Quả Báo Của Kẻ Ngoại Tình - Chương 4
Tôi cười tươi: “Tôi đang bán cổ phần chứ sao, nếu anh muốn, tôi cũng có thể cân nhắc bán cho anh, giá cao được hàng mà, anh muốn không? Xếp hàng đi.”
Để người nắm quyền công ty không rơi vào tay người khác, anh ta chỉ có thể mua lại tất cả cổ phần trong tay tôi.
Mà số tiền sau khi ly hôn chia cho anh ta không nhiều, vì vậy, để có đủ tiền, anh ta chỉ có thể bán biệt thự đang ở với Diểu Diểu.
Diểu Diểu bụng to vừa khóc vừa làm ầm: “Em cưới anh mà anh lại bán nhà? Anh có ý gì, anh không hài lòng với em à?”
Trình Tư Ngôn giải thích là do cần tiền gấp.
Nhưng Diểu Diểu không nghe, cô ta chỉ biết, không được ở biệt thự sang trọng là một điều đáng xấu hổ, cô ta đã quảng cáo rầm rộ trong nhóm bạn gái rằng cô ta sắp trở thành Trình phu nhân, lẽ nào là trở thành Trình phu nhân đi ở nhà thuê sao?
Cô ta cất giấy chứng nhận nhà đất, Trình Tư Ngôn tức giận, sự nghiệp của đàn ông quan trọng hơn bất cứ thứ gì, tiếc là Diểu Diểu không hiểu, tưởng tình yêu của cô ta quan trọng hơn.
Đến mức hai người ở nhà cãi vã ầm ĩ, cuối cùng khi Trình Tư Ngôn tìm thấy giấy chứng nhận nhà đất, cô ta lao tới giành giật, tự mình bị vấp vào tấm thảm dưới đất, bụng đập mạnh vào sàn.
“Aaaa, cứu với, đau quá.”
Máu chảy ra từ giữa chân cô ta, Trình Tư Ngôn đứng chết lặng, lập tức đưa đến bệnh viện.
Bụng đã được năm sáu tháng, cú va chạm mạnh này đã làm mất đứa trẻ trong bụng, Diểu Diểu mất nhiều máu, may mắn lắm mới cứu được, nhưng bị bác sĩ thông báo sau này không thể sinh con nữa.
Diểu Diểu suy sụp, khóc đến đau lòng muốn chết.
Sau khi Diểu Diểu xuất viện, chuyển vào một căn nhà nhỏ của Trình Tư Ngôn, Trình Tư Ngôn ôm cô ta dỗ dành:
“Bây giờ anh đã mua lại tất cả cổ phần rồi, chúng ta sẽ kết hôn ngay, em sẽ là Trình phu nhân, đợi cuối năm khi báo cáo năm của công ty ra, anh nhất định sẽ mua cho em yêu một biệt thự đẹp nhất.”
Tôi bán cổ phần và ngôi nhà cũ, mua một căn hộ lớn mới, bài trí thoải mái và giản dị, tôi xách vali bắt đầu du lịch khắp thế giới, tôi lấy lại sở thích thời đại học, viết bài về du lịch cho tài khoản công khai về du lịch, không ngờ có không ít người thích, nhanh chóng tôi trở thành một blogger du lịch nhỏ nổi tiếng, cuộc sống trôi qua đầy đủ và hạnh phúc.
Còn Trình Tư Ngôn, không lâu sau khi kết hôn với Diểu Diểu, bệnh cũ tái phát, lại bao dưỡng một cô gái vừa mới tốt nghiệp, trẻ, đẹp, đầy sức sống, giống như Diểu Diểu năm đó.
Cô gái đó nhanh chóng có thai.
Cô gái này còn lợi hại hơn Diểu Diểu, cô ta đã quay video thân mật với Trình Tư Ngôn, đe dọa rằng nếu Trình Tư Ngôn không cưới cô ta, cô ta sẽ đăng video lên mạng, tất cả sẽ tan tành.
Khi Diểu Diểu nhận được tin, bụng cô gái đó đã bảy tháng.
Cô ta tìm đến Diểu Diểu, đi thẳng vào vấn đề:
“Tư Ngôn nói chị không thể sinh con, nhưng vẫn chiếm vị trí Trình phu nhân không buông. Chị là loại oán phụ, rõ ràng biết chồng không yêu chị, còn cứ bám riết không buông, không biết xấu hổ.”
Diểu Diểu sửng sốt một chút, bỗng nhiên nhớ ra, lúc ép tôi ly hôn, cô ta cũng đã nói y hệt như vậy.
Cô ta cười lớn, ác giả ác báo, quả thật trời không tha thứ cho ai.
Diểu Diểu rất bình tĩnh, cô ta nhìn thẳng vào cô gái đó và nói thẳng thắn:
“Vì Trình Tư Ngôn nên tôi không thể có con của mình nữa, tôi không thể ly hôn, dù thế nào đi nữa, tôi cũng sẽ không ly hôn. Nếu cô thích anh ta, anh ta sẵn sàng bao dưỡng cô, thì cứ bao dưỡng đi, nhưng Trình phu nhân chỉ có một, đó là tôi.”
Khi Diểu Diểu về nhà thấy Trình Tư Ngôn, cô ta cười, trầm ngâm:
“Anh có biết không? Khi đó Thẩm Gia Nam nói, anh đã có thể ngoại tình với tôi, nói tôi trẻ đẹp và đầy sức sống, sau này cũng sẽ ngoại tình với người khác, tôi không tin, bây giờ xem ra, cô ấy đúng, anh quả thật là thói quen xấu không chừa được.”
“Nhưng, Trình Tư Ngôn, không còn cách nào khác, tôi không thể sinh con nữa, tôi đã mất quá nhiều, tôi không thể tiếp tục mất anh, vì vậy, cứ sống như vậy đi, anh muốn sinh bao nhiều đứa ở bên ngoài tôi không quan tâm, nhưng tôi sẽ không bao giờ đồng ý ly hôn.”
Khi cô nhân tình nhỏ kia sinh con, Trình Tư Ngôn nửa đêm nhận được điện thoại, hoảng đến mức không thể lái xe.
Diểu Diểu cầm lấy chìa khóa:
“Em chở anh đi.”
Cô ta bình tĩnh đến kỳ lạ, lái xe đưa Trình Tư Ngôn đến chỗ cô nhân tình, đón người trực tiếp đến bệnh viện.
Cô nhân tình nhỏ thu mình trong lòng Trình Tư Ngôn vừa nũng nịu vừa cáu gắt:
“Anh yêu, em thật sự đau chết mất, anh hôn em đi.”
Trình Tư Ngôn ôm cô ta hôn một cái: “Sắp đến bệnh viện rồi, không sao đâu.”
Diểu Diểu gật đầu: “Yên tâm, rất nhanh sẽ hết đau, ngày con em va đập xuống đất sảy thai, còn đau hơn thế này.”
Khi nhận ra tâm trạng của Diểu Diểu không ổn, đã quá muộn.
Diểu Diểu nắm chặt vô lăng, cười nhìn hai người ở ghế sau: “Vì chúng ta đều không muốn rời xa anh ấy, vậy hãy đi cùng nhau.”
Trình Tư Ngôn phát hiện điều bất thường: “Diểu Diểu em định làm gì?”
Diểu Diểu: “Anh từng nói chúng ta sẽ cùng sống cùng chết, sắp rồi, đừng lo, em đã hỏi rồi, rơi xuống biển chết đuối không đau đớn gì, đặc biệt là đối với sản phụ và đứa bé trong bụng.”
Trình Tư Ngôn kinh hãi lắc đầu: “Đừng mà.”
Anh ta định giành lấy vô lăng, nhưng tất cả đã quá muộn.
Cô ta đạp ga đến tận cùng, lao thẳng vào lan can ven biển, đâm xuống biển.
Khi tôi xem tin tức, tôi đang kỳ nghỉ ở đảo Bali.
Tôi lướt qua nó như một bản tin thời tiết không quan trọng, tin tức tiếp theo sẽ hấp dẫn và thú vị hơn, không ai còn quan tâm đến những gì đã xảy ra ngày hôm qua nữa.
(Hết)