Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1273
“Quên mang điện thoại.”
Lâm Quán Quán nhìn điện thoại trong tay Long Ngự Thiên, bi phẫn đan xen.
Thiếu chút nữa! Vừa rồi cô thiếu chút nữa là cô có được cơ hội gọi điện thoại cho Tiêu Lăng Dạ… Thế nhưng, bây giờ điện thoại đang ở trong tay Long Ngự Thiên, cô đã không còn cơ hội lấy về lại nữa.
“…” Trơ mắt nhìn hi vọng tan biến, đáy lòng Lâm Quán Quán tràn đầy khó chịu.
“Biểu cảm đó của cô là sao?”
“Không có!”
Lâm Quán Quán cắn môi, ngập ngừng nói: “Đây là đồ anh quên cầm à?”
“Không sai!”
Cô trơ mắt nhìn Long Ngự Thiên mở khóa, sau đó… Nhìn thấy tín hiệu trên điện thoại di động của anh tràn đầy.
Mới vừa rồi nếu như cô phản ứng nhanh hơn chút, động tác cũng nhanh hơn chút nữa, có phải có thể đổi thành kết quả khác hay không?
Tim đau đến không thở được! Lâm Quán Quán hít sâu mấy hơi mới cố gắng khắc chế được ưu tư, “Đồ anh cũng lấy được rồi, bây giờ anh có phải là nên đi rồi khong?”
Long Ngự Thiên nhìn sắc mặt xanh trắng giao thoa của cô, khẽ nhíu chân mày, khóe miệng nở nụ cười.
Anh không nói gì, cầm điện thoại đi động, xoay người rời đi.
Đi tới cửa phòng tắm, anh giống như sực nhớ đến cái gì, xoay người nhìn Lâm Quán Quán vẫn đang đứng ngây ngẩn trong góc nhỏ. “Quán nhi…”
“Chuyện gì?” Tâm trạng Lâm Quán Quán không tốt, cũng không có thời giàn lá mặt lá trái với anh, thanh âm cũng trở nên hung hăng.
“Cô vừa mới nói cô có bệnh sạch sẽ phải
không?’
Lâm Quán Quán cứng đờ, giả vờ sửa sang lại quần áo dơ trong giỏ: “Khụ… Đúng vậy, tôi không ưa loại hành vi để quần áo loạn xạ như này nhất, dù là quần áọ dơ, thì cũng phải sửa sang lại chỉnh tề mới được.”
“Vậy làm phiền cô.”
Lâm Quán Quán sửng sốt, mờ mịt nghiêng đầu nhìn anh: “Cái gì?”
“Sau này, quần áo dơ của anh liền giao cho cô.”
“…” Năm phút sau.
Lâm Quán Quán tức giận đập giường.
A a a! Không lấy được điện thoại thì cũng thôi đi, lại còn phải thầu luôn đống quần áo dơ của Lông Ngự Thiên! Đặc biệt! Lúc ấy sao cô lại cứ ngây ngẩn ở đó, mà không trực tiếp ném đống quấn áo dơ ném vô mặt Long Ngự Thiên chứ.
Lâm Quán Quán hối hận xanh ruột.
Một bên khác.
Phòng sách.
Tuy nói là phòng sách, nhưng không gian cũng không nhỏ.
Bởi vì Long Ngự Thiên thường xuyên ở trong này làm việc, cho nên phòng sách được nối liền với một phòng nghỉ khác, phòng nghỉ lớn khoảng bằng một phòng khách, bởi vì là phòng nghỉ tạm thời nên trong phòng chỉ bầy một cái giường đôi, còn có một bộ tù quần áo tùy chỉnh.