trong rổ ra, sau đó sờ soạng từ trên xuống dưới một lần.
“Sát! Sao không có túi!”
Cô sờ soạng nửa ngày cũng không tìm được túi, đột nhiên, trong đầu chợt lóelinh quang, Lâm Quán Quán đột nhiên nhớ tới, trường bào Long Ngự Thiên là cổ trang, mà loại cổ trang này tay áo rộng, chỗ để đồ vật cơ bản đều ở trong tay áo.
Cô chạy nhanh sờ tay áo.
Lúc này quả nhiên sờ thấy đồ vật bên trong.
Di động! Này xúc cảm, tuyệt đối là Long Ngự Thiên di động.
Lúc quay “Khuynh Thành Truyện”, cô ở chung một cái phim trường với Long Ngự Thiên, thường xuyên nhìn thấy anh không có việc gì thì nằm trên ghế đùa nghịch di động, thực may mắn, cô đã từng nhìn anh giải mật mã.
Con số kia, cô nhớ rõ ràng.
Trái tim Lâm Quán Quán hồi hộp.
Tuy rằng không biết di động của cô vì sao tới biệt thự không tín hiệu, chính là cô dám khẳng định, di động Long Ngự Thiên khẳng định có tín hiệu, càng may mắn chính là trong danh bạ của cô, cô chỉ nhớ rõ số của mình và Tiêu Lăng Dạ.
Chỉ cần lấy di dộngra, gọi một cuộc điện thoại cho Tiêu Lăng Dạ, Tiêu Lăng Dạ có thể tìm được cô rồi! Lâm Quán Quán lập tức muốn lấy điện thoại từ trong tay áo ra.
Nhưng mà.
Lúc tay cô vừa mới chạm đến cổ tay áo,
cửa phòng tắm đột nhiên truyền đến tiếng Long Ngự Thiên mỉm cười mát lạnh: “Quán nhi, cô đang làm cái gì vậy?”
Lâm Quán Quán hoảng sự.