Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1320
Năm phút sau.
Bệnh việnKhang Hoa.
Tiêu Lăng Dạ được Tiêu Diễn cùng Lâm Quán Quán đỡ lên tầng cao nhất, Tống Liên Thành đã sớm nhận được điện thoại Tiêu Diễn, ờ cửa phòng bệnh chờ, thấy Tiêu Lăng Dạ bị đỡ, sắc mặt anh đổi đổi, vội vàng
bước tới, từ Lâm Quán Quán tiếp nhận Tiêu Lăng Dạ, thấy sắc mặt anh trắng bệch, vội vàng dò hỏi: “Sao lại thế này?”
“Đánh một trận với Long Ngự Thiên, có thể nội tạng có chỗ xuất huyết.”
Tiêu Diễn hùng hùng hổ hổ nói: “Bất quá tình huống Long Ngự Thiên tiểu bạch kiểm kia cũng không tốt hơn là mấy, thương trên người anh cũng không ít hơn anh trai là bao.”
“…” Giờ là lúc để so sánh à!
Tống Liên Thành nhanh chóng
quyết định: “Mau đi làm kiểm tra!”
“Được!”
Tiêu Diễn cùng Tiêu Lăng Dạ đi làm kiểm tra, Lâm Quán Quán không yên tâm muốn đuổi theo, Tiêu Lăng Dạ đ lắc đầu, anh chỉ vào cửa phòng bệnh: “Đi vào báo bình antrước!”
Lâm Quán Quán vừa quay đầu, liền phát hiện trước cửa phòng bệnh, một nhà ba người Lạc Tấn Hoa cùng với khuôn mặt nhỏ Duệ Duệ sắp khóc rồi.
“Duệ Duệ.”
“Mẹ!”
Duệ Duệ giang taychạy vội tới, Lâm Quán Quán nửa cong eo, ôm lấy cậu bé, cậu ôm chặt lấy cổcô, vùi khuôn mặt nhỏ vào cô.
Lâm Quán Quán ôm chặt cậu bé.
Duệ Duệ cảm thấy bản thân mình đã trưởng thành, thật lâu không có làm nũng với cô như vậy.
Lần này, cậu khẳng định lo lắng
hỏng rồi đi.
“Mommy….”
“Không có việc gì không có việc gì, mommy không có việc gì!”
Lâm Quán Quán trấn an vuốt ve, cảm nhận được thân thể cậu bé run nhè nhẹ, cô đau lòng không thôi: “Mommy thật sự không có việc gì, không tin con ngẩng đầu nhìn xem!”
Cậu bé ngẩng đầu.
Khuôn mặt nhỏ vẫn căng chặt nhưu cũ, hốc mắt hơi hơi phiếm
hồng, cậu đánh giá Lâm Quán Quán từ trên xuống dưới, nhìn thấy trên người cô không có bị thương, thân thể căng chặt mới dần dần thả lỏng.
“Là chú ấy cứu mẹ ra sao?”
“Chú” chỉ đương nhiên là Tiêu Lăng Dạ, Lâm Quán Quán gật gật đầu.
Cậu bé theo bản năng nhìn thoáng qua hướng đám người Tiêu Lăng Dạ biến mất, cậu rũ mí mắtxuống, lông mi nhỏ dài nồng đậm che khuất cảm xúcđáy mắt: “Chú ấy….Bị thương sao?”
vốn dĩ Lâm Quán Quán định nói Tiêu Lăng Dạ không có việc gì, không cần lo lắng.
Nhưng nghĩ lại.
Nói không chừng có thể nhâ cơ hội này, làm quan hệ hai cha con càng tiến thêm một bước.
Ánh mắt cô chợt lóe, nhẹ nhàng gật đầu.
Cậu bé đột nhiên căng thẳng.
Lâm Quán Quán ôm cậu rõ ràng cảm nhận được biến hóa, ánh mắt cô lại chợt lóe, trên mặt hiện
ra lo lắng: “Vì để cứu mommy, Tiêu Lăng Dạ cùng Long Ngự Thiên đánh một trận, anh bị trọng thương, còn phun ra máu……..”
Cậu bé hừ lạnh một tiếng: “Gà yếu!”
“….” Này hiểu lầm lớn.
Lâm Quán Quán nhanh chóng giải thích: “Không phải Tiêu Lăng Dạ yếu, thân thủ Long Ngự Thiên rất lợi hại, bất quá lần này đánh nhau, Long Ngự Thiên cũng không chiếm tiện nghi, con không thấy được, mặt Long Ngự Thiên kia đều bị Tiêu Lăng Dạ đánh
thành đầu heo! Tiêu Lăng Dạ rất lợi hại, nếu không phải anh, mommy khẳng định sẽ không thể lông tóc vô thương trở về.”
“…” Cậu bé ôm cô, không nói.
Cậu cúi đầu không biết suy nghĩ cái gì, lúc Lâm Quán Quán cho rằng cậu sẽ không mở miệng lại nghe thanh âm nho nhỏcủa cậu: “Chú ấy….Sẽ không có việc gì
đi?”
Ánh mắt Lâm Quán Quán chuyển chỗ khác, hàm hồ nói: “Cái này mommy cũng không biết.”
“….” Tiểu gia hỏa dựa vào bả
vaicô, lần này thật sự không nói.
Làm cậu bé an tâm xong, Lâm Quán Quán liền ôm anh đi đến cửa phòng bệnh, cửa phòng bệnh thân hình Lạc Tấn Hoa mảnh khảnh, mặc một thân áo khoác màu xám dài, ôngđeo, sắc mặt mỉm cười nhìn ôn hòa nho nhã.