Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1324
Trong lòng Khương Ninh khó chịu không thôi.
Nghĩ đến Lâm Quán Quán là con gái của ông, trong lòng càng thêm khó chịu.
Thật giống nhưvịt con xấu xí
chướng mắt đột nhiên có một ngày liền biến thành thiên nga trắng, loại chuyển biến này thật sự là làm bà có chút không thích ứng.
Bà cứng đờ nói: “Lạc tiên sinh nói đùa.”
Lạc Tấn Hoa cười khẽ: “Lạc gia tôi chỉ có ba đứa con gái như vậy, Niệm Niệm là lớn lên bên cạnh tôi cùng thái thái, từ nhỏ ngàn đau vạn sủng, bảo hộ quá tốt dưỡng thành tính tinh đơn thuần kiều tiếu.Nhưng là Duyệt Duyệt cùng Quán Quán…..Hai chị em
nó mẹ qua đời sớm, người làm
cha cũng không hoàn thành trách nhiệm dạy bảo các cô.
Từ nhỏ hai chị em ăn qua biết bao đau khổ, tôi xem ở trong mắt đau ở trong lòng.”
Chuyện vừa chuyển.
Ông lại nói: “Bất quá cũng may, tuy rằng hai chị em nhận hết cực khổ lớn lên, lại không biến xấu, tính tình kiên cường dũng cảm.Quán Quán gặp được người chồng yêu thương cô như Tiêu Lăng Dạ còn sinh hai đứa nhỏ thông minh đáng yêu,tôi nhìn cũng cảm thấy vui mừng.”
“Tôi thua thiệt hai chị em quá nhiều, luôn muốn bồi thường các cô nhưng các cô đều lớn như vậy cũng qua tuổi cần tinh thương của cha, tôi thật sự cũng làm không được cái gì.”
Lạc Tấn Hoa cười nói: “Duy nhất có thể làm, đại khái chính là không cho các cô lại bị người khác khi dễ, Tiêu phu nhân, ngài cảm thấy thế nào?”
“…” Mặt già Khương Ninh
nghẹn đỏ bừng.
Một phen lời nói nàycủa Lạc Tấn Hoa, chỉ kém không chỉ vào mũi cảnh cáo bà “Về sau còn dám khi dễ con gái của tôi, tôi sẽ không để yên cho bà đâu”! Bà nói màmột nhà Lạc Tấn Hoa sao sẽ hảo tâm tới thăm bà.
Quả nhiên là tới chống lưng cho Lâm Quán Quán!
Khương Ninh tức cắn răng.
Được nha.
Mệt bà còn nghĩ dù sao ván đã đóng thuyền, bằng không dứt khoát tiếp thu Lâm Quán Quán.
Kết quả thì sao.
Quay đầu Lâm Quán Quán liền đem ba ruột tới dọn ra làm chỗ dựa.
Sao?
Đây là nghĩ để Lạc Tấn Hoa tạo áp lực, làm bà không thể không tiếp thu cô?
Khương Ninh tức nửa ngày không nói chuyện.
Tiêu Ngạo sợ bà tức lại nói cái gì, kéo kẻo tay áo bà, lúc này mới đạm cười cùng Lạc Tấn Hoa nói: “Lạc tiên sinh nói đùa! Quán Quán gả đến nhà của chúng ta, Lăng Dạ đối xử với cô ấy tốt như thế nào, nhân dân cả nước đều rõ như ban ngày. Tôi cùng phu nhân theo chân người trẻ tuổi bọn họ đi lại không nhiều lắm, phu nhân cùng Quán Quán có
chút hiểu lầm, bất quá không phải vấn đề gì lớn, giải quyết xong là tốt ngay.Tục ngữ nói gia hòa vạn sự hưng, đều là người một nhà, ai mà không muốn cuộc sống hòa thuận, ngài nói đúng không?”
Lạc Tấn Hoa cười khẽ: “Tiêu tiên sinh nói chính là, bất quá hy vọng Tiêu tiên sinh có thề thông cảm tâm tình của người làm cha như tôi.”
“Đó là tự nhiên.”
Hai người đều là người thông mình, nói chuyện cũng là điểm
đến tức ngăn, biểu đạt lập trường chính mình xong, từng người cũng liền không hề tiếp tục ci đề tàinày.
Trừ bỏ Khương Ninh, tâm tình mọi người cũng không tệ lắm.
Khương Ninh cảm thấy khó chịu.
Vô cùng khó chịu.
Tuy rằng Lâm Quán Quán là con gái Lạc Tấn Hoa, thân phận của cô cũng coi như là xứng đôi Lăng Dạ, nhưng theo bà thấy phương diện khác cô vẫn không được.
Giống như bằng cấp.
Giống như quá khứ.
Con trai bà thích cô là phúc khícủa cô, cô hẳn là nên lòng mang cảm ơn.
Dù phía trước hai người có cái gì không thoải mái, cô làm con dâu, làm vãn bối, cũng nên chủ động lấy lòng bà.
Nhưng Lâm Quán Quán chẳng những không có làm như vậy, bà ở bệnh viện mấy ngày, cô còn xem bà như không khí.
Bà mới vượt qua kỳ nguy hiểm, cô lập tức bảođám người Lạc Tấn Hoa tới ra oai phủ đầu với bà?
Khương Ninh không ngừng hít sâu.
Nếu không phải nể mặt hai đứa nhỏ….Bỏ đi, bà nhẫn!