Ông Xã Tổng Tài Hắc Ám - Lâm Quán Quán (Truyện Full Tác Giả: Lâm Quán) - Chương 1326
Bất quá ông cũng không nhàn rỗi, uống nước xong thì đi giặt khăn lông bằng nước ấm, dùng khăn
lông ấmlau tay cho bà, lúc lau tay phải, động tác ông vô cùng mềm nhẹ, như là sợ chạm vào băng gạc của bà, động tác thật cẩn thận, nghiêm túc như là đnag làm chuyện quan trọng nhất trên đời này.
Khương Ninh nhìn ông, ánh mắt ôn nhu như có thể vắt nước ra.
Trên sô pha.
Lâm Quán Quán nhìn hai người, ánh mắt hơi hơi lập loè.
Nếu là trước đây, thấy một mànnhư vậy, cô sẽ cảm thấy
thực cảm khái cũng thực cảm động, rốt cuộc cùng nhau nắm tay đi qua nhiều năm như vậy, còn có thể ân ái như lúc ban đầu thực không dễ dàng.
Nhưng sau khi biết chuyện Long Thiên Thiên lại thấy một mànnhư vậy, cô liền có chút không được tự nhiên.
Ai có thể nghĩ đến.
Tiêu Ngạo ôn nhu săn sócKhương Ninh như vậy, ba mươi năm trước thế nhưng tàn nhẫn hạ quyến tâm bỏ vợ bỏ con, muốn bỏ trốn cùng một người
phụ nữ khác.
Còn có Khương Ninh.
Ai có thể nghĩ đến bà có thể cực đoan mức ra tay tàn nhẫn với một người phụ nữ?
Đúng rồi.
Tiêu Lăng Dạ nói, Tiêu Ngạo bị thôi miên, mất đi nhận về Long Thiên Thiên X..Là ông cảm
thấy thực xin lỗi Khương Ninh, thực xin lỗi gia đình cho nên mới tìm người thôi miên ông, hat là còn nguyên nhân khác?
Lâm Quán Quán thở dài.
Mặc kệ thế nào, tất cả bi kịch đều do Tiêu Ngạo tạo nên..Hiện
tại nhìn thấy Tiêu Ngạo, lại nhớ đến chuyện mấy năm nay chính mình cùng Tiêu Lăng Dạ trải qua căn bản không có cách nào nhìn thẳng vào ông.
Không biết chờ anh biết chân tướng kia một ngày, sẽ là cái gì cảm thụ! Trong lúc suy tư.
Phòng bệnh môn bị từ bên ngoài mờ ra.
Ngay sau đó.
Tiêu Diễn cùng Tống Liên Thành đẩy giường bệnh một người, đẩy Tiêu Lăng Dạ trên giường bệnh tiến vào, Tiêu Lảng Dạ nằm ở trên giường, đầu giường thắt mấy túi truyền dịch, anh đang nằm truyền dịch.
Lâm Quán Quán hoảng sợ, đứng dậy.
Trong một góc, Duệ Duệ cũng đột nhiên từ trên sô pha đứng lên.
Hai mẹ con vọt nhanh tới mép giường, Lâm Quán Quán vội vàng hỏi: “Thế nào? Rất nghiêm trọng sao? Sao lại phải nằm?”
“vẫn tốt!”
Tống Liên Thành treo báo cáo CT ở đầu giường: “Nội tạng bị xuất huyết nhẹ cần nằm viện trị liệu mấy ngày.”
Lâm Quán Quán tức khắc khẩn trương.
“Không có việc gì!”
Tiêu Lăng Dạ xoa bóp tay cô, an ủi: “Là bọn họ chuyện bé xé ra to.”
“…” Lâm Quán Quán miễn
cưỡng giật nhẹ khóe miệng.
“Đẩy lão đại vào bên trong phòng nghỉ ngơi trước đi.”
Tống Liên Thành dặn dò mọi người: “Chờ truyền dịch xong thì rung chuông, để hộ sĩ lại đây đổi nước cho anh ấy.”
“Phải truyền nhiều bình lắm sao?”
“Ba bình, mỗi ngày đều phải truyền, trước tiên cứ truyền hai ngày đã, nếu tình huống chuyển biến tốt đẹp thì truyền ít lại.”
“Được!”
Tiêu Diễn mau chóng đẩy Tiêu Láng Dạ đến phòng xép.
Tiêu Láng Dạ còn có thề đi lại.
Tới phòng, anhđược Tiêu Diễn đỡ xuống giường, nằm trên giường lớn.
Lâm Quán Quán đắp chăn đàng hoàng cho anh.
Cúi đầu.
Đối diện diện vớisắc mặt tái nhợt mất máucủa anh.
Lâm Quán Quán cắn răng.
Đáng chết Long Ngự Thiên, xuống tay thật tàn nhẫn!
“Đỡ anh lên….”
“Nằm!”
Lâm Quán Quán đè lại bờ vai của anh: “Không được lộn xộn!”
” Tiêu Lăng Dạ cũng không
tranhcùng cô, ngoan ngoãn nằm xuống.
Tống Liên Thành bên kia còn có người bệnh, dặn dò những việc cần chú ý xong liền rời phòng bệnh.