Phá Mộng Tình Thâm - Chương 3
9
Con bé một bà cụ ve chai nhặt
Tảng đá trong lòng cuối cùng cũng rơi xuống
Con còn sống Còn sống là
Hôm nay là ngày chúng đến gặp con gái
Tôi trang điểm kỹ càng ăn mặc thật chỉn chu
Dù con còn nhỏ xíu cũng để con thấy bộ dạng điên dại của
“Chúng đón con bé về sống thật ” – Mẹ ôm lấy vai trong gương – “Con gái chúng xinh thật đấy trang điểm còn xinh hơn”
Tôi bàn trang điểm tô lớp son cuối cùng nhưng càng tô mắt càng đỏ
Từ khi mang thai đụng tới mỹ phẩm chuyện ăn uống cũng cực kỳ kiêng khem
Tôi chờ mong đứa trẻ đến với thế giới ngờ khoảnh khắc nó đời là lúc chúng chia lìa
Nếu lần trọng sinh đến chết cũng biết đã lừa
“Ba mẹ con xin Con bất hiếu để cha mẹ về già mà vẫn theo con bôn ba lận đận…”
Phía hành lý đã sắp xếp sẵn
Hôm nay đón con cả nhà sẽ rời khỏi thành phố để đến một nơi khác sinh sống
“Chỉ cần cả nhà bên ở cũng là nhà”
Ba cùng lúc ôm lấy và mẹ nở nụ hiền hậu:
“Hai mẹ con là tất cả của ba Bảo vệ hai là trách nhiệm của ba
“Con gái ba đã chịu khổ một lần là đủ Sau ba sẽ để con khổ thêm lần nào nữa”
Mẹ giúp chải tóc dịu dàng : “Con mãi mãi là bé cưng của mẹ”
Tôi rưng rưng nước mắt gật đầu thật mạnh
10
Trạm thu gom phế liệu ở vùng ngoại ô chỉ là hai chiếc nhà tôn ghép xung quanh chất đầy đủ loại đồ cũ hư hỏng
Thế nhưng một đất dọn dẹp sạch sẽ còn trồng cả hoa lá xanh mướt
Một bà cụ khom lưng đang sắp xếp thùng giấy bên cạnh là một chiếc xe đẩy trẻ em nhặt còn một chú chó lông trắng lốm đốm canh bên
Đứa trẻ trong xe nuôi Làn da đã hết đỏ trắng trẻo hồng hào đường nét khuôn mặt dần rõ ràng đáng yêu vô cùng
Chú chó thấy chúng lập tức cảnh giác sủa “gâu gâu” bé con dường như đã quen với tiếng chó sủa lập tức khanh khách tay chân múa may loạn xạ
Mẹ thấy vành mắt đỏ hoe: “Con bé giống con thật”
Bà cụ thẳng dậy xoa thắt lưng hướng về phía chúng gọi: “Không thu nữa thu nữa Phải ru bé ngủ ”
Nhìn rõ gương mặt bà cụ như sét đánh giữa trời quang
Tôi đã từng gặp bà
Kiếp văn phòng luật do sáng lập một thực tập sinh là cô gái trẻ
Vừa mới nghiệp đại học vì gương mặt giống và thông minh nên đồng nghiệp chú ý
Có lần cô bé cùng chúng gặp thân chủ trò chuyện về đồ cổ khiến vui vẻ mà ký hợp đồng tại chỗ
Tôi thấy cô bé tệ bèn điều về bên cạnh dạy dỗ tận tay
Cô bé chịu khó đối xử với thân chủ cũng cẩn thận chu đáo bao giờ tỏ vẻ kiêu ngạo
Đặc biệt nấu ăn ngon mỗi ngày đều mang cơm theo khiến đồng nghiệp thèm thuồng đến nỗi đòi tới nhà cô bé ăn ké
Cô bé ngại ngùng nhà cảnh chỉ sợ mọi chê là
Một lần bắt gặp cô bé trong cầu thang cứ ngỡ khách hàng bắt nạt ai ngờ là bà ngoại bệnh nặng cần nhập viện
Cô bé đến lem cả lớp trang điểm dáng vẻ tội nghiệp khiến đành lòng
Nghe nhà chỉ hai bà cháu cảnh cực kỳ khó khăn một bà ngoại nuôi cô học đại học
Tôi thương cảm giả vờ thưởng thêm mười vạn tệ còn phê duyệt kỳ nghỉ dài
Sau đó… chết Lý Phong Vũ và Lý Tiểu Thiên chiếm công ty cướp con dấu
Cô bé cùng các luật sư khác ngăn cản xô đẩy đến mức tóc rối áo rách vẫn cắn răng chịu nhường bước
Mọi chuyện đều dấu vết Mọi thứ đều căn cứ
Tôi – Bạch Mạn – cả đời từng thẹn với ai Đường đường chính chính mà sống
Là ông trời thương xót ban cho cơ hội sống
Con gái mẹ đến đón con đây
11
Bà cụ là lương thiện cần gì cả chỉ xin chúng từ nay về đối xử thật với “Bột Nhão”
Là tên ở nhà của con bé Bà sữa nên dùng bột nhão nuôi con lớn
Cả nhà ba chúng quỳ xuống đất nước mắt đầm đìa cảm tạ ân đức trời biển của bà
Đã tìm con gái còn Lý Phong Vũ Lý Lộ mẹ chồng cũ thì đều đang ở trong trại tạm giam
Về việc tù bao lâu – đó còn là chuyện quan tâm nữa
Tôi đến gặp họ mà đưa con gái bà cụ và cả chú chó về ngôi nhà mới
Chờ đến khi vụ án xét xử và tuyên án ba sẽ liên lạc với các chiến hữu cũ để “chăm sóc đặc biệt” cho ba bọn họ trong trại
Từ đây mối ân oán giữa nhà và nhà họ Lý tạm thời chấm dứt
Chúng đặt tên cho con gái là Bạch Hi Thần ánh bình minh mờ sương tương lai rực rỡ
Khi con bé ba tuổi mở văn phòng luật giống như kiếp chuyên xử lý các vụ kiện thương mại đó còn phối hợp với ủy ban khu phố để hỗ trợ pháp lý cộng đồng Mệt nhưng đáng
Ba thường : “Luật sư trở nên vô cảm Phải nhớ đến nỗi đau thì mới thể thấu hiểu thân chủ”
Tôi điều hành công ty cùng ba mẹ và bà cụ chăm sóc con
Năm tháng trôi qua từ căn hộ ba phòng gia đình chúng chuyển đến biệt thự lớn
Ba nghỉ hưu chuyển giao bộ mối quan hệ trong giới cho
Mỗi lần tan làm về bước nhà đã ngửi thấy mùi cơm thơm phức
Mẹ và bà cụ trò chuyện đợi ba bế con gái thăm hàng xóm mới về
“Ơ kìa Bột Nhão xem ai về kìa”
Con bé thấy liền dang tay giọng non nớt vang lên: “Mẹ ơi ôm ôm”
Tôi ôm chặt lấy con bé lúc mới thật sự cảm nhận hạnh phúc là thứ thể nắm chặt trong tay
Năm con gái sáu tuổi bắt đầu dạy con những điều đạo lý và cách làm giống như từng dạy Lý Tiểu Thiên ở kiếp
Con bé chúng và thầy cô giáo dạy dỗ ngoan ngoãn kiên nhẫn thông minh hiếu học – lẽ bản chất con bé đã lương thiện
Sinh nhật mười tuổi của con gặp thân chủ xong mệt mỏi trở về nhà
Con bé từ xa đã nhào lòng : “Mẹ ơi mẹ nhắm mắt ”
“Được chứ”
Nó nắm tay dẫn mãi…
Đến một nơi gió nhẹ thổi qua nó dừng : “Mẹ ơi mở mắt ”
Tôi mở mắt Trên bầu trời đêm đen là vô vàn vì lấp lánh Quay sang bên là gương mặt con gái rạng rỡ tươi như hoa
“Mẹ ơi mẹ xem hôm nay nhiều quá
“Mình cùng ngắm mẹ Sao đang nháy mắt với đó”
Đã bao lâu ngẩng đầu lên bình tâm ngắm bầu trời
Tối hôm ôm con gái mà òa như một đứa trẻ
Con bé hiểu gì hoang mang mà xót xa đưa tay lau nước mắt cho chu môi hôn nhẹ lên má
Gương mặt nhỏ xíu nghiêm túc giọng trong veo: “Mẹ đừng bà nội lớn và bà nội nhỏ nhiều sẽ nếp nhăn đó ạ”
Bấy nhiêu năm qua lần đầu tiên thật sự buông bỏ
Không dạy dỗ sai
Chỉ là cặn bã vẫn mãi là cặn bã – sinh đã mang trong cái bản chất mục ruỗng chỉ biết phá hủy mọi thứ
12
Năm con gái mười lăm tuổi tan họp phụ ở trường
“Mẹ Mẹ ơi
“Là con Tiểu Thiên đây mà”
Giọng đó… giống Lý Tiểu Thiên
Sắc mặt thoáng trầm xuống Chẳng lẽ… Lý Tiểu Thiên cũng trọng sinh
Tôi vẫn bước tiếp cho đến khi một túm lấy cánh tay Tôi đầu
Một Lý Tiểu Thiên ăn mặc như đám du côn vẻ mặt mừng rỡ cực độ thấy đã òa lên :
“Mẹ Con tìm mẹ ”
“Tôi là ai” – Tôi nhíu mày che giấu chút nào sự chán ghét khi quan sát từ đầu đến chân – luộm thuộm bất cần đời mùi hôi như lang thang ngoài đường lâu ngày
Hắn nhận ánh mắt chán ghét của trong mắt thoáng vụt qua một tia hung dữ lập tức giả vờ bình tĩnh
Ánh mắt … vẫn đổi
Quả nhiên đã trọng sinh
Kiếp mặc đồ hiệu đeo đồng hồ xịn Kiếp đeo khuyên tai xăm trổ lêu lổng ngoài đường
Không biết năm đó nhà nào nhặt về nuôi cuối cùng sống bao nhiêu năm trong lòng vẫn chỉ nhớ đến “mẹ giả” là
là… một con chó vong ân bội nghĩa
“Con là Tiểu Thiên mà Là con trai của mẹ
“Mẹ ơi con nhớ mẹ lắm Những năm qua mẹ đã …”
“Tôi con trai” – Tôi ngừng một nhịp lạnh lùng – “Chính xác thì từng một con trai giả là con của chồng cũ với tiểu tam đó mẹ chồng cũ của làm mất Vậy… là nó đấy ”
Tôi còn tiện thể tạo cớ giùm một lý do hợp tình hợp lý Hắn lập tức gật đầu như giã tỏi tuôn một tràng kể khổ:
“Họ chẳng với con chút nào Con đói con lạnh chịu đủ mọi ấm ức…
“Cái gì cũng đem con so với mấy đứa khác Con lời họ”
Hắn quá tham lam Như một cái miệng há rộng chực chờ nuốt chửng
“Con chỉ nhận mẹ là mẹ con thôi Mẹ mới là mẹ ruột của con Con luôn tìm mẹ suốt bao năm nay…”
Tôi bao giờ quên lúc bản thân hấp hối trong biển lửa nhổ thẳng một bãi nước bọt lên
Buồn nôn Ghê tởm
Tôi lạnh lùng cắt đứt:
“Tôi cần con trai Ba mẹ cần nên về tìm họ”
Vừa xong Lý Tiểu Thiên cau mày ghét bỏ mặt:
“Tôi thèm về tìm bọn họ ”
Hẳn là đã thử tìm và phát hiện — cha từng nhờ cậy nhà vợ leo lên như diều gặp gió ở kiếp thì kiếp tù trại thì thất bại đủ đường giờ chỉ còn nhà gãi chân
Lý Tiểu Thiên hiểu nổi vì vận mệnh trật bánh như thế giờ chỉ biết bám lấy
Vì chỉ theo đúng quỹ đạo cũ mở công ty phát tài
hiện giờ — đến cũng cần nữa
Cần cái quái gì
Tôi mặc kệ lời năn nỉ lóc của thẳng thừng lên xe
Vừa thấy logo xe BMW như hóa đá ôm lấy đầu xe chịu nhúc nhích
“Mẹ Cả thế giới con chỉ mẹ thôi Nếu mẹ cũng cần con con sống làm gì nữa”
Dọa
Loại trò còn mắc mưu nữa Tôi giẫm chân phanh tiếng động cơ gầm lên khiến giật lùi liên tục
Thấy làm thật mặt cắt còn giọt máu ủ rũ tránh đường chỉ còn ánh mắt âm u dõi theo rời
Về đến nhà việc đầu tiên làm là chuyển con gái sang một trường tư thục kiểm soát an ninh nghiêm ngặt