Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1311
“…” Lúc này, Long Ngự Thiên trầm mặc
thật lâu.
Lâm Quán Quán ngừng thở như là đang chờ đợi vận mệnh tuyên án.
Nhưng mà.
Long Ngự Thiên lại như giông như bị câm,
tránh mà không đáp.
Một phút! Hai phút! Năm phút qua đi…
Chờ đợi, một lòng Lâm Quán Quán đã hoàn toàn lạnh thấu.
Hốc mắt tựa hồ có thứ gì không chịu nổi, hung hăng rơi xuống.
“Quán Quán……” Một bên Hồng Vũ vội
vàng đi tới: “Cậu đừng nói thiếu gianhư vậy
….Thiếu gia muốn lợi dụng cậu đối phó
Tiêu Lăng Dạ không sai nhưng là nhiều năm như vậy, thiếu gia chưa từng chân chính làm chuyện gì thương tổn đến cậu nha.”
Hồng Vũ sợ cô hiểu lầm, vội vàng giải thích nói: “Năm đó Lâm Song Song hạ thuốc cậu, nếu không phải thiếu gia can thiệp, cậu khẳng định bị đưa đến trên giường Ngưu Lang rồi. Sau này, Lâm Vi cùng Tôn Hà Anh làm hại cậu xuất huyết nhiều, còn ném cậu xuống biển, cũng là thiếu gia phái người cứu cậu, bằng không lúc trước cậu
đã bị bọn họ hại chết, còn có..Lúc cậu
sinh mổ Duệ Duệ cùng Tâm Can, thời điểm Tâm Can sinh ra, cả người xanh tím không khóc không nháo giống như tử thai, là thiếu
gia kịp thời đuổi tới, cứu Tâm Can xuống.”
“Tuy rằng….Tuy rằng thiếu gia làm mấy
chuyện này mục đích là để về sau trả đũa Tiêu Lăng Dạ, nhưng không thể phủ nhận, những chuyện anh làm đều biến tướng thành trợ giúp cậu nha.”
“….” Ánh mắt Lâm Quán Quán gian nan
hoạt động một chút: “Tôi hỏi bệnh của Duệ
Duệ…..Rốt cuộc có quan hệ với anh hay
không!”
Lần này.
Hồng Vũ cũng trầm mặc.
Ánh mắt Lâm Quán Quán dịch đến trên người Long Ngự Thiên: “Trả lời tôi đi!”
Long Ngự Thiên nhắm mắt lại: “Thực xin lỗi!”
Là anh! Thật là anh! Cô vốn dĩ cũng chỉ là suy đoán, dù sao việc con nhỏ bị bệnh thì
cũng không phải là chuyện người nào có thể khống chế, vừa rồi cô chỉ là đột nhiên nghĩ đến, sờ dĩ cô cùng Duệ Duệ về nước, chính là vì tìm được ba ruột Duệ Duệ, sau đó để anh lấy tủy giải phẫu cho con.
Bởi vì.
Nếu không phải vì bệnh tìnhcủa cậu bé, cô đời này cũng chưa tính về nước.
Cổ họng cô khô khô: “Sao anh làm được?”
“…” Long Ngự Thiên trầm mặc một lát:
“Người cô làm thuê cho ở nước M, là người của tôi!”
“…” Mắt Lâm Quán Quán trợn to.
Cô giống như điên rồi lạnh giọng lên án: “Long Ngự Thiên! Khi đó Duệ Duệ chỉ là một đứa bé chưa biết gì, sao anh có thể ra tay với cậu bé cơ chứ! Anh không có lương tâm sao! Đúng! Chuyện mà dì anh gặp phải tôi rất hiểu nhưng tánh mạng dì anh là tánh mạng, mạng của con tỏi thì không phải sao! Kẻ có tiền như các người, không để mạng người khác trong mắt, cứ như vậy tùy ý động tay vào sinh tử của người khác
như vậy sao!
“Quán Quán.”
“Anh câm miệng!”
Lâm Quán Quán trừng mắt nhìn Hồng Vũ: “Cậu giúp đỡ Long Ngự Thiên trợ trụ vi ngược cũng không phải người tốtgì!”
“….” Hồng Vũ bẹp miệng, hốc mắt tức
khắc tràn ngập nước mắt.
Hoẳng Dụ bước tới, lạnh lùng liếc mắt quét Lâm Quán Quán một cái, Lâm Quán Quán không cam lòng yếu thế, hốc mắt hồng hung hăng trừng mắt nhìn Hoằng Dụ, lúc này mới lại lần nữa nhìn về phía Long Ngự Thiên: “Anh hận Tiêu Ngạo, hận Khương Ninh, vậy thì anh quang minh chính đại tìm bọn họ trả thù nha, thương tổn một đứa trẻ tay trói gà không chặt, anh rất có cảm giác thành tựu sao!”
“Long Ngự Thiên, anh chính là tên tiểu nhân!”