Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1284
“Tâm Can có số điện thoại anh ta!”
“Vâng!” Tiêu Lăng Dạ áp lực lửa giận, anh phân phó Tiêu Diễn: “Ngày mai sáng sớm lây di động của Tâm Can từ biệt thự mang lại đây.”
Tiêu Diễn gật đầu: “Được!”
“Ngày mai?”
Duệ Duệ nóng nảy: “Vì sao còn phải chờ tới ngày mai? Mommy cô…”
“Hiện tại đã sắp rạng sáng 12 giờ, lúc này không thích hợp thực thi kế hoạch.”
Duệ Duệ nghĩ đến vừa rồi Tiêu Lăng Dạ nói chi tiết với cậu lập tức liền nhấp môi.
Tiêu Lăng Dạ xoa xoa tóc cậu: “Ngủ đi.”
Duệ Duệ không có né tránh anh đụng chạm, cậu nhấp môi, ngẩng đầu nhìnanh, trong ánh mắt đen nhánh mang theo vài phần sợ hãi: “Chú sẽ cứu mommyra, đúng không?”
“Đúng!” Tiêu Lăng Dạ hứa hẹn: “Muộn nhất giữa trưangày mai, mẹ cháu nhất định bình an trờ về.”
“Vậy….Cháu tin tường chú.”
Tiêu Lăng Dạ lại xoa xoa tóc cậu: “Ngủ đi.” “Chú thì sao?”
“Chú với chú hai cháu phải ra ngoài một chuyến, có một số việc cần an bài một chút.” Anh hỏi: “Trong phòng chỉ còn cháu cùng Tâm Can, có sợ không?”
Cậu bé lắc đầu.
“Các chú đi đi, cháu sẽ không kéo chân sau các chú đâu.”
“Không! Không có kéo chân sau!” Ánh mắt Tiêu Lăng Dạ mềm ấm: “Lúc này cháu đã giúp chú một đại ân.”
Duệ Duệ không được tự nhiên dời ánh mắt.
Hôm sau.
Cẩm Cung.
Bời vì hôm nay có thể ra khỏi phòng, Lâm Quán Quán cố ý dậy thật sớm.
Bất quá côdậy sớm, Long Ngự Thiên còn sớmhơncô.
Lúc cô xuống lầu, Long Ngự Thiên đang ở dưới lầu tiếp điện thoại, cũng không biết là trò chuyệnvới ai, mắt phượng anh mỉm cười, không phải cười lạnh không phải tà cười không phải cười nhạo, là cái loại mỉm cười mềm mại phát ra từ nội tâm.
Lâm Quán Quán đứng ở cầu thang, trong lúc nhất thời nhìn đến ngây người.
Sát!
Không phải hoa mắt chứ!
Cô dùng sức xoa xoa mắt, lại xoa xoa mắt, vẫn nhìn thấy khuôn mặtmềm mại như cũ.
Bởi vì khoảng cách xa, cô chỉ có thể nghe được Long Ngự Thiên đang nói chuyện, không nghe đượcanh nói gì, lòng hiếu kỳ cônổi lên, nhịn không được đi xuống lầu vài
bước.
Chính là vài bướcnày, Long Ngự Thiên đã phát hiện cồ.
Anh nghiêng mắt nhìn cô một cái, lại nói vài câu với điện thoại, cúp máy.
Sau khi cúp máy, khóe mắt anh giơ lên, khóe miệng ép xuống, lại khôi phục tà khí lạnh lẽothường ngày.
Cô nhẹ nhàng xuống lầu.
“Khụ, Long Ngự Thiên, anh còn chưa có đi làm à.” Lâm Quán Quán thật sự không nhịn được, thử hỏi một câu: “Vừa rồi anh gọi điện thoại với ai vậy?”
Cô thật sự quá tò mò.
Muốn biết là thần thánh phương nào, lại lợi hạinhư vậy có thể mềm hoá Long Ngự Thiên!
Nói không chừng
Cô còn cỏ thể lợi dụng đối phương, thoát khỏi Long Ngự Thiên!
Nhưng mà.
Côvừa mới mở miệng liền nhìn thấy khóe miệng Long Ngự Thiên gia tăngnụ cười, anh cười khẽ: “Sao, ghen à?”